“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7111: "Anh nói xem có nên dẹp luôn cái loại này không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm nói: "Cái này cũng giống vậy, ba vị thần tiên kia vốn dĩ đã không còn hồn phách, chỉ còn lại cơ thể, sư phụ kết hợp chúng lại với nhau thành một thân thể, chỉ thiếu hồn phách, nên sư phụ dùng lực lượng của sáu cuốn đan điển làm nguồn, tự bổ sung hồn phách bị khuyết!"Nghe Lý Nhàn Ngư nói vậy, mấy người cảm thấy có vài phần hợp lý.Vào lúc ấy, Tần Ninh từ từ bước ra, đi đến đỉnh đầu của Ám Thiên Nhân, khi người hắn vừa đáp xuống đã biến mất tăm, mà Ám Thiên Nhân cao lớn trăm trượng kia bây giờ như từ một con rối biến thành một người sống vậy.Dường như đúng như lời Lý Nhàn Ngư nói.Mà thực tế quả đúng thế thật.Ám Thiên Nhân! Thiên Thần Miếu! Mộ Bất Tử! Cả ba đều là những di tích trường tồn theo thời gian, tự có linh tính cho riêng mình, khiến cho tam đại tuyệt địa trở thành những vùng đất hung hiểm vang danh khắp nơi.Linh tính của cả ba quả thật đều đã bị Tần Ninh cướp lấy, cả thể xác cũng bị Tần Ninh giữ lại, căn dặn ba con chó vàng kia cẩn thận gìn giữ.Những thứ này tuy không có linh tính, nhưng bản thể quả thật rất mạnh mẽ, nếu đánh mất thì thật đáng tiếc.Mà nay.Tần Ninh lấy bản thân mình làm hồn phách.Lấy sáu cuốn đan điển làm nguồn.Lấy ba thể xác còn lại làm một cơ thể.Cả ba hợp lại thành một! Thân thể của hắn không thể chống đỡ được uy lực dung hợp của sáu cuốn đan điển, nhưng thể xác của Ám Thiên Nhân này có thể làm được.Nó tương đương với việc giảm bớt xung đột giữa hắn và sáu cuốn đan điển.Lúc này, cơ thể cao lớn trăm trượng Ám Thiên Nhân đứng ngạo nghễ giữa không trung, mạnh mẽ hùng hồn.Áo giáp màu vàng bao phủ cả người, một tay đưa ra sau, một tay đưa phía trước, như phóng đại Tần Ninh gấp trăm lần, trông rất sống động.Nguyên Chính Thiên và Chu Bồi Phong thấy cảnh đó, lòng loạn cồn cào.Chưa nhắc tới thực lực của người khổng lồ này ra sao, chỉ cần dựa vào khí phách ấy cũng đủ dọa sợ người khác rồi.Nhưng dù sao, thực lực của hai người họ cũng là đế giả Cực Cảnh, còn là những nhân vật đứng hàng đỉnh của hai nhà Nguyên Chu."Diệt!"Chu Bồi Phong hét lên, ngay sau đó, mười vị cường giả tôn giả Cực Cảnh đồng loạt lao lên, thẳng về phía Tần Ninh.Thấy thế, đôi mắt Tần Ninh chợt lóe lên, hai tay chậm rãi chém ra.Ầm ầm ầm... ngón tay hắn vừa chỉ ra, một luồng sáng xuất hiện, đánh trúng một vị tôn giả Cực Cảnh, vị tôn giả Cực Cảnh kia lập tức nổ tung.Mười tia sáng bắn ra, hơn mười vị tôn giả Cực Cảnh đều bị nổ tan xác.Thấy cảnh ấy, sắc mặt hai người Chu Bồi Phong và Nguyên Chính Thiên mới thật sự thay đổi.Quá kinh khủng."Hai người các ngươi".
Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm nói: "Cái này cũng giống vậy, ba vị thần tiên kia vốn dĩ đã không còn hồn phách, chỉ còn lại cơ thể, sư phụ kết hợp chúng lại với nhau thành một thân thể, chỉ thiếu hồn phách, nên sư phụ dùng lực lượng của sáu cuốn đan điển làm nguồn, tự bổ sung hồn phách bị khuyết!"
Nghe Lý Nhàn Ngư nói vậy, mấy người cảm thấy có vài phần hợp lý.
Vào lúc ấy, Tần Ninh từ từ bước ra, đi đến đỉnh đầu của Ám Thiên Nhân, khi người hắn vừa đáp xuống đã biến mất tăm, mà Ám Thiên Nhân cao lớn trăm trượng kia bây giờ như từ một con rối biến thành một người sống vậy.
Dường như đúng như lời Lý Nhàn Ngư nói.
Mà thực tế quả đúng thế thật.
Ám Thiên Nhân! Thiên Thần Miếu! Mộ Bất Tử! Cả ba đều là những di tích trường tồn theo thời gian, tự có linh tính cho riêng mình, khiến cho tam đại tuyệt địa trở thành những vùng đất hung hiểm vang danh khắp nơi.
Linh tính của cả ba quả thật đều đã bị Tần Ninh cướp lấy, cả thể xác cũng bị Tần Ninh giữ lại, căn dặn ba con chó vàng kia cẩn thận gìn giữ.
Những thứ này tuy không có linh tính, nhưng bản thể quả thật rất mạnh mẽ, nếu đánh mất thì thật đáng tiếc.
Mà nay.
Tần Ninh lấy bản thân mình làm hồn phách.
Lấy sáu cuốn đan điển làm nguồn.
Lấy ba thể xác còn lại làm một cơ thể.
