“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7263: Biến mất trong không trung.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lần này, tất cả mọi người đều hoàn toàn hoảng loạn.Chém giết bắt đầu.Lớp vảy toàn thân của Thanh Lân Ngạc vô cùng rắn chắc, tỏa ra màu xanh nhàn nhạt, mà cơ thể của nó lại dài đến gần mười trượng, cái đuôi đã chiếm ba phần chiều dài và phủ đầy vảy giáp đảo qua lại, mang theo tiếng gió rít gào thét.Cái miệng mở lớn, phun ra từng luồng sáng màu xanh, đằng đằng sát khí.Lúc này, đám người đã hoàn toàn rối loạn.Mộng đẹp của Tần Ninh cũng bị quấy rầy.Trên thực tế, vừa rồi lúc hắn ở bờ hồ đã cảm giác được nơi đây có khí tức của Thanh Lân Ngạc.Cho nên hắn đang đợi.Vốn định chờ đợi đến đêm mới hành động tiếp, thời điểm đó tầm mắt của Thanh Lân Ngạc bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào khứu giác, sẽ rất dễ dàng đối phó.Chẳng qua là hiển nhiên hắn có thể chờ, nhưng những người này lại không thể chờ.Mà nếu hắn nói ra những điều này, lại không chắc những người đó có tin hay không, hắn... căn bản cũng không cần phải nói.Chém giết bắt đầu, thực lực của Thanh Lân Ngạc gần bằng cảnh giới thiên giả tứ luân, ngũ luân, thậm chí con mạnh nhất còn so sánh được với cảnh giới lục luân, thất luân.Rất nhiều linh giả Cực Cảnh gần như đang chịu chết.Lúc này, Tần Ninh cũng không có cách nào nghỉ ngơi nữa, liền giơ kiếm xông ra.Hắn là linh giả cảnh giới thất văn, cũng không thể xem thường đám Thanh Lân Ngạc này được.Tề Tiêu Kiếm trong tay, lúc này Tần Ninh trực tiếp đánh ra.Mà giờ phút này, tất cả mọi người xung quanh đều đang giao chiến, máu tươi dần dần nhuộm đỏ bãi cỏ, rừng cây.Xung quanh Tần Ninh có mấy con Thanh Lân Ngạc vây quanh, dần dần khép lại."Cút!"Hắn hét lên một câu, kiếm khí bá đạo bên trong Tề Tiêu Kiếm lập tức lan ra.Từng cái bóng diều hâu nhanh chóng tung bay, trong nháy mắt đã vạch qua cổ đám Thanh Lân Ngạc kia.Đó là nơi Thanh Lân Ngạc phòng bị yếu nhất.Lúc này, Tần Ninh không ngừng vừa đi vừa giết, lúc đi tới mép hồ, bên trong còn có rất nhiều Thanh Lân Ngạc đang không ngừng xông lên bờ.Mà Tần Ninh lại đi ngược lại với đợt sóng Thanh Lân Ngạc, lướt vào bên trong hồ.Linh uẩn kia đang ở ngay bên trong hồ.Rốt cuộc đó là người nào thì chỉ có vào bên trong hồ mới có thể biết được.Lúc này hắn đang đứng bên bờ hồ.Mà bốn phía cũng có không ít cao thủ cấp bậc thiên giả Cực Cảnh xông ra.
Lần này, tất cả mọi người đều hoàn toàn hoảng loạn.
Chém giết bắt đầu.
Lớp vảy toàn thân của Thanh Lân Ngạc vô cùng rắn chắc, tỏa ra màu xanh nhàn nhạt, mà cơ thể của nó lại dài đến gần mười trượng, cái đuôi đã chiếm ba phần chiều dài và phủ đầy vảy giáp đảo qua lại, mang theo tiếng gió rít gào thét.
Cái miệng mở lớn, phun ra từng luồng sáng màu xanh, đằng đằng sát khí.
Lúc này, đám người đã hoàn toàn rối loạn.
Mộng đẹp của Tần Ninh cũng bị quấy rầy.
Trên thực tế, vừa rồi lúc hắn ở bờ hồ đã cảm giác được nơi đây có khí tức của Thanh Lân Ngạc.
Cho nên hắn đang đợi.
Vốn định chờ đợi đến đêm mới hành động tiếp, thời điểm đó tầm mắt của Thanh Lân Ngạc bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào khứu giác, sẽ rất dễ dàng đối phó.
Chẳng qua là hiển nhiên hắn có thể chờ, nhưng những người này lại không thể chờ.
Mà nếu hắn nói ra những điều này, lại không chắc những người đó có tin hay không, hắn... căn bản cũng không cần phải nói.
Chém giết bắt đầu, thực lực của Thanh Lân Ngạc gần bằng cảnh giới thiên giả tứ luân, ngũ luân, thậm chí con mạnh nhất còn so sánh được với cảnh giới lục luân, thất luân.
Rất nhiều linh giả Cực Cảnh gần như đang chịu chết.
