“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7308: Gần đây, tổn thất quá lớn.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyền Thiên nghe Tần Ninh hỏi vậy thì lắc đầu đáp: "Cái này thì ta không biết"."Phận con rối như ta bị đại nhân Thiên Thường của thánh tộc Thiên Mục khống chế, đôi khi có một số chuyện nếu cường giả Thiên Cương Thần Môn và thánh tộc Thiên Mục nhúng tay vào sẽ ảnh hưởng hình ảnh nên thảy qua cho ta làm"."Chỉ có một số kẻ giữ vai trò quan trọng trong thánh tộc Thiên Mục và Thiên Cương Thần Môn mới biết được mấy chuyện cơ mật này thôi".Tần Ninh gật đầu.Hiện tại, hắn đã khẳng định được rằng.Lần này thánh tộc Thiên Mục vào Thượng Nguyên Thiên của Trung Tam Thiên không phải như bọn Ma tộc lúc trước. Bọn chúng muốn "lật trời" thật.Để có thể bồi dưỡng linh uẩn, chúng đã tốn vô số thiên tài địa bảo.Song tộc đến từ biên giới như thánh tộc Thiên Mục hẳn là còn nắm giữ một số thủ đoạn đặc biệt khác nữa.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Thiên và cười hỏi: "Nếu nơi này đã dần bị thánh tộc Thiên Mục vứt bỏ thì tại sao ngươi vẫn còn ở đây?"Nghe hắn hỏi mà Huyền Thiên chỉ biết nở nụ cười đắng chát, trả lời: "Có một lần nọ, Thiên Thường khống chế ta đi giết một vị đế giả nhưng kết quả là bị mai phục, thân con rối của ta bị hư hại nặng nề, Thiên Thường không sửa chữa được nên vứt bỏ ta như một chiếc giày rách vậy"."Chỉ là như ta nói đấy, Thiên Thường tưởng ta là một con rối chỉ biết phục tùng hắn răm rắp nên suốt mấy năm qua ta đã bí mật dự trữ một số thứ"."Khi Thiên Thường không cần ta nữa, ta dành một vạn năm tại đây để sửa chữa thân con rối của mình một lần nữa, cũng là ta mà các ngươi đang thấy đấy!"Tự sửa chữa bản thân ư?Huyền Thiên này cũng tài giỏi đấy."Vậy vì sao ngươi không rời khỏi đây mà còn ở đây làm gì?"Diệp Viên Viên tò mò hỏi.Huyền Thiên cười trong đau khổ: "Ta muốn rời khỏi đây lắm chứ, nhưng không đi được"."Thiên Thường lo ngại trước sau nên dù cảm thấy ta vô dụng thì hắn vẫn hủy hoại thân con rối của ta và phong ấn ta tại đây”."Một kẻ kỹ tính đến khốn nạn!"Huyền Thiên bảo: "May mắn là gặp được các ngươi, gặp được người khác tới đây mà không phải bọn chúng"."Hai vị có thể giúp ta phá giải phong ấn được không?"Huyền Thiên sốt ruột thuyết phục: "Ta sẽ không để hai người làm không công đâu. Nhiều năm qua, Thiên Thường điều khiển thân con rối ta giúp hắn giết nhiều người nên ta cũng lén giấu được nhiều thứ lắm"."Đương nhiên những thứ đó sẽ rất hữu dụng với hai người"."Ngoài ra ta còn giấu được hai đạo sức mạnh linh uẩn nữa, ta nghĩ... chắc chắn các ngươi sẽ cần đấy!"Lúc này, Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh hỏi ý.Có cần hay không thì đương nhiên phải xem ý Tần Ninh thế nào rồi."Đã vậy thì được thôi".Tần Ninh mỉm cười: "Tiền bối Huyền Thiên nắm rõ nơi này đến vậy, ta mong rằng sau khi giúp đỡ tiền bối thì tiền bối cũng có thể giúp chúng ta một tay"."Ồ?"