Cả ba hợp lại thành một! Thân thể của hắn không thể chống đỡ được uy lực dung hợp của sáu cuốn đan điển, nhưng thể xác của Ám Thiên Nhân này có thể làm được.
Nó tương đương với việc giảm bớt xung đột giữa hắn và sáu cuốn đan điển.
Lúc này, cơ thể cao lớn trăm trượng Ám Thiên Nhân đứng ngạo nghễ giữa không trung, mạnh mẽ hùng hồn.
Áo giáp màu vàng bao phủ cả người, một tay đưa ra sau, một tay đưa phía trước, như phóng đại Tần Ninh gấp trăm lần, trông rất sống động.
Nguyên Chính Thiên và Chu Bồi Phong thấy cảnh đó, lòng loạn cồn cào.
Chưa nhắc tới thực lực của người khổng lồ này ra sao, chỉ cần dựa vào khí phách ấy cũng đủ dọa sợ người khác rồi.
Nhưng dù sao, thực lực của hai người họ cũng là đế giả Cực Cảnh, còn là những nhân vật đứng hàng đỉnh của hai nhà Nguyên Chu.
"Diệt!"
Chu Bồi Phong hét lên, ngay sau đó, mười vị cường giả tôn giả Cực Cảnh đồng loạt lao lên, thẳng về phía Tần Ninh.
Thấy thế, đôi mắt Tần Ninh chợt lóe lên, hai tay chậm rãi chém ra.
Ầm ầm ầm... ngón tay hắn vừa chỉ ra, một luồng sáng xuất hiện, đánh trúng một vị tôn giả Cực Cảnh, vị tôn giả Cực Cảnh kia lập tức nổ tung.
Mười tia sáng bắn ra, hơn mười vị tôn giả Cực Cảnh đều bị nổ tan xác.
Thấy cảnh ấy, sắc mặt hai người Chu Bồi Phong và Nguyên Chính Thiên mới thật sự thay đổi.
Quá kinh khủng.
"Hai người các ngươi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm nói: "Cái này cũng giống vậy, ba vị thần tiên kia vốn dĩ đã không còn hồn phách, chỉ còn lại cơ thể, sư phụ kết hợp chúng lại với nhau thành một thân thể, chỉ thiếu hồn phách, nên sư phụ dùng lực lượng của sáu cuốn đan điển làm nguồn, tự bổ sung hồn phách bị khuyết!"Nghe Lý Nhàn Ngư nói vậy, mấy người cảm thấy có vài phần hợp lý.Vào lúc ấy, Tần Ninh từ từ bước ra, đi đến đỉnh đầu của Ám Thiên Nhân, khi người hắn vừa đáp xuống đã biến mất tăm, mà Ám Thiên Nhân cao lớn trăm trượng kia bây giờ như từ một con rối biến thành một người sống vậy.Dường như đúng như lời Lý Nhàn Ngư nói.Mà thực tế quả đúng thế thật.Ám Thiên Nhân! Thiên Thần Miếu! Mộ Bất Tử! Cả ba đều là những di tích trường tồn theo thời gian, tự có linh tính cho riêng mình, khiến cho tam đại tuyệt địa trở thành những vùng đất hung hiểm vang danh khắp nơi.Linh tính của cả ba quả thật đều đã bị Tần Ninh cướp lấy, cả thể xác cũng bị Tần Ninh giữ lại, căn dặn ba con chó vàng kia cẩn thận gìn giữ.Những thứ này tuy không có linh tính, nhưng bản thể quả thật rất mạnh mẽ, nếu đánh mất thì thật đáng tiếc.Mà nay.Tần Ninh lấy bản thân mình làm hồn phách.Lấy sáu cuốn đan điển làm nguồn.Lấy ba thể xác còn lại làm một cơ thể.Cả ba hợp lại thành một! Thân thể của hắn không thể chống đỡ được uy lực dung hợp của sáu cuốn đan điển, nhưng thể xác của Ám Thiên Nhân này có thể làm được.Nó tương đương với việc giảm bớt xung đột giữa hắn và sáu cuốn đan điển.Lúc này, cơ thể cao lớn trăm trượng Ám Thiên Nhân đứng ngạo nghễ giữa không trung, mạnh mẽ hùng hồn.Áo giáp màu vàng bao phủ cả người, một tay đưa ra sau, một tay đưa phía trước, như phóng đại Tần Ninh gấp trăm lần, trông rất sống động.Nguyên Chính Thiên và Chu Bồi Phong thấy cảnh đó, lòng loạn cồn cào.Chưa nhắc tới thực lực của người khổng lồ này ra sao, chỉ cần dựa vào khí phách ấy cũng đủ dọa sợ người khác rồi.Nhưng dù sao, thực lực của hai người họ cũng là đế giả Cực Cảnh, còn là những nhân vật đứng hàng đỉnh của hai nhà Nguyên Chu."Diệt!"Chu Bồi Phong hét lên, ngay sau đó, mười vị cường giả tôn giả Cực Cảnh đồng loạt lao lên, thẳng về phía Tần Ninh.Thấy thế, đôi mắt Tần Ninh chợt lóe lên, hai tay chậm rãi chém ra.Ầm ầm ầm... ngón tay hắn vừa chỉ ra, một luồng sáng xuất hiện, đánh trúng một vị tôn giả Cực Cảnh, vị tôn giả Cực Cảnh kia lập tức nổ tung.Mười tia sáng bắn ra, hơn mười vị tôn giả Cực Cảnh đều bị nổ tan xác.Thấy cảnh ấy, sắc mặt hai người Chu Bồi Phong và Nguyên Chính Thiên mới thật sự thay đổi.Quá kinh khủng."Hai người các ngươi".