“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7112: "Cậu đã biết đây là nơi nào sao còn làm càn ở đây?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vừa dứt lời, ngón tay vừa điểm ra, vầng hào quang hóa thành một mũi tên vàng rực, bắn thẳng về phía hai người họ."Khai Nguyên Thiên Linh chưởng!"Chu Bồi Phong hét lên, bàn tay ông ta nắm chặt lại, đưa bàn tay khổng lồ lên đón lấy mũi tên màu vàng kia.Thế nhưng vào lúc này, mũi tên tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ, nháy mắt đã xuyên thủng bàn tay, rồi tiếp tục bay thẳng về phía Chu Bồi Phong.Rầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.Cơ thể của Chu Bồi Phong bị mũi tên vàng bắn trúng, ngay chốc lát đã hóa thành những điểm sáng màu vàng, rồi từ từ biến mất vào không gian...Chỉ một ngón tay đã giết chết một vị đế giả Cực Cảnh! Sức mạnh kinh khủng này đã khiến mọi người khiếp hãi.Cả đám Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vô cùng kinh ngạc.Lúc này, Trần Nhất Mặc đứng ngây ra một chỗ, biểu cảm rất quái dị.Bây giờ, cả ba con chó vàng kia đã trở lại kích thước bình thường, đi đến bên cạnh Trần Nhất Mặc."Chó, cách xa ta ra chút".Trần Nhất Mặc tức giận mắng.Đại Hoàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Trần Nhất Mặc, nó quá lười phản ứng rồi."Đồ không lương tâm, suốt bốn trăm năm qua, ta luôn chăm sóc các ngươi tận tâm tận lực, các ngươi còn không thèm nghe lời ta nói, sư phụ ta với các ngươi mới quen biết có tám năm, mà các ngươi nhẫn tâm lừa ta, giúp sư phụ ta giữ gìn thứ này hả?"Vẻ mặt Trần Nhất Mặc đầy căm giận.Gừng càng già càng cay mà! Sư phụ giấu kĩ quá! Đây mới chính là thâm tàn bất lộ.Sư phụ rất am hiểu câu nói này! Bây giờ, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đều biến sắc.Một vị đế giả Cực Cảnh, Ngũ lão của nhà họ Chu, Chu Bồi Phong, đã bị Tần Ninh dùng một ngón tay giết chết.Thực lực khủng khiếp như vậy thật khiến người ta khiếp sợ, sợ đến run rẩy, sợ đến cùng cực.Lúc này, sắc mặt Nguyên Chính Thiên trắng bệch.Tần Ninh có thể dùng một ngón tay giết chết Chu Bồi Phong, vậy cũng có thể giết ông ta như thế.Vào giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trên không, cơ thể cao lớn trăm trượng với sáu cuốn đan điển, tỏa ra vầng sáng rực rỡ.Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Chính Thiên, cười nói: "Ngươi lên đi, đan điển ngay đây này".Lúc này, thân thể Nguyên Chính Thiên căng cứng, không dám thở mạnh.Tần Ninh cũng không khách khí nữa.Một ngón tay chỉ ra, ánh sáng bắn ra, luồng khí tức khủng bố phóng ra.

Tần Ninh vừa dứt lời, ngón tay vừa điểm ra, vầng hào quang hóa thành một mũi tên vàng rực, bắn thẳng về phía hai người họ.

"Khai Nguyên Thiên Linh chưởng!"

Chu Bồi Phong hét lên, bàn tay ông ta nắm chặt lại, đưa bàn tay khổng lồ lên đón lấy mũi tên màu vàng kia.

Thế nhưng vào lúc này, mũi tên tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ, nháy mắt đã xuyên thủng bàn tay, rồi tiếp tục bay thẳng về phía Chu Bồi Phong.

Rầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Cơ thể của Chu Bồi Phong bị mũi tên vàng bắn trúng, ngay chốc lát đã hóa thành những điểm sáng màu vàng, rồi từ từ biến mất vào không gian...

Chỉ một ngón tay đã giết chết một vị đế giả Cực Cảnh! Sức mạnh kinh khủng này đã khiến mọi người khiếp hãi.

Cả đám Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vô cùng kinh ngạc.

Lúc này, Trần Nhất Mặc đứng ngây ra một chỗ, biểu cảm rất quái dị.

Bây giờ, cả ba con chó vàng kia đã trở lại kích thước bình thường, đi đến bên cạnh Trần Nhất Mặc.

"Chó, cách xa ta ra chút".

Trần Nhất Mặc tức giận mắng.

Đại Hoàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Trần Nhất Mặc, nó quá lười phản ứng rồi.