Huyền Thiên nghe Tần Ninh hỏi vậy thì lắc đầu đáp: "Cái này thì ta không biết".

"Phận con rối như ta bị đại nhân Thiên Thường của thánh tộc Thiên Mục khống chế, đôi khi có một số chuyện nếu cường giả Thiên Cương Thần Môn và thánh tộc Thiên Mục nhúng tay vào sẽ ảnh hưởng hình ảnh nên thảy qua cho ta làm".

"Chỉ có một số kẻ giữ vai trò quan trọng trong thánh tộc Thiên Mục và Thiên Cương Thần Môn mới biết được mấy chuyện cơ mật này thôi".

Tần Ninh gật đầu.

Hiện tại, hắn đã khẳng định được rằng.

Lần này thánh tộc Thiên Mục vào Thượng Nguyên Thiên của Trung Tam Thiên không phải như bọn Ma tộc lúc trước. Bọn chúng muốn "lật trời" thật.

Để có thể bồi dưỡng linh uẩn, chúng đã tốn vô số thiên tài địa bảo.

Song tộc đến từ biên giới như thánh tộc Thiên Mục hẳn là còn nắm giữ một số thủ đoạn đặc biệt khác nữa.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Thiên và cười hỏi: "Nếu nơi này đã dần bị thánh tộc Thiên Mục vứt bỏ thì tại sao ngươi vẫn còn ở đây?"

Nghe hắn hỏi mà Huyền Thiên chỉ biết nở nụ cười đắng chát, trả lời: "Có một lần nọ, Thiên Thường khống chế ta đi giết một vị đế giả nhưng kết quả là bị mai phục, thân con rối của ta bị hư hại nặng nề, Thiên Thường không sửa chữa được nên vứt bỏ ta như một chiếc giày rách vậy".

"Chỉ là như ta nói đấy, Thiên Thường tưởng ta là một con rối chỉ biết phục tùng hắn răm rắp nên suốt mấy năm qua ta đã bí mật dự trữ một số thứ".

"Khi Thiên Thường không cần ta nữa, ta dành một vạn năm tại đây để sửa chữa thân con rối của mình một lần nữa, cũng là ta mà các ngươi đang thấy đấy!"

Tự sửa chữa bản thân ư?

Huyền Thiên này cũng tài giỏi đấy.

"Vậy vì sao ngươi không rời khỏi đây mà còn ở đây làm gì?"

Diệp Viên Viên tò mò hỏi.

Huyền Thiên cười trong đau khổ: "Ta muốn rời khỏi đây lắm chứ, nhưng không đi được".

"Thiên Thường lo ngại trước sau nên dù cảm thấy ta vô dụng thì hắn vẫn hủy hoại thân con rối của ta và phong ấn ta tại đây”.

"Một kẻ kỹ tính đến khốn nạn!"

Huyền Thiên bảo: "May mắn là gặp được các ngươi, gặp được người khác tới đây mà không phải bọn chúng".

"Hai vị có thể giúp ta phá giải phong ấn được không?"

Huyền Thiên sốt ruột thuyết phục: "Ta sẽ không để hai người làm không công đâu. Nhiều năm qua, Thiên Thường điều khiển thân con rối ta giúp hắn giết nhiều người nên ta cũng lén giấu được nhiều thứ lắm".

"Đương nhiên những thứ đó sẽ rất hữu dụng với hai người".

"Ngoài ra ta còn giấu được hai đạo sức mạnh linh uẩn nữa, ta nghĩ... chắc chắn các ngươi sẽ cần đấy!"

Lúc này, Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh hỏi ý.

Có cần hay không thì đương nhiên phải xem ý Tần Ninh thế nào rồi.

"Đã vậy thì được thôi".

Tần Ninh mỉm cười: "Tiền bối Huyền Thiên nắm rõ nơi này đến vậy, ta mong rằng sau khi giúp đỡ tiền bối thì tiền bối cũng có thể giúp chúng ta một tay".

