“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7321: Gã là người trong gia tộc của cô ấy.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lời lẽ của hắn rất nhẹ nhàng nhưng hai người này lại thấy Tần Ninh như một tên ác quỷ, việc phải đối diện với hắn làm bọn họ bàng hoàng vô cùng.Người như này, bọn họ không sợ mới là lạ."Thần đại nhân...", hai người kia vừa cất tiếng thì cánh cổng của ngọn tháp cao ầm ầm mở ra, mười mấy người lao vút ra ngoài."Ta còn tưởng là ai nữa chứ!"Người đàn ông cầm đầu có bề ngoài khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, cao dong dỏng, tuấn tú và toát lên khí chất trong trẻo."Hóa ra là ngươi".Người đàn ông cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Sao? Ngươi muốn gì?""Ta muốn hỏi ngươi một chuyện".Tần Ninh thẳng thừng hỏi: "Nghe nói nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đang truy sát đệ tử và phu nhân của ta, lại còn giết tiểu đệ tử Lý Nhàn Ngư của ta?""Tin đó có thật không?"Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh bằng đôi mắt tối tăm, hắn ta hừ lạnh, thách thức: "Muốn báo thù à?""Ta hỏi ngươi, có thật không".Giờ phút này, trong lòng Chu Cảnh Thần hơi dao động, băn khoăn.Tần Ninh có thể giết chết đế giả bằng đan điển.Nhưng Tần Ninh có thể dung hợp cả sáu quyển đan điển không?Cái này cần phải thử mới biết được.Nhưng nếu người thử là hắn ta thì... một khi Tần Ninh làm được điều đó thì chờ đợi hắn ta chỉ có một con đường chết.Đứa nào liều lắm mới dám thử!"Thật thì sao, mà là giả thì sao?"Chu Cảnh Thần nhìn Tần Ninh, không có phút giây nào là không cảnh giác, đề phòng.Giờ phút này, Tần Ninh tiến lên một bước, hờ hững hỏi: "Ta hỏi ngươi, có thật không?"Chu Cảnh Thần vẫn mạnh miệng: "Tại sao ta phải trả lời..."Vù... Song, hắn ta chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lao vút đến.Chẳng mấy chốc dao động năng lượng khủng khiếp đã tới trước mắt Chu Cảnh Thần.Khoảnh khắc ấy, khi Tần Ninh lao tới thật nhanh, không ngờ một cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy như Chu Cảnh Thần lại cảm thấy nhất thời không phản ứng kịp."Khỉ thật".Chu Cảnh Thần gầm lên một tiếng rồi nắm chặt tay lại. Hai cú đấm hiện ra, trong chớp mắt có bảy đốm sáng hiện ra quanh thân hắn ta, ngưng tụ trên hai quả đấm rồi đánh tới.Uỳnh... Quyền phong và kiếm phong va chạm vào nhau làm phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.Chu Cảnh Thần lập tức lùi lại.Có thể nói Chu Cảnh Thần là người mạnh nhất dưới cảnh giới đế giả tại nhà họ Chu.Với thực lực cảnh giới tôn giả tầng bảy đỉnh phong, không ngoa khi nói rằng hắn ta là người mạnh mẽ nhất. Ban đầu hắn ta nghĩ rằng chỉ cần Tần Ninh không dùng đan điển thì hắn ta cóc thèm sợ Tần Ninh.Tuy nhiên, nghĩ là một chuyện mà thực tế lại là một chuyện khác.Vào giây phút va chạm thoáng qua ấy, Chu Cảnh Thần đã nhận ra Tần Ninh đang ở cảnh giới nào.Cảnh giới tôn giả tầng một.Những đốm sáng hiện ra quanh thân Tần Ninh không biết nói dối.Thế nhưng thực lực mà Tần Ninh đang bộc phát ra lúc này lại hoàn toàn có thể sánh ngang với cảnh giới tôn giả tầng năm.Chuyện quái gì thế! Song, vào lúc đó, bỗng có một hạt châu lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh.Ngay khi hạt châu xuất hiện, Chu Cảnh Thần chợt cảm thấy mình không còn cảm giác được sự tồn tại của sức mạnh trời đất tràn trề quanh đây nữa.Hạt châu ấy đã ngăn cách
Lời lẽ của hắn rất nhẹ nhàng nhưng hai người này lại thấy Tần Ninh như một tên ác quỷ, việc phải đối diện với hắn làm bọn họ bàng hoàng vô cùng.
