“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7182: "Đồng tiền này lạ quá".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bốn người Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe vậy, đều đồng loạt đưa mắt nhìn Tần Ninh.Sư phụ đối diện thấy người ta tâng mình lên mây lên trời như vậy mà không ngại sao?Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử chân truyền của Phong Không Chí Thánh, nghe tên chắc là nữ đệ tử, không biết dáng dấp như nào?Trần Nhất Mặc lập tức nói: "Thiên phú của Chiêm Ngưng Tuyết như thế nào, mặt mũi ra sao?"Lão đạo sĩ lau miệng, thở dài nói: "Thiên phú yêu nghiệt lắm, Phong Không Chí Thánh nổi tiếng một vạn năm, rồi biến mất không thấy tăm hơn, Chiêm Ngưng Tuyết thành lập Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên, trở thành bá chủ tối cao ở đó, nói một không nói hai!""Chiêm Ngưng Tuyết được xưng là thánh nữ Tuyết, nghe đồn dung nhan cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí còn yêu nghiệt hơn cả thiên phú của cô ta nữa, hơn nữa, nghe nói rất có khả năng đã bước vào con đường thành Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể phi thăng thành Tiên!"Nghe vậy, Trần Nhất Mặc cảm thấy chân gà trong tay mình không thơm ngon nữa.Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư và ba người vẫn chưa thấy mặt Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Ôn Hiến Chi đây là đều là đệ tử sư phụ thu nhận ở đại lục Vạn Thiên và Hạ Tam Thiên.Còn hắn ta là đệ tử duy nhất của sư phụ ở Trung Tam Thiên.Nếu phải so sánh, so với đệ tử bảy kiếp của sư phụ, dường như hắn ta kém cỏi hơn nhiều.Không có so sánh không có đau thương.Hắn phải tranh thủ thời gian, nhanh chóng chữa lành vết thương của mình, nhanh đạt tới đế giả Cực Cảnh, bước chân vào con đường thành Tiên thật sự."Trong Cửu Đại Thiên, không biết có bao nhiêu người tha thiết ao ước rước được vị thánh nữ Tuyết về dinh đâu, chẳng qua là hai vạn năm qua, vị thánh nữ Tuyết này rất hiếm khi xuất hiện, việc trong Phong Thiên Tông phần lớn là sai người làm cả".Lão đạo sĩ nói tới đây lại cúi đầu gặm thịt.Tần Ninh nghe vậy, trong lòng thoáng yên tâm hơn.Bắc Tuyết Thiên chính là nơi tu luyện của hắn ở kiếp thứ bảy.Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử duy nhất của hắn ở kiếp thứ bảy, rất giỏi về trận pháp.Thật ra, chín đời chín kiếp, chín vị đệ tử, nếu ngoại trừ Dương Thanh Vân, người đệ tử mà hắn yên tâm nhất chính là Chiêm Ngưng Tuyết.Vẫn khỏe mạnh là tốt rồi.Đợi đến khi hành trình ở núi Thần Nguyên kết thúc, tìm được Vân Sương Nhi, hắn sẽ đến Bắc Tuyết Thiên gặp Chiêm Ngưng Tuyết.Lúc này, Lý Huyền Đạo hỏi: "Lão đạo sĩ, ngươi vừa mới nói Cửu Nguyên Đan Đế, Luyện Thiên Đại Đế, Phong Không Chí Thánh ấy, Cửu Nguyên Đan Đế chính là sư phụ của ta, đệ tử chân truyền duy nhất là Trần Nhất Mặc, đệ tử chân truyền duy nhất của Phong Không Chí Thánh là Chiêm Ngưng Tuyết, vậy đệ tử chân truyền duy nhất của Luyện Thiên Đại Đế này là ai?""Người này lại là một người kỳ lạ!"Lão đạo sĩ cười ha hả nói: "Ta chưa từng gặp Luyện Thiên Đại Đế, nhưng cũng trong lúc Cửu Nguyên Đan Đế và Phong Không Chí Thánh nổi tiếng, vị đại nhân vật này xuất hiện, danh tiếng ở Trung Tam Thiên cực kỳ cao"."Thuật luyện đan, thuật trận pháp, thuật luyện khí,... rất có ít người trở thành Đại Đế ở những lĩnh vực này!"

Bốn người Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe vậy, đều đồng loạt đưa mắt nhìn Tần Ninh.

