“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7320: Chúng mình bỏ trốn đi

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lôi Nguyên Lãng lên tiếng: "Tần công tử, ngươi nên cẩn thận thì hơn, có vẻ nhà họ Nguyên và nhà họ Chu sẽ không dừng tay đâu"."Ừ...", Tần Ninh quay sang nhìn Lôi Nguyên Lãng, cười nói: "Cảm ơn nhé"."Không có gì".Nói rồi Tần Ninh đứng dậy đi ra ngoài đại sảnh."Tần công tử, ngươi đang...""À, ta đi tìm tên Chu Cảnh Thần đó hỏi xem tin đồn của hắn ta có phải là thật không!"Tần Ninh cười cười: "Từ trước đến giờ, vị đệ tử đó của ta là người kiệm lời, hướng nội, ta mà không quan tâm đến sống chết của nó thì xem như không ai quan tâm nữa".Nghe thấy câu này, Lôi Nguyên Lãng ngẩn người.Tần công tử đúng là quyết đoán thật.Nghe nói năm xưa Cửu Nguyên Đan Đế chỉ nhận một đệ tử, đó là Trần Nhất Mặc hiện nay.Đệ tử duy nhất Trần Nhất Mặc có thể nói là bảo bối được Cửu Nguyên Đan Đế nâng niu trên tay, sau này thì nhận thêm vài vị đệ tử nữa. Xem ra những người đệ tử ấy cũng được Tần công tử yêu thương hết mực.Lúc này Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên rời khỏi đây và đi tới nơi mà Lôi Nguyên Lãng đã nói.Tần Ninh đi rất từ tốn.Bọn họ đi tới một con phố, nơi cuối con đường có một ngọn tháp cao thoạt trông rất hùng vĩ.Lúc này, có vài ba bóng người đang đứng trước ngọn tháp ấy.Tần Ninh đi về phía ngọn tháp từng bước, từng bước, cho đến khi cách ngọn tháp mười trượng thì dừng lại.Cùng lúc đó, bốn bóng người đứng ngoài tháp cũng nhìn thấy Tần Ninh. Bọn họ ngẩn người trong chốc lát rồi sắc mặt bỗng trở nên hoảng hốt."Tần Ninh!"Bốn người kia đều mặc võ phục võ giả của nhà họ Chu, đều có cảnh giới linh giả.Vừa nhìn thấy Tần Ninh thì có hai người tông thẳng vào trong ngọn tháp để đi bẩm báo."Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?"Một thanh niên trong đó run rẩy hỏi.Tên tuổi của Tần Ninh đã được truyền đi khắp nơi.Giết đế giả tại Cửu Nguyên Vực.Giết thiên giả tại thành Thần Nguyên.Bất cứ chuyện gì hắn làm đều đối nghịch với nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.Giờ đây Tần Ninh lại xuất hiện tại đây, thử hỏi sao mà bọn họ không sợ hãi được chứ?"Nghe nói Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu ở đây đúng không?"Tần Ninh nở nụ cười lạnh nhạt: "Ta đến tìm hắn ta để hỏi vài chuyện ấy mà".

Lôi Nguyên Lãng lên tiếng: "Tần công tử, ngươi nên cẩn thận thì hơn, có vẻ nhà họ Nguyên và nhà họ Chu sẽ không dừng tay đâu".

"Ừ...", Tần Ninh quay sang nhìn Lôi Nguyên Lãng, cười nói: "Cảm ơn nhé".

"Không có gì".

Nói rồi Tần Ninh đứng dậy đi ra ngoài đại sảnh.

"Tần công tử, ngươi đang..."

"À, ta đi tìm tên Chu Cảnh Thần đó hỏi xem tin đồn của hắn ta có phải là thật không!"

Tần Ninh cười cười: "Từ trước đến giờ, vị đệ tử đó của ta là người kiệm lời, hướng nội, ta mà không quan tâm đến sống chết của nó thì xem như không ai quan tâm nữa".

Nghe thấy câu này, Lôi Nguyên Lãng ngẩn người.

Tần công tử đúng là quyết đoán thật.

Nghe nói năm xưa Cửu Nguyên Đan Đế chỉ nhận một đệ tử, đó là Trần Nhất Mặc hiện nay.

Đệ tử duy nhất Trần Nhất Mặc có thể nói là bảo bối được Cửu Nguyên Đan Đế nâng niu trên tay, sau này thì nhận thêm vài vị đệ tử nữa. Xem ra những người đệ tử ấy cũng được Tần công tử yêu thương hết mực.

Lúc này Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên rời khỏi đây và đi tới nơi mà Lôi Nguyên Lãng đã nói.

Tần Ninh đi rất từ tốn.