Người như này, bọn họ không sợ mới là lạ.
"Thần đại nhân...", hai người kia vừa cất tiếng thì cánh cổng của ngọn tháp cao ầm ầm mở ra, mười mấy người lao vút ra ngoài.
"Ta còn tưởng là ai nữa chứ!"
Người đàn ông cầm đầu có bề ngoài khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, cao dong dỏng, tuấn tú và toát lên khí chất trong trẻo.
"Hóa ra là ngươi".
Người đàn ông cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Sao? Ngươi muốn gì?"
"Ta muốn hỏi ngươi một chuyện".
Tần Ninh thẳng thừng hỏi: "Nghe nói nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đang truy sát đệ tử và phu nhân của ta, lại còn giết tiểu đệ tử Lý Nhàn Ngư của ta?"
"Tin đó có thật không?"
Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh bằng đôi mắt tối tăm, hắn ta hừ lạnh, thách thức: "Muốn báo thù à?"
"Ta hỏi ngươi, có thật không".
Giờ phút này, trong lòng Chu Cảnh Thần hơi dao động, băn khoăn.
Tần Ninh có thể giết chết đế giả bằng đan điển.
Nhưng Tần Ninh có thể dung hợp cả sáu quyển đan điển không?
Cái này cần phải thử mới biết được.
Nhưng nếu người thử là hắn ta thì... một khi Tần Ninh làm được điều đó thì chờ đợi hắn ta chỉ có một con đường chết.
Đứa nào liều lắm mới dám thử!
"Thật thì sao, mà là giả thì sao?"
Chu Cảnh Thần nhìn Tần Ninh, không có phút giây nào là không cảnh giác, đề phòng.
Giờ phút này, Tần Ninh tiến lên một bước, hờ hững hỏi: "Ta hỏi ngươi, có thật không?"
Chu Cảnh Thần vẫn mạnh miệng: "Tại sao ta phải trả lời..."
Vù... Song, hắn ta chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lao vút đến.
Chẳng mấy chốc dao động năng lượng khủng khiếp đã tới trước mắt Chu Cảnh Thần.
Khoảnh khắc ấy, khi Tần Ninh lao tới thật nhanh, không ngờ một cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy như Chu Cảnh Thần lại cảm thấy nhất thời không phản ứng kịp.
"Khỉ thật".
Chu Cảnh Thần gầm lên một tiếng rồi nắm chặt tay lại. Hai cú đấm hiện ra, trong chớp mắt có bảy đốm sáng hiện ra quanh thân hắn ta, ngưng tụ trên hai quả đấm rồi đánh tới.
Uỳnh... Quyền phong và kiếm phong va chạm vào nhau làm phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Chu Cảnh Thần lập tức lùi lại.
Có thể nói Chu Cảnh Thần là người mạnh nhất dưới cảnh giới đế giả tại nhà họ Chu.
Với thực lực cảnh giới tôn giả tầng bảy đỉnh phong, không ngoa khi nói rằng hắn ta là người mạnh mẽ nhất. Ban đầu hắn ta nghĩ rằng chỉ cần Tần Ninh không dùng đan điển thì hắn ta cóc thèm sợ Tần Ninh.
Tuy nhiên, nghĩ là một chuyện mà thực tế lại là một chuyện khác.
Vào giây phút va chạm thoáng qua ấy, Chu Cảnh Thần đã nhận ra Tần Ninh đang ở cảnh giới nào.
Cảnh giới tôn giả tầng một.
Những đốm sáng hiện ra quanh thân Tần Ninh không biết nói dối.
Thế nhưng thực lực mà Tần Ninh đang bộc phát ra lúc này lại hoàn toàn có thể sánh ngang với cảnh giới tôn giả tầng năm.
Chuyện quái gì thế! Song, vào lúc đó, bỗng có một hạt châu lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh.
Ngay khi hạt châu xuất hiện, Chu Cảnh Thần chợt cảm thấy mình không còn cảm giác được sự tồn tại của sức mạnh trời đất tràn trề quanh đây nữa.