Lúc này, Tần Ninh cũng không có cách nào nghỉ ngơi nữa, liền giơ kiếm xông ra.
Hắn là linh giả cảnh giới thất văn, cũng không thể xem thường đám Thanh Lân Ngạc này được.
Tề Tiêu Kiếm trong tay, lúc này Tần Ninh trực tiếp đánh ra.
Mà giờ phút này, tất cả mọi người xung quanh đều đang giao chiến, máu tươi dần dần nhuộm đỏ bãi cỏ, rừng cây.
Xung quanh Tần Ninh có mấy con Thanh Lân Ngạc vây quanh, dần dần khép lại.
"Cút!"
Hắn hét lên một câu, kiếm khí bá đạo bên trong Tề Tiêu Kiếm lập tức lan ra.
Từng cái bóng diều hâu nhanh chóng tung bay, trong nháy mắt đã vạch qua cổ đám Thanh Lân Ngạc kia.
Đó là nơi Thanh Lân Ngạc phòng bị yếu nhất.
Lúc này, Tần Ninh không ngừng vừa đi vừa giết, lúc đi tới mép hồ, bên trong còn có rất nhiều Thanh Lân Ngạc đang không ngừng xông lên bờ.
Mà Tần Ninh lại đi ngược lại với đợt sóng Thanh Lân Ngạc, lướt vào bên trong hồ.
Linh uẩn kia đang ở ngay bên trong hồ.
Rốt cuộc đó là người nào thì chỉ có vào bên trong hồ mới có thể biết được.
Lúc này hắn đang đứng bên bờ hồ.
Mà bốn phía cũng có không ít cao thủ cấp bậc thiên giả Cực Cảnh xông ra.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lần này, tất cả mọi người đều hoàn toàn hoảng loạn.Chém giết bắt đầu.Lớp vảy toàn thân của Thanh Lân Ngạc vô cùng rắn chắc, tỏa ra màu xanh nhàn nhạt, mà cơ thể của nó lại dài đến gần mười trượng, cái đuôi đã chiếm ba phần chiều dài và phủ đầy vảy giáp đảo qua lại, mang theo tiếng gió rít gào thét.Cái miệng mở lớn, phun ra từng luồng sáng màu xanh, đằng đằng sát khí.Lúc này, đám người đã hoàn toàn rối loạn.Mộng đẹp của Tần Ninh cũng bị quấy rầy.Trên thực tế, vừa rồi lúc hắn ở bờ hồ đã cảm giác được nơi đây có khí tức của Thanh Lân Ngạc.Cho nên hắn đang đợi.Vốn định chờ đợi đến đêm mới hành động tiếp, thời điểm đó tầm mắt của Thanh Lân Ngạc bị hạn chế, chỉ có thể dựa vào khứu giác, sẽ rất dễ dàng đối phó.Chẳng qua là hiển nhiên hắn có thể chờ, nhưng những người này lại không thể chờ.Mà nếu hắn nói ra những điều này, lại không chắc những người đó có tin hay không, hắn... căn bản cũng không cần phải nói.Chém giết bắt đầu, thực lực của Thanh Lân Ngạc gần bằng cảnh giới thiên giả tứ luân, ngũ luân, thậm chí con mạnh nhất còn so sánh được với cảnh giới lục luân, thất luân.Rất nhiều linh giả Cực Cảnh gần như đang chịu chết.Lúc này, Tần Ninh cũng không có cách nào nghỉ ngơi nữa, liền giơ kiếm xông ra.Hắn là linh giả cảnh giới thất văn, cũng không thể xem thường đám Thanh Lân Ngạc này được.Tề Tiêu Kiếm trong tay, lúc này Tần Ninh trực tiếp đánh ra.Mà giờ phút này, tất cả mọi người xung quanh đều đang giao chiến, máu tươi dần dần nhuộm đỏ bãi cỏ, rừng cây.Xung quanh Tần Ninh có mấy con Thanh Lân Ngạc vây quanh, dần dần khép lại."Cút!"Hắn hét lên một câu, kiếm khí bá đạo bên trong Tề Tiêu Kiếm lập tức lan ra.Từng cái bóng diều hâu nhanh chóng tung bay, trong nháy mắt đã vạch qua cổ đám Thanh Lân Ngạc kia.Đó là nơi Thanh Lân Ngạc phòng bị yếu nhất.Lúc này, Tần Ninh không ngừng vừa đi vừa giết, lúc đi tới mép hồ, bên trong còn có rất nhiều Thanh Lân Ngạc đang không ngừng xông lên bờ.Mà Tần Ninh lại đi ngược lại với đợt sóng Thanh Lân Ngạc, lướt vào bên trong hồ.Linh uẩn kia đang ở ngay bên trong hồ.Rốt cuộc đó là người nào thì chỉ có vào bên trong hồ mới có thể biết được.Lúc này hắn đang đứng bên bờ hồ.Mà bốn phía cũng có không ít cao thủ cấp bậc thiên giả Cực Cảnh xông ra.