Bọn họ đi tới một con phố, nơi cuối con đường có một ngọn tháp cao thoạt trông rất hùng vĩ.

Lúc này, có vài ba bóng người đang đứng trước ngọn tháp ấy.

Tần Ninh đi về phía ngọn tháp từng bước, từng bước, cho đến khi cách ngọn tháp mười trượng thì dừng lại.

Cùng lúc đó, bốn bóng người đứng ngoài tháp cũng nhìn thấy Tần Ninh. Bọn họ ngẩn người trong chốc lát rồi sắc mặt bỗng trở nên hoảng hốt.

"Tần Ninh!"

Bốn người kia đều mặc võ phục võ giả của nhà họ Chu, đều có cảnh giới linh giả.

Vừa nhìn thấy Tần Ninh thì có hai người tông thẳng vào trong ngọn tháp để đi bẩm báo.

"Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?"

Một thanh niên trong đó run rẩy hỏi.

Tên tuổi của Tần Ninh đã được truyền đi khắp nơi.

Giết đế giả tại Cửu Nguyên Vực.

Giết thiên giả tại thành Thần Nguyên.

Bất cứ chuyện gì hắn làm đều đối nghịch với nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.

Giờ đây Tần Ninh lại xuất hiện tại đây, thử hỏi sao mà bọn họ không sợ hãi được chứ?

"Nghe nói Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu ở đây đúng không?"

Tần Ninh nở nụ cười lạnh nhạt: "Ta đến tìm hắn ta để hỏi vài chuyện ấy mà".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lôi Nguyên Lãng lên tiếng: "Tần công tử, ngươi nên cẩn thận thì hơn, có vẻ nhà họ Nguyên và nhà họ Chu sẽ không dừng tay đâu"."Ừ...", Tần Ninh quay sang nhìn Lôi Nguyên Lãng, cười nói: "Cảm ơn nhé"."Không có gì".Nói rồi Tần Ninh đứng dậy đi ra ngoài đại sảnh."Tần công tử, ngươi đang...""À, ta đi tìm tên Chu Cảnh Thần đó hỏi xem tin đồn của hắn ta có phải là thật không!"Tần Ninh cười cười: "Từ trước đến giờ, vị đệ tử đó của ta là người kiệm lời, hướng nội, ta mà không quan tâm đến sống chết của nó thì xem như không ai quan tâm nữa".Nghe thấy câu này, Lôi Nguyên Lãng ngẩn người.Tần công tử đúng là quyết đoán thật.Nghe nói năm xưa Cửu Nguyên Đan Đế chỉ nhận một đệ tử, đó là Trần Nhất Mặc hiện nay.Đệ tử duy nhất Trần Nhất Mặc có thể nói là bảo bối được Cửu Nguyên Đan Đế nâng niu trên tay, sau này thì nhận thêm vài vị đệ tử nữa. Xem ra những người đệ tử ấy cũng được Tần công tử yêu thương hết mực.Lúc này Tần Ninh dẫn Diệp Viên Viên rời khỏi đây và đi tới nơi mà Lôi Nguyên Lãng đã nói.Tần Ninh đi rất từ tốn.Bọn họ đi tới một con phố, nơi cuối con đường có một ngọn tháp cao thoạt trông rất hùng vĩ.Lúc này, có vài ba bóng người đang đứng trước ngọn tháp ấy.Tần Ninh đi về phía ngọn tháp từng bước, từng bước, cho đến khi cách ngọn tháp mười trượng thì dừng lại.Cùng lúc đó, bốn bóng người đứng ngoài tháp cũng nhìn thấy Tần Ninh. Bọn họ ngẩn người trong chốc lát rồi sắc mặt bỗng trở nên hoảng hốt."Tần Ninh!"Bốn người kia đều mặc võ phục võ giả của nhà họ Chu, đều có cảnh giới linh giả.Vừa nhìn thấy Tần Ninh thì có hai người tông thẳng vào trong ngọn tháp để đi bẩm báo."Tần Ninh, ngươi... ngươi muốn làm gì?"Một thanh niên trong đó run rẩy hỏi.Tên tuổi của Tần Ninh đã được truyền đi khắp nơi.Giết đế giả tại Cửu Nguyên Vực.Giết thiên giả tại thành Thần Nguyên.Bất cứ chuyện gì hắn làm đều đối nghịch với nhà họ Chu và nhà họ Nguyên.Giờ đây Tần Ninh lại xuất hiện tại đây, thử hỏi sao mà bọn họ không sợ hãi được chứ?"Nghe nói Chu Cảnh Thần của nhà họ Chu ở đây đúng không?"Tần Ninh nở nụ cười lạnh nhạt: "Ta đến tìm hắn ta để hỏi vài chuyện ấy mà".

Chương 7320: Chúng mình bỏ trốn đi