Sư phụ đối diện thấy người ta tâng mình lên mây lên trời như vậy mà không ngại sao?

Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử chân truyền của Phong Không Chí Thánh, nghe tên chắc là nữ đệ tử, không biết dáng dấp như nào?

Trần Nhất Mặc lập tức nói: "Thiên phú của Chiêm Ngưng Tuyết như thế nào, mặt mũi ra sao?"

Lão đạo sĩ lau miệng, thở dài nói: "Thiên phú yêu nghiệt lắm, Phong Không Chí Thánh nổi tiếng một vạn năm, rồi biến mất không thấy tăm hơn, Chiêm Ngưng Tuyết thành lập Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên, trở thành bá chủ tối cao ở đó, nói một không nói hai!"

"Chiêm Ngưng Tuyết được xưng là thánh nữ Tuyết, nghe đồn dung nhan cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí còn yêu nghiệt hơn cả thiên phú của cô ta nữa, hơn nữa, nghe nói rất có khả năng đã bước vào con đường thành Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể phi thăng thành Tiên!"

Nghe vậy, Trần Nhất Mặc cảm thấy chân gà trong tay mình không thơm ngon nữa.

Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư và ba người vẫn chưa thấy mặt Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Ôn Hiến Chi đây là đều là đệ tử sư phụ thu nhận ở đại lục Vạn Thiên và Hạ Tam Thiên.

Còn hắn ta là đệ tử duy nhất của sư phụ ở Trung Tam Thiên.

Nếu phải so sánh, so với đệ tử bảy kiếp của sư phụ, dường như hắn ta kém cỏi hơn nhiều.

Không có so sánh không có đau thương.

Hắn phải tranh thủ thời gian, nhanh chóng chữa lành vết thương của mình, nhanh đạt tới đế giả Cực Cảnh, bước chân vào con đường thành Tiên thật sự.

"Trong Cửu Đại Thiên, không biết có bao nhiêu người tha thiết ao ước rước được vị thánh nữ Tuyết về dinh đâu, chẳng qua là hai vạn năm qua, vị thánh nữ Tuyết này rất hiếm khi xuất hiện, việc trong Phong Thiên Tông phần lớn là sai người làm cả".

Lão đạo sĩ nói tới đây lại cúi đầu gặm thịt.

Tần Ninh nghe vậy, trong lòng thoáng yên tâm hơn.

Bắc Tuyết Thiên chính là nơi tu luyện của hắn ở kiếp thứ bảy.

Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử duy nhất của hắn ở kiếp thứ bảy, rất giỏi về trận pháp.

Thật ra, chín đời chín kiếp, chín vị đệ tử, nếu ngoại trừ Dương Thanh Vân, người đệ tử mà hắn yên tâm nhất chính là Chiêm Ngưng Tuyết.

Vẫn khỏe mạnh là tốt rồi.

Đợi đến khi hành trình ở núi Thần Nguyên kết thúc, tìm được Vân Sương Nhi, hắn sẽ đến Bắc Tuyết Thiên gặp Chiêm Ngưng Tuyết.

Lúc này, Lý Huyền Đạo hỏi: "Lão đạo sĩ, ngươi vừa mới nói Cửu Nguyên Đan Đế, Luyện Thiên Đại Đế, Phong Không Chí Thánh ấy, Cửu Nguyên Đan Đế chính là sư phụ của ta, đệ tử chân truyền duy nhất là Trần Nhất Mặc, đệ tử chân truyền duy nhất của Phong Không Chí Thánh là Chiêm Ngưng Tuyết, vậy đệ tử chân truyền duy nhất của Luyện Thiên Đại Đế này là ai?"

"Người này lại là một người kỳ lạ!"

Lão đạo sĩ cười ha hả nói: "Ta chưa từng gặp Luyện Thiên Đại Đế, nhưng cũng trong lúc Cửu Nguyên Đan Đế và Phong Không Chí Thánh nổi tiếng, vị đại nhân vật này xuất hiện, danh tiếng ở Trung Tam Thiên cực kỳ cao".

