“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7226: Anh chưa bao giờ chủ động ra tay.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần đại sư!"Một vị linh giả Cực Cảnh cách đó mấy chục mét chắp tay hỏi: "Cho hỏi như này là sao thế ạ?"Tần Ninh nhìn về phía trước, trả lời: "Ta cũng không biết nữa".Đương nhiên hắn biết đây là một ngôi linh uẩn tọa lạc chứ, nhưng hắn không rõ vầng sáng quanh linh uẩn này là thế nào: "Mọi người tìm cách lên núi xem đi!"Ngọn núi này cao vạn trượng, được bao phủ trong ánh sáng, chắc chắn là có chỗ đặc biệt.Bọn họ tới nơi này là để tìm kiếm bảo vật, gặp phải hiện tượng kỳ lạ này sao có thể đứng yên mà nhìn, hiển nhiên là phải đi xem rồi.Có võ giả liếc nhìn Tần Ninh.Hắn vẫn không nhúc nhích, ngoài miệng nói đi xem nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả.Cuối cùng, có người không đợi được nữa nên bước vào trong vầng sáng.Sau khi tiến vào phạm vi ánh sáng bao phủ, võ giả nọ biến mất.Tần Ninh hơi trầm ngâm, sau đó cũng bước vào trong.Người xung quanh thấy hắn đi vào cũng đồng loạt nối gót theo.Một khắc sau, mọi người đã đi vào không gian bên trong ánh sáng. Bọn họ thấy nơi đây tràn ngập linh khí tự nhiên, đó là loại linh khí có thể làm cho người ta như thả mình giữa một dòng sông ấm áp và dễ chịu.Tần Ninh cũng khẽ hít sâu một hơi.Đây chính là khí của linh uẩn! Nó có tác dụng rất lớn đối với võ giả."Các ngươi nhìn kìa!"Đúng lúc đó, có người chỉ về phía trước la lên.Khi đứng ngoài vầng sáng nhìn vào thì nơi này chỉ là một ngọn núi cao vạn trượng, không thấy đỉnh chóp không hơn không kém.Nhưng sau khi tiến vào phạm vi được bao phủ trong ánh sáng, ngọn núi ở đằng trước lại trông như một ụ đất cao trăm mét, sừng sững tựa một tòa cung đình.Chiều cao tính từ chân núi đến cung đình chỉ có trăm mét nhưng lại rất dốc, từng nấc thang một kéo dài đến tận trước cung đình.Hiển nhiên lúc này Tần Ninh cũng thấy hình ảnh ấy.Có người hỏi: "Tần đại sư, rốt cuộc thế này là sao?"Tần Ninh nhìn về chủ nhân đôi mắt đang nhìn mình, lập tức trả lời: "Hẳn nơi này là nghĩa trang của một cường giả nhưng bị dời tới đây, hình thành một ngôi linh uẩn. Cung đình đó chính là nơi tập trung linh uẩn, muốn lấy được linh uẩn thì lẽ hiển nhiên là phải được sự chấp thuận của linh uẩn, cũng chính là thông qua bài kiểm tra".Nghe thấy câu này, ai nấy đều mắt sáng như đèn pha.Linh uẩn! Bài kiểm tra! Tuy nghe còn hơi mơ hồ nhưng đã là lời nói do Tần Ninh thốt ra thì rõ là kì diệu rồi."Đi thôi!"Có người không dằn được háo hức, nhanh chóng đi lên bậc thang.
"Tần đại sư!"
Một vị linh giả Cực Cảnh cách đó mấy chục mét chắp tay hỏi: "Cho hỏi như này là sao thế ạ?"
Tần Ninh nhìn về phía trước, trả lời: "Ta cũng không biết nữa".
Đương nhiên hắn biết đây là một ngôi linh uẩn tọa lạc chứ, nhưng hắn không rõ vầng sáng quanh linh uẩn này là thế nào: "Mọi người tìm cách lên núi xem đi!"
Ngọn núi này cao vạn trượng, được bao phủ trong ánh sáng, chắc chắn là có chỗ đặc biệt.
Bọn họ tới nơi này là để tìm kiếm bảo vật, gặp phải hiện tượng kỳ lạ này sao có thể đứng yên mà nhìn, hiển nhiên là phải đi xem rồi.
Có võ giả liếc nhìn Tần Ninh.
Hắn vẫn không nhúc nhích, ngoài miệng nói đi xem nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả.
Cuối cùng, có người không đợi được nữa nên bước vào trong vầng sáng.
Sau khi tiến vào phạm vi ánh sáng bao phủ, võ giả nọ biến mất.
Tần Ninh hơi trầm ngâm, sau đó cũng bước vào trong.
Người xung quanh thấy hắn đi vào cũng đồng loạt nối gót theo.
Một khắc sau, mọi người đã đi vào không gian bên trong ánh sáng. Bọn họ thấy nơi đây tràn ngập linh khí tự nhiên, đó là loại linh khí có thể làm cho người ta như thả mình giữa một dòng sông ấm áp và dễ chịu.
Tần Ninh cũng khẽ hít sâu một hơi.
