“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7309: Danh tiếng của hắn đã rất vang dội.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Thánh tộc Thiên Mục đang ấp ủ mưu đồ chiếm giữ Thượng Nguyên Thiên ta, năm xưa tiền bối là bá chủ Thượng Nguyên Thiên một thời, hiện tại bọn ta cũng là võ giả của vùng đất Thượng Nguyên Thiên, sao có thể trơ mắt nhìn Thượng Nguyên Thiên bị bọn chúng xâm lược chứ?""Cho nên ta mong tiền bối sẽ giúp bọn ta!"Biểu cảm Tần Ninh đầy chân thành, ánh mắt cũng vô cùng điềm tĩnh."Được thôi!"Đôi mắt Huyền Thiên rực sáng, hắn ta nhìn Tần Ninh, đáp: "Vốn dĩ ta đã là người chết rồi, cũng chẳng cần bận tâm sống hay chết gì nữa"."Tên Thiên Thường đó xem ta như nô lệ của hắn, nên ép làm quá nhiều chuyện ác cho hắn, xem như ta chuộc lỗi cho bản thân mình vậy"."Thế thì còn gì bằng!"Tần Ninh cúi người hành lễ.Diệp Viên Viên đứng cạnh cũng bắt chước làm theo.Có điều thật ra trong thâm tâm nàng hơi ngờ vực thái độ khác thường của Tần Ninh."Thế bọn ta nên làm gì để phá giải phong ấn ở đây cho tiền bối ạ?"Tần Ninh hỏi: "Vãn bối là một trận pháp sư, có lẽ sẽ giúp được tiền bối!""Trận pháp sư sao? Vậy thì tốt quá rồi!"Mặt Huyền Thiên lộ vẻ vui mừng thấy rõ, hắn ta cười tươi rói: "Tuyệt thật, tuyệt thật, hai người đi theo ta!"Nói rồi Huyền Thiên tiến lại gần cửa đại điện, song hắn ta không bước qua bậc cửa mà chỉ đứng tại đó nhìn ra bên ngoài đại điện."Ngươi xem".Huyền Thiên chỉ vào hai bên trái phải, nói: "Huyền Thiên cung này vốn là cung đình cũ của ta, hai bên trái phải có đặt một chú ấn Thiên Kim Chỉ, một chú ấn Địa Linh Phù, hai chú ấn ấy do Thiên Thường để lại"."Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù phong ấn hai bên. Thân con rối của ta bị đệ đệ ta Trấn Thiên Đế luyện chế, lại được gia công bằng Thiên Kim Thạch, sau này thì được Thiên Thường sửa chữa rồi thêm Địa Nguyên Sa vào, đây cũng là hai thứ mấu chốt để khống chế con rối ta đây"."Bởi vậy mà Thiên Thường mới ngưng luyện ra Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù trước khi rời đi. Nếu như ta bước ra ngoài đại điện một bước thì uy lực của Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù sẽ phá hủy thân con rối của ta trong nháy mắt, khiến cho ta không nơi chôn thân. Không còn thân xác con rối thì ý niệm của ta cũng không còn vật chứa, chết là cái chắc!"Huyền Thiên vừa nói xong thì Tần Ninh và Diệp Viên Viên nhìn hai bên, quả nhiên có tia sáng vàng và tia sáng xanh lập lòe ở hai bên căn phòng..."Chỉ cần phá giải Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù là được rồi đúng không tiền bối?""Chính xác!"

"Thánh tộc Thiên Mục đang ấp ủ mưu đồ chiếm giữ Thượng Nguyên Thiên ta, năm xưa tiền bối là bá chủ Thượng Nguyên Thiên một thời, hiện tại bọn ta cũng là võ giả của vùng đất Thượng Nguyên Thiên, sao có thể trơ mắt nhìn Thượng Nguyên Thiên bị bọn chúng xâm lược chứ?"

"Cho nên ta mong tiền bối sẽ giúp bọn ta!"

Biểu cảm Tần Ninh đầy chân thành, ánh mắt cũng vô cùng điềm tĩnh.

"Được thôi!"

Đôi mắt Huyền Thiên rực sáng, hắn ta nhìn Tần Ninh, đáp: "Vốn dĩ ta đã là người chết rồi, cũng chẳng cần bận tâm sống hay chết gì nữa".

"Tên Thiên Thường đó xem ta như nô lệ của hắn, nên ép làm quá nhiều chuyện ác cho hắn, xem như ta chuộc lỗi cho bản thân mình vậy".

"Thế thì còn gì bằng!"

Tần Ninh cúi người hành lễ.

Diệp Viên Viên đứng cạnh cũng bắt chước làm theo.

Có điều thật ra trong thâm tâm nàng hơi ngờ vực thái độ khác thường của Tần Ninh.

"Thế bọn ta nên làm gì để phá giải phong ấn ở đây cho tiền bối ạ?"

Tần Ninh hỏi: "Vãn bối là một trận pháp sư, có lẽ sẽ giúp được tiền bối!"

"Trận pháp sư sao? Vậy thì tốt quá rồi!"

Mặt Huyền Thiên lộ vẻ vui mừng thấy rõ, hắn ta cười tươi rói: "Tuyệt thật, tuyệt thật, hai người đi theo ta!"