"Thuật luyện đan, thuật trận pháp, thuật luyện khí,... rất có ít người trở thành Đại Đế ở những lĩnh vực này!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bốn người Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, Lý Huyền Đạo và Diệp Nam Hiên nghe vậy, đều đồng loạt đưa mắt nhìn Tần Ninh.Sư phụ đối diện thấy người ta tâng mình lên mây lên trời như vậy mà không ngại sao?Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử chân truyền của Phong Không Chí Thánh, nghe tên chắc là nữ đệ tử, không biết dáng dấp như nào?Trần Nhất Mặc lập tức nói: "Thiên phú của Chiêm Ngưng Tuyết như thế nào, mặt mũi ra sao?"Lão đạo sĩ lau miệng, thở dài nói: "Thiên phú yêu nghiệt lắm, Phong Không Chí Thánh nổi tiếng một vạn năm, rồi biến mất không thấy tăm hơn, Chiêm Ngưng Tuyết thành lập Phong Thiên Tông ở Bắc Tuyết Thiên, trở thành bá chủ tối cao ở đó, nói một không nói hai!""Chiêm Ngưng Tuyết được xưng là thánh nữ Tuyết, nghe đồn dung nhan cực kỳ yêu nghiệt, thậm chí còn yêu nghiệt hơn cả thiên phú của cô ta nữa, hơn nữa, nghe nói rất có khả năng đã bước vào con đường thành Tiên, bất cứ lúc nào cũng có thể phi thăng thành Tiên!"Nghe vậy, Trần Nhất Mặc cảm thấy chân gà trong tay mình không thơm ngon nữa.Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư và ba người vẫn chưa thấy mặt Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Ôn Hiến Chi đây là đều là đệ tử sư phụ thu nhận ở đại lục Vạn Thiên và Hạ Tam Thiên.Còn hắn ta là đệ tử duy nhất của sư phụ ở Trung Tam Thiên.Nếu phải so sánh, so với đệ tử bảy kiếp của sư phụ, dường như hắn ta kém cỏi hơn nhiều.Không có so sánh không có đau thương.Hắn phải tranh thủ thời gian, nhanh chóng chữa lành vết thương của mình, nhanh đạt tới đế giả Cực Cảnh, bước chân vào con đường thành Tiên thật sự."Trong Cửu Đại Thiên, không biết có bao nhiêu người tha thiết ao ước rước được vị thánh nữ Tuyết về dinh đâu, chẳng qua là hai vạn năm qua, vị thánh nữ Tuyết này rất hiếm khi xuất hiện, việc trong Phong Thiên Tông phần lớn là sai người làm cả".Lão đạo sĩ nói tới đây lại cúi đầu gặm thịt.Tần Ninh nghe vậy, trong lòng thoáng yên tâm hơn.Bắc Tuyết Thiên chính là nơi tu luyện của hắn ở kiếp thứ bảy.Chiêm Ngưng Tuyết là đệ tử duy nhất của hắn ở kiếp thứ bảy, rất giỏi về trận pháp.Thật ra, chín đời chín kiếp, chín vị đệ tử, nếu ngoại trừ Dương Thanh Vân, người đệ tử mà hắn yên tâm nhất chính là Chiêm Ngưng Tuyết.Vẫn khỏe mạnh là tốt rồi.Đợi đến khi hành trình ở núi Thần Nguyên kết thúc, tìm được Vân Sương Nhi, hắn sẽ đến Bắc Tuyết Thiên gặp Chiêm Ngưng Tuyết.Lúc này, Lý Huyền Đạo hỏi: "Lão đạo sĩ, ngươi vừa mới nói Cửu Nguyên Đan Đế, Luyện Thiên Đại Đế, Phong Không Chí Thánh ấy, Cửu Nguyên Đan Đế chính là sư phụ của ta, đệ tử chân truyền duy nhất là Trần Nhất Mặc, đệ tử chân truyền duy nhất của Phong Không Chí Thánh là Chiêm Ngưng Tuyết, vậy đệ tử chân truyền duy nhất của Luyện Thiên Đại Đế này là ai?""Người này lại là một người kỳ lạ!"Lão đạo sĩ cười ha hả nói: "Ta chưa từng gặp Luyện Thiên Đại Đế, nhưng cũng trong lúc Cửu Nguyên Đan Đế và Phong Không Chí Thánh nổi tiếng, vị đại nhân vật này xuất hiện, danh tiếng ở Trung Tam Thiên cực kỳ cao"."Thuật luyện đan, thuật trận pháp, thuật luyện khí,... rất có ít người trở thành Đại Đế ở những lĩnh vực này!"

Chương 7182: "Đồng tiền này lạ quá".