Đây chính là khí của linh uẩn! Nó có tác dụng rất lớn đối với võ giả.
"Các ngươi nhìn kìa!"
Đúng lúc đó, có người chỉ về phía trước la lên.
Khi đứng ngoài vầng sáng nhìn vào thì nơi này chỉ là một ngọn núi cao vạn trượng, không thấy đỉnh chóp không hơn không kém.
Nhưng sau khi tiến vào phạm vi được bao phủ trong ánh sáng, ngọn núi ở đằng trước lại trông như một ụ đất cao trăm mét, sừng sững tựa một tòa cung đình.
Chiều cao tính từ chân núi đến cung đình chỉ có trăm mét nhưng lại rất dốc, từng nấc thang một kéo dài đến tận trước cung đình.
Hiển nhiên lúc này Tần Ninh cũng thấy hình ảnh ấy.
Có người hỏi: "Tần đại sư, rốt cuộc thế này là sao?"
Tần Ninh nhìn về chủ nhân đôi mắt đang nhìn mình, lập tức trả lời: "Hẳn nơi này là nghĩa trang của một cường giả nhưng bị dời tới đây, hình thành một ngôi linh uẩn. Cung đình đó chính là nơi tập trung linh uẩn, muốn lấy được linh uẩn thì lẽ hiển nhiên là phải được sự chấp thuận của linh uẩn, cũng chính là thông qua bài kiểm tra".
Nghe thấy câu này, ai nấy đều mắt sáng như đèn pha.
Linh uẩn! Bài kiểm tra! Tuy nghe còn hơi mơ hồ nhưng đã là lời nói do Tần Ninh thốt ra thì rõ là kì diệu rồi.
"Đi thôi!"
Có người không dằn được háo hức, nhanh chóng đi lên bậc thang.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần đại sư!"Một vị linh giả Cực Cảnh cách đó mấy chục mét chắp tay hỏi: "Cho hỏi như này là sao thế ạ?"Tần Ninh nhìn về phía trước, trả lời: "Ta cũng không biết nữa".Đương nhiên hắn biết đây là một ngôi linh uẩn tọa lạc chứ, nhưng hắn không rõ vầng sáng quanh linh uẩn này là thế nào: "Mọi người tìm cách lên núi xem đi!"Ngọn núi này cao vạn trượng, được bao phủ trong ánh sáng, chắc chắn là có chỗ đặc biệt.Bọn họ tới nơi này là để tìm kiếm bảo vật, gặp phải hiện tượng kỳ lạ này sao có thể đứng yên mà nhìn, hiển nhiên là phải đi xem rồi.Có võ giả liếc nhìn Tần Ninh.Hắn vẫn không nhúc nhích, ngoài miệng nói đi xem nhưng không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả.Cuối cùng, có người không đợi được nữa nên bước vào trong vầng sáng.Sau khi tiến vào phạm vi ánh sáng bao phủ, võ giả nọ biến mất.Tần Ninh hơi trầm ngâm, sau đó cũng bước vào trong.Người xung quanh thấy hắn đi vào cũng đồng loạt nối gót theo.Một khắc sau, mọi người đã đi vào không gian bên trong ánh sáng. Bọn họ thấy nơi đây tràn ngập linh khí tự nhiên, đó là loại linh khí có thể làm cho người ta như thả mình giữa một dòng sông ấm áp và dễ chịu.Tần Ninh cũng khẽ hít sâu một hơi.Đây chính là khí của linh uẩn! Nó có tác dụng rất lớn đối với võ giả."Các ngươi nhìn kìa!"Đúng lúc đó, có người chỉ về phía trước la lên.Khi đứng ngoài vầng sáng nhìn vào thì nơi này chỉ là một ngọn núi cao vạn trượng, không thấy đỉnh chóp không hơn không kém.Nhưng sau khi tiến vào phạm vi được bao phủ trong ánh sáng, ngọn núi ở đằng trước lại trông như một ụ đất cao trăm mét, sừng sững tựa một tòa cung đình.Chiều cao tính từ chân núi đến cung đình chỉ có trăm mét nhưng lại rất dốc, từng nấc thang một kéo dài đến tận trước cung đình.Hiển nhiên lúc này Tần Ninh cũng thấy hình ảnh ấy.Có người hỏi: "Tần đại sư, rốt cuộc thế này là sao?"Tần Ninh nhìn về chủ nhân đôi mắt đang nhìn mình, lập tức trả lời: "Hẳn nơi này là nghĩa trang của một cường giả nhưng bị dời tới đây, hình thành một ngôi linh uẩn. Cung đình đó chính là nơi tập trung linh uẩn, muốn lấy được linh uẩn thì lẽ hiển nhiên là phải được sự chấp thuận của linh uẩn, cũng chính là thông qua bài kiểm tra".Nghe thấy câu này, ai nấy đều mắt sáng như đèn pha.Linh uẩn! Bài kiểm tra! Tuy nghe còn hơi mơ hồ nhưng đã là lời nói do Tần Ninh thốt ra thì rõ là kì diệu rồi."Đi thôi!"Có người không dằn được háo hức, nhanh chóng đi lên bậc thang.