"Ồ?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Huyền Thiên nghe Tần Ninh hỏi vậy thì lắc đầu đáp: "Cái này thì ta không biết"."Phận con rối như ta bị đại nhân Thiên Thường của thánh tộc Thiên Mục khống chế, đôi khi có một số chuyện nếu cường giả Thiên Cương Thần Môn và thánh tộc Thiên Mục nhúng tay vào sẽ ảnh hưởng hình ảnh nên thảy qua cho ta làm"."Chỉ có một số kẻ giữ vai trò quan trọng trong thánh tộc Thiên Mục và Thiên Cương Thần Môn mới biết được mấy chuyện cơ mật này thôi".Tần Ninh gật đầu.Hiện tại, hắn đã khẳng định được rằng.Lần này thánh tộc Thiên Mục vào Thượng Nguyên Thiên của Trung Tam Thiên không phải như bọn Ma tộc lúc trước. Bọn chúng muốn "lật trời" thật.Để có thể bồi dưỡng linh uẩn, chúng đã tốn vô số thiên tài địa bảo.Song tộc đến từ biên giới như thánh tộc Thiên Mục hẳn là còn nắm giữ một số thủ đoạn đặc biệt khác nữa.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía Huyền Thiên và cười hỏi: "Nếu nơi này đã dần bị thánh tộc Thiên Mục vứt bỏ thì tại sao ngươi vẫn còn ở đây?"Nghe hắn hỏi mà Huyền Thiên chỉ biết nở nụ cười đắng chát, trả lời: "Có một lần nọ, Thiên Thường khống chế ta đi giết một vị đế giả nhưng kết quả là bị mai phục, thân con rối của ta bị hư hại nặng nề, Thiên Thường không sửa chữa được nên vứt bỏ ta như một chiếc giày rách vậy"."Chỉ là như ta nói đấy, Thiên Thường tưởng ta là một con rối chỉ biết phục tùng hắn răm rắp nên suốt mấy năm qua ta đã bí mật dự trữ một số thứ"."Khi Thiên Thường không cần ta nữa, ta dành một vạn năm tại đây để sửa chữa thân con rối của mình một lần nữa, cũng là ta mà các ngươi đang thấy đấy!"Tự sửa chữa bản thân ư?Huyền Thiên này cũng tài giỏi đấy."Vậy vì sao ngươi không rời khỏi đây mà còn ở đây làm gì?"Diệp Viên Viên tò mò hỏi.Huyền Thiên cười trong đau khổ: "Ta muốn rời khỏi đây lắm chứ, nhưng không đi được"."Thiên Thường lo ngại trước sau nên dù cảm thấy ta vô dụng thì hắn vẫn hủy hoại thân con rối của ta và phong ấn ta tại đây”."Một kẻ kỹ tính đến khốn nạn!"Huyền Thiên bảo: "May mắn là gặp được các ngươi, gặp được người khác tới đây mà không phải bọn chúng"."Hai vị có thể giúp ta phá giải phong ấn được không?"Huyền Thiên sốt ruột thuyết phục: "Ta sẽ không để hai người làm không công đâu. Nhiều năm qua, Thiên Thường điều khiển thân con rối ta giúp hắn giết nhiều người nên ta cũng lén giấu được nhiều thứ lắm"."Đương nhiên những thứ đó sẽ rất hữu dụng với hai người"."Ngoài ra ta còn giấu được hai đạo sức mạnh linh uẩn nữa, ta nghĩ... chắc chắn các ngươi sẽ cần đấy!"Lúc này, Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh hỏi ý.Có cần hay không thì đương nhiên phải xem ý Tần Ninh thế nào rồi."Đã vậy thì được thôi".Tần Ninh mỉm cười: "Tiền bối Huyền Thiên nắm rõ nơi này đến vậy, ta mong rằng sau khi giúp đỡ tiền bối thì tiền bối cũng có thể giúp chúng ta một tay"."Ồ?"

Chương 7308: Gần đây, tổn thất quá lớn.