“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7584: "Em sẵn sàng chưa?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… ta có thể tận dụng thời gian này chạy trốn".Raven gật đầu hỏi: "Vậy chúng ta phải làm gì?"Hứa Mộc Tình chỉ vào thang máy nói: "Chúng ta đi thang máy".Trong tình huống này mà đi thang máy thì sẽ rất nguy hiểm, người bình thường chắc chắn sẽ không làm thế.Nhưng Hứa Mộc Tình đã suy nghĩ kỹ càng mới dám làm vậy.Cô dẫn Raven đến trước cửa thang máy, cô cảm nhận được sàn nhà dưới chân đang rung chuyển.Loại rung chuyển này còn đáng sợ hơn cả động đất, cảm giác như thể hai người bọn họ bây giờ đang đứng trên một tấm ván bê tông có thể di chuyển vậy.Nếu tấm ván bê tông này cao từ ba đến năm mét thì còn đỡ nhưng giờ nó cách mặt đất những mấy chục mét, người mà lỡ rơi xuống chắc chắn sẽ nát tươm.Hứa Mộc Tình ấn thang máy liên tục, cuối cùng thang máy cũng lên đến tầng này, "ting" một tiếng, cửa thang máy mở ra.Lúc cửa thang máy mở ra, Hứa Mộc Tình giơ chân đá vào cái hộp dụng cụ chữa cháy bên cạnh, lấy ra một cái rìu.Raven không hiểu Hứa Mộc Tình định làm gì nhưng một loạt hành động vừa rồi của Hứa Mộc Tình khiến cô ấy bớt căng thẳng hơn.Cô ấy cũng nhanh chóng suy nghĩ, dường như nghĩ ra được điều gì đó.Raven ngẩng đầu nhìn camera phía đối diện ở gần đấy hỏi Hứa Mộc Tình: "Cái camera kia vẫn luôn theo dõi chúng ta à?"Hứa Mộc Tình gật đầu: "Đúng vậy, nên mỗi bước chúng ta sắp làm phải vượt khỏi suy nghĩ của bọn họ, không thể làm theo kế hoạch của bọn họ được"."Nếu không chúng ta sẽ như hai con chuột bạch bị nhốt trong lồng, sống hay chết do bọn họ quyết định".Ngoài dự đoán của mọi người, Hứa Mộc Tình và Raven cực kỳ thông minh, cả hai không đi thang máy.Thấy cửa thang máy từ từ đóng lại, bức tường của thang máy giống hệt hành lang lúc nãy, không ngừng khít lại.Mà lúc này Hứa Mộc Tình và Raven đã không còn chỗ trốn.Nếu bình thường thì hai người bọn họ chết chắc rồi vì thang máy đã bắt đầu đi xuống.Nhưng ngay lúc này, Hứa Mộc Tình đột nhiên giơ búa lên chém thẳng về phía cửa thang máy, cô dùng búa phá cửa.Sau đó Hứa Mộc Tình và Raven liếc mắt nhìn nhau, hai cô gái mảnh mai không chút do dự nhảy thẳng xuống dưới.Hai người nhảy lên nóc thang máy, mà lúc này thang máy đã đi xuống tầng tiếp theo.Thang máy không ngừng đi xuống dưới, Hứa Mộc Tình và Raven cũng liên tục quan sát xung quanh.Raven nói với Hứa Mộc Tình: "Cái thang máy này chắn chắn sẽ không đưa chúng ta xuống tầng một, không biết nó sẽ dừng ở tầng mấy?"Hứa Mộc Tình nói: "Mặc kệ nó dừng ở tầng mấy, giờ việc chúng ta phải làm là tính trước mọi chuyện, đây cũng là lúc mấu chốt kiểm tra tư duy của chúng ta".Nghe Hứa Mộc Tình nói thế, Raven cười nói: "Thảo nào ông chủ yêu chị thế, hóa ra ngoài sự ràng buộc giữa hai người khi còn nhỏ"."Chị cũng là một cô gái khiến tất cả đàn ông phải ngước nhìn".Hứa Mộc Tình cười nói: "Chị sẽ coi như em đang động viên chị".Vừa dứt lời, Hứa Mộc Tình cảm giác