Nói rồi Huyền Thiên tiến lại gần cửa đại điện, song hắn ta không bước qua bậc cửa mà chỉ đứng tại đó nhìn ra bên ngoài đại điện.

"Ngươi xem".

Huyền Thiên chỉ vào hai bên trái phải, nói: "Huyền Thiên cung này vốn là cung đình cũ của ta, hai bên trái phải có đặt một chú ấn Thiên Kim Chỉ, một chú ấn Địa Linh Phù, hai chú ấn ấy do Thiên Thường để lại".

"Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù phong ấn hai bên. Thân con rối của ta bị đệ đệ ta Trấn Thiên Đế luyện chế, lại được gia công bằng Thiên Kim Thạch, sau này thì được Thiên Thường sửa chữa rồi thêm Địa Nguyên Sa vào, đây cũng là hai thứ mấu chốt để khống chế con rối ta đây".

"Bởi vậy mà Thiên Thường mới ngưng luyện ra Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù trước khi rời đi. Nếu như ta bước ra ngoài đại điện một bước thì uy lực của Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù sẽ phá hủy thân con rối của ta trong nháy mắt, khiến cho ta không nơi chôn thân. Không còn thân xác con rối thì ý niệm của ta cũng không còn vật chứa, chết là cái chắc!"

Huyền Thiên vừa nói xong thì Tần Ninh và Diệp Viên Viên nhìn hai bên, quả nhiên có tia sáng vàng và tia sáng xanh lập lòe ở hai bên căn phòng...

"Chỉ cần phá giải Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù là được rồi đúng không tiền bối?"

"Chính xác!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Thánh tộc Thiên Mục đang ấp ủ mưu đồ chiếm giữ Thượng Nguyên Thiên ta, năm xưa tiền bối là bá chủ Thượng Nguyên Thiên một thời, hiện tại bọn ta cũng là võ giả của vùng đất Thượng Nguyên Thiên, sao có thể trơ mắt nhìn Thượng Nguyên Thiên bị bọn chúng xâm lược chứ?""Cho nên ta mong tiền bối sẽ giúp bọn ta!"Biểu cảm Tần Ninh đầy chân thành, ánh mắt cũng vô cùng điềm tĩnh."Được thôi!"Đôi mắt Huyền Thiên rực sáng, hắn ta nhìn Tần Ninh, đáp: "Vốn dĩ ta đã là người chết rồi, cũng chẳng cần bận tâm sống hay chết gì nữa"."Tên Thiên Thường đó xem ta như nô lệ của hắn, nên ép làm quá nhiều chuyện ác cho hắn, xem như ta chuộc lỗi cho bản thân mình vậy"."Thế thì còn gì bằng!"Tần Ninh cúi người hành lễ.Diệp Viên Viên đứng cạnh cũng bắt chước làm theo.Có điều thật ra trong thâm tâm nàng hơi ngờ vực thái độ khác thường của Tần Ninh."Thế bọn ta nên làm gì để phá giải phong ấn ở đây cho tiền bối ạ?"Tần Ninh hỏi: "Vãn bối là một trận pháp sư, có lẽ sẽ giúp được tiền bối!""Trận pháp sư sao? Vậy thì tốt quá rồi!"Mặt Huyền Thiên lộ vẻ vui mừng thấy rõ, hắn ta cười tươi rói: "Tuyệt thật, tuyệt thật, hai người đi theo ta!"Nói rồi Huyền Thiên tiến lại gần cửa đại điện, song hắn ta không bước qua bậc cửa mà chỉ đứng tại đó nhìn ra bên ngoài đại điện."Ngươi xem".Huyền Thiên chỉ vào hai bên trái phải, nói: "Huyền Thiên cung này vốn là cung đình cũ của ta, hai bên trái phải có đặt một chú ấn Thiên Kim Chỉ, một chú ấn Địa Linh Phù, hai chú ấn ấy do Thiên Thường để lại"."Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù phong ấn hai bên. Thân con rối của ta bị đệ đệ ta Trấn Thiên Đế luyện chế, lại được gia công bằng Thiên Kim Thạch, sau này thì được Thiên Thường sửa chữa rồi thêm Địa Nguyên Sa vào, đây cũng là hai thứ mấu chốt để khống chế con rối ta đây"."Bởi vậy mà Thiên Thường mới ngưng luyện ra Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù trước khi rời đi. Nếu như ta bước ra ngoài đại điện một bước thì uy lực của Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù sẽ phá hủy thân con rối của ta trong nháy mắt, khiến cho ta không nơi chôn thân. Không còn thân xác con rối thì ý niệm của ta cũng không còn vật chứa, chết là cái chắc!"Huyền Thiên vừa nói xong thì Tần Ninh và Diệp Viên Viên nhìn hai bên, quả nhiên có tia sáng vàng và tia sáng xanh lập lòe ở hai bên căn phòng..."Chỉ cần phá giải Thiên Kim Chỉ và Địa Linh Phù là được rồi đúng không tiền bối?""Chính xác!"

Chương 7309: Danh tiếng của hắn đã rất vang dội.