Hạt châu ấy đã ngăn cách
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lời lẽ của hắn rất nhẹ nhàng nhưng hai người này lại thấy Tần Ninh như một tên ác quỷ, việc phải đối diện với hắn làm bọn họ bàng hoàng vô cùng.Người như này, bọn họ không sợ mới là lạ."Thần đại nhân...", hai người kia vừa cất tiếng thì cánh cổng của ngọn tháp cao ầm ầm mở ra, mười mấy người lao vút ra ngoài."Ta còn tưởng là ai nữa chứ!"Người đàn ông cầm đầu có bề ngoài khoảng chừng trên dưới ba mươi tuổi, cao dong dỏng, tuấn tú và toát lên khí chất trong trẻo."Hóa ra là ngươi".Người đàn ông cầm đầu nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, lạnh lùng hỏi: "Sao? Ngươi muốn gì?""Ta muốn hỏi ngươi một chuyện".Tần Ninh thẳng thừng hỏi: "Nghe nói nhà họ Chu và nhà họ Nguyên đang truy sát đệ tử và phu nhân của ta, lại còn giết tiểu đệ tử Lý Nhàn Ngư của ta?""Tin đó có thật không?"Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh bằng đôi mắt tối tăm, hắn ta hừ lạnh, thách thức: "Muốn báo thù à?""Ta hỏi ngươi, có thật không".Giờ phút này, trong lòng Chu Cảnh Thần hơi dao động, băn khoăn.Tần Ninh có thể giết chết đế giả bằng đan điển.Nhưng Tần Ninh có thể dung hợp cả sáu quyển đan điển không?Cái này cần phải thử mới biết được.Nhưng nếu người thử là hắn ta thì... một khi Tần Ninh làm được điều đó thì chờ đợi hắn ta chỉ có một con đường chết.Đứa nào liều lắm mới dám thử!"Thật thì sao, mà là giả thì sao?"Chu Cảnh Thần nhìn Tần Ninh, không có phút giây nào là không cảnh giác, đề phòng.Giờ phút này, Tần Ninh tiến lên một bước, hờ hững hỏi: "Ta hỏi ngươi, có thật không?"Chu Cảnh Thần vẫn mạnh miệng: "Tại sao ta phải trả lời..."Vù... Song, hắn ta chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lao vút đến.Chẳng mấy chốc dao động năng lượng khủng khiếp đã tới trước mắt Chu Cảnh Thần.Khoảnh khắc ấy, khi Tần Ninh lao tới thật nhanh, không ngờ một cường giả cảnh giới tôn giả tầng bảy như Chu Cảnh Thần lại cảm thấy nhất thời không phản ứng kịp."Khỉ thật".Chu Cảnh Thần gầm lên một tiếng rồi nắm chặt tay lại. Hai cú đấm hiện ra, trong chớp mắt có bảy đốm sáng hiện ra quanh thân hắn ta, ngưng tụ trên hai quả đấm rồi đánh tới.Uỳnh... Quyền phong và kiếm phong va chạm vào nhau làm phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.Chu Cảnh Thần lập tức lùi lại.Có thể nói Chu Cảnh Thần là người mạnh nhất dưới cảnh giới đế giả tại nhà họ Chu.Với thực lực cảnh giới tôn giả tầng bảy đỉnh phong, không ngoa khi nói rằng hắn ta là người mạnh mẽ nhất. Ban đầu hắn ta nghĩ rằng chỉ cần Tần Ninh không dùng đan điển thì hắn ta cóc thèm sợ Tần Ninh.Tuy nhiên, nghĩ là một chuyện mà thực tế lại là một chuyện khác.Vào giây phút va chạm thoáng qua ấy, Chu Cảnh Thần đã nhận ra Tần Ninh đang ở cảnh giới nào.Cảnh giới tôn giả tầng một.Những đốm sáng hiện ra quanh thân Tần Ninh không biết nói dối.Thế nhưng thực lực mà Tần Ninh đang bộc phát ra lúc này lại hoàn toàn có thể sánh ngang với cảnh giới tôn giả tầng năm.Chuyện quái gì thế! Song, vào lúc đó, bỗng có một hạt châu lơ lửng trên đỉnh đầu Tần Ninh.Ngay khi hạt châu xuất hiện, Chu Cảnh Thần chợt cảm thấy mình không còn cảm giác được sự tồn tại của sức mạnh trời đất tràn trề quanh đây nữa.Hạt châu ấy đã ngăn cách