"Đồ không lương tâm, suốt bốn trăm năm qua, ta luôn chăm sóc các ngươi tận tâm tận lực, các ngươi còn không thèm nghe lời ta nói, sư phụ ta với các ngươi mới quen biết có tám năm, mà các ngươi nhẫn tâm lừa ta, giúp sư phụ ta giữ gìn thứ này hả?"

Vẻ mặt Trần Nhất Mặc đầy căm giận.

Gừng càng già càng cay mà! Sư phụ giấu kĩ quá! Đây mới chính là thâm tàn bất lộ.

Sư phụ rất am hiểu câu nói này! Bây giờ, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đều biến sắc.

Một vị đế giả Cực Cảnh, Ngũ lão của nhà họ Chu, Chu Bồi Phong, đã bị Tần Ninh dùng một ngón tay giết chết.

Thực lực khủng khiếp như vậy thật khiến người ta khiếp sợ, sợ đến run rẩy, sợ đến cùng cực.

Lúc này, sắc mặt Nguyên Chính Thiên trắng bệch.

Tần Ninh có thể dùng một ngón tay giết chết Chu Bồi Phong, vậy cũng có thể giết ông ta như thế.

Vào giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trên không, cơ thể cao lớn trăm trượng với sáu cuốn đan điển, tỏa ra vầng sáng rực rỡ.

Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Chính Thiên, cười nói: "Ngươi lên đi, đan điển ngay đây này".

Lúc này, thân thể Nguyên Chính Thiên căng cứng, không dám thở mạnh.

Tần Ninh cũng không khách khí nữa.

Một ngón tay chỉ ra, ánh sáng bắn ra, luồng khí tức khủng bố phóng ra.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vừa dứt lời, ngón tay vừa điểm ra, vầng hào quang hóa thành một mũi tên vàng rực, bắn thẳng về phía hai người họ."Khai Nguyên Thiên Linh chưởng!"Chu Bồi Phong hét lên, bàn tay ông ta nắm chặt lại, đưa bàn tay khổng lồ lên đón lấy mũi tên màu vàng kia.Thế nhưng vào lúc này, mũi tên tỏa ra một luồng khí tức mạnh mẽ, nháy mắt đã xuyên thủng bàn tay, rồi tiếp tục bay thẳng về phía Chu Bồi Phong.Rầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.Cơ thể của Chu Bồi Phong bị mũi tên vàng bắn trúng, ngay chốc lát đã hóa thành những điểm sáng màu vàng, rồi từ từ biến mất vào không gian...Chỉ một ngón tay đã giết chết một vị đế giả Cực Cảnh! Sức mạnh kinh khủng này đã khiến mọi người khiếp hãi.Cả đám Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên vô cùng kinh ngạc.Lúc này, Trần Nhất Mặc đứng ngây ra một chỗ, biểu cảm rất quái dị.Bây giờ, cả ba con chó vàng kia đã trở lại kích thước bình thường, đi đến bên cạnh Trần Nhất Mặc."Chó, cách xa ta ra chút".Trần Nhất Mặc tức giận mắng.Đại Hoàng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Trần Nhất Mặc, nó quá lười phản ứng rồi."Đồ không lương tâm, suốt bốn trăm năm qua, ta luôn chăm sóc các ngươi tận tâm tận lực, các ngươi còn không thèm nghe lời ta nói, sư phụ ta với các ngươi mới quen biết có tám năm, mà các ngươi nhẫn tâm lừa ta, giúp sư phụ ta giữ gìn thứ này hả?"Vẻ mặt Trần Nhất Mặc đầy căm giận.Gừng càng già càng cay mà! Sư phụ giấu kĩ quá! Đây mới chính là thâm tàn bất lộ.Sư phụ rất am hiểu câu nói này! Bây giờ, võ giả nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đều biến sắc.Một vị đế giả Cực Cảnh, Ngũ lão của nhà họ Chu, Chu Bồi Phong, đã bị Tần Ninh dùng một ngón tay giết chết.Thực lực khủng khiếp như vậy thật khiến người ta khiếp sợ, sợ đến run rẩy, sợ đến cùng cực.Lúc này, sắc mặt Nguyên Chính Thiên trắng bệch.Tần Ninh có thể dùng một ngón tay giết chết Chu Bồi Phong, vậy cũng có thể giết ông ta như thế.Vào giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trên không, cơ thể cao lớn trăm trượng với sáu cuốn đan điển, tỏa ra vầng sáng rực rỡ.Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Chính Thiên, cười nói: "Ngươi lên đi, đan điển ngay đây này".Lúc này, thân thể Nguyên Chính Thiên căng cứng, không dám thở mạnh.Tần Ninh cũng không khách khí nữa.Một ngón tay chỉ ra, ánh sáng bắn ra, luồng khí tức khủng bố phóng ra.

Chương 7112: "Cậu đã biết đây là nơi nào sao còn làm càn ở đây?"