“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7135: "Không chỉ người già mà người trẻ cũng thế".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh đưa mắt về phía Tô Uyển Nguyệt đang đứng sau lưng Trần Nhất Mặc.Nàng ấy mới giải thích: "Tam đại cấm địa quá nguy hiểm, khi đó ta thấy cô ấy chỉ có cảnh giới Đại Đế Tôn nên mới rủ lòng thương đưa cô ấy đi!"Tần Ninh cũng không vạch trần ý đồ của Tô Uyển Nguyệt.Nàng ấy đưa Thời Thanh Trúc đi là vì nghĩ rằng một ngày nào đó hắn và Trần Nhất Mặc trở về nhất định sẽ đi tìm Thời Thanh Trúc, vậy là khi đó nàng ấy sẽ được gặp Trần Nhất Mặc rồi.Đúng lúc đó, ba người Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đã đến."Sư tôn, sư tổ!"Dịch Hàn Ngọc chắp tay lên tiếng: "Để bọn ta xử lý nốt chuyện này là được rồi, hai người về nghỉ ngơi trước đi ạ!"Tần Ninh nhìn hắn ta, bông đùa: "Giờ chịu nhận ta rồi à?"Dịch Hàn Ngọc gãi đầu, chẳng mấy khi trông hắn ta bối rối như bây giờ.Trần Nhất Mặc đập hắn ta một phát, mắng như tát nước: "Người ta hỏi thì lo mà trả lời đi chứ, sao cứ đứng ngây ra thế hả?""Sư tôn...""Đi lẹ đi, ta sẽ đưa sư tổ các ngươi về nhà họ Linh!"Trần Nhất Mặc nhanh nhảu nói: "Huynh đệ của sư tổ nhà ngươi đâu hết rồi? Dẫn họ tới đây mau lên, còn phải đưa họ đi cùng nữa, bực mình mấy cái đứa này thật đó".Dịch Hàn Ngọc lập tức gật đầu.Mọi chuyện kết thúc tại đây.Vài ngày sau, Tần Ninh dẫn mọi người về nhà họ Linh nằm tại Linh thành ở phía bắc đại lục Cửu Nguyên.Toàn bộ người dân trong Linh thành đều choáng ngợp trước đội nhân mã mở đường hùng hậu.Hàng loạt cường giả, cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn và Chí Cao Đế Tôn nối đuôi nhau dẫn đường ở đằng trước.Cả một đội ngũ khổng lồ cùng nhau trở lại.Điều này làm cho các võ giả Linh thành ngạc nhiên quá đỗi.Có chuyện gì thế?Quả thật mấy trăm năm qua Linh thành đã phát triển rất nhanh nhưng chỉ có nhà họ Linh là có vài vị Chí Cao Đế Tôn sơ phẩm mà thôi, song đó cũng đã mạnh lắm rồi.Vậy mà ở đây có hẳn một đội quân khổng lồ toàn là Chí Cao Đế Tôn.Quá đáng sợ.Tại Linh phủ.Trong đại sảnh có hơn mười người đang đứng.Đó là Tần Ninh, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên.
Tần Ninh đưa mắt về phía Tô Uyển Nguyệt đang đứng sau lưng Trần Nhất Mặc.
Nàng ấy mới giải thích: "Tam đại cấm địa quá nguy hiểm, khi đó ta thấy cô ấy chỉ có cảnh giới Đại Đế Tôn nên mới rủ lòng thương đưa cô ấy đi!"
Tần Ninh cũng không vạch trần ý đồ của Tô Uyển Nguyệt.
Nàng ấy đưa Thời Thanh Trúc đi là vì nghĩ rằng một ngày nào đó hắn và Trần Nhất Mặc trở về nhất định sẽ đi tìm Thời Thanh Trúc, vậy là khi đó nàng ấy sẽ được gặp Trần Nhất Mặc rồi.
Đúng lúc đó, ba người Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đã đến.
"Sư tôn, sư tổ!"
Dịch Hàn Ngọc chắp tay lên tiếng: "Để bọn ta xử lý nốt chuyện này là được rồi, hai người về nghỉ ngơi trước đi ạ!"
Tần Ninh nhìn hắn ta, bông đùa: "Giờ chịu nhận ta rồi à?"
Dịch Hàn Ngọc gãi đầu, chẳng mấy khi trông hắn ta bối rối như bây giờ.
Trần Nhất Mặc đập hắn ta một phát, mắng như tát nước: "Người ta hỏi thì lo mà trả lời đi chứ, sao cứ đứng ngây ra thế hả?"
"Sư tôn..."
"Đi lẹ đi, ta sẽ đưa sư tổ các ngươi về nhà họ Linh!"
Trần Nhất Mặc nhanh nhảu nói: "Huynh đệ của sư tổ nhà ngươi đâu hết rồi? Dẫn họ tới đây mau lên, còn phải đưa họ đi cùng nữa, bực mình mấy cái đứa này thật đó".
Dịch Hàn Ngọc lập tức gật đầu.
Mọi chuyện kết thúc tại đây.
Vài ngày sau, Tần Ninh dẫn mọi người về nhà họ Linh nằm tại Linh thành ở phía bắc đại lục Cửu Nguyên.
Toàn bộ người dân trong Linh thành đều choáng ngợp trước đội nhân mã mở đường hùng hậu.
Hàng loạt cường giả, cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn và Chí Cao Đế Tôn nối đuôi nhau dẫn đường ở đằng trước.
Cả một đội ngũ khổng lồ cùng nhau trở lại.
Điều này làm cho các võ giả Linh thành ngạc nhiên quá đỗi.
Có chuyện gì thế?
Quả thật mấy trăm năm qua Linh thành đã phát triển rất nhanh nhưng chỉ có nhà họ Linh là có vài vị Chí Cao Đế Tôn sơ phẩm mà thôi, song đó cũng đã mạnh lắm rồi.
Vậy mà ở đây có hẳn một đội quân khổng lồ toàn là Chí Cao Đế Tôn.
Quá đáng sợ.
Tại Linh phủ.
Trong đại sảnh có hơn mười người đang đứng.
Đó là Tần Ninh, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh đưa mắt về phía Tô Uyển Nguyệt đang đứng sau lưng Trần Nhất Mặc.Nàng ấy mới giải thích: "Tam đại cấm địa quá nguy hiểm, khi đó ta thấy cô ấy chỉ có cảnh giới Đại Đế Tôn nên mới rủ lòng thương đưa cô ấy đi!"Tần Ninh cũng không vạch trần ý đồ của Tô Uyển Nguyệt.Nàng ấy đưa Thời Thanh Trúc đi là vì nghĩ rằng một ngày nào đó hắn và Trần Nhất Mặc trở về nhất định sẽ đi tìm Thời Thanh Trúc, vậy là khi đó nàng ấy sẽ được gặp Trần Nhất Mặc rồi.Đúng lúc đó, ba người Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi và Cơ Thi Dao đã đến."Sư tôn, sư tổ!"Dịch Hàn Ngọc chắp tay lên tiếng: "Để bọn ta xử lý nốt chuyện này là được rồi, hai người về nghỉ ngơi trước đi ạ!"Tần Ninh nhìn hắn ta, bông đùa: "Giờ chịu nhận ta rồi à?"Dịch Hàn Ngọc gãi đầu, chẳng mấy khi trông hắn ta bối rối như bây giờ.Trần Nhất Mặc đập hắn ta một phát, mắng như tát nước: "Người ta hỏi thì lo mà trả lời đi chứ, sao cứ đứng ngây ra thế hả?""Sư tôn...""Đi lẹ đi, ta sẽ đưa sư tổ các ngươi về nhà họ Linh!"Trần Nhất Mặc nhanh nhảu nói: "Huynh đệ của sư tổ nhà ngươi đâu hết rồi? Dẫn họ tới đây mau lên, còn phải đưa họ đi cùng nữa, bực mình mấy cái đứa này thật đó".Dịch Hàn Ngọc lập tức gật đầu.Mọi chuyện kết thúc tại đây.Vài ngày sau, Tần Ninh dẫn mọi người về nhà họ Linh nằm tại Linh thành ở phía bắc đại lục Cửu Nguyên.Toàn bộ người dân trong Linh thành đều choáng ngợp trước đội nhân mã mở đường hùng hậu.Hàng loạt cường giả, cao thủ cảnh giới Tiểu Đế Tôn, Đại Đế Tôn và Chí Cao Đế Tôn nối đuôi nhau dẫn đường ở đằng trước.Cả một đội ngũ khổng lồ cùng nhau trở lại.Điều này làm cho các võ giả Linh thành ngạc nhiên quá đỗi.Có chuyện gì thế?Quả thật mấy trăm năm qua Linh thành đã phát triển rất nhanh nhưng chỉ có nhà họ Linh là có vài vị Chí Cao Đế Tôn sơ phẩm mà thôi, song đó cũng đã mạnh lắm rồi.Vậy mà ở đây có hẳn một đội quân khổng lồ toàn là Chí Cao Đế Tôn.Quá đáng sợ.Tại Linh phủ.Trong đại sảnh có hơn mười người đang đứng.Đó là Tần Ninh, Linh Thiên Thương, Linh Thiên Minh, Linh Thiên Triết, Thời Thanh Trúc, Diệp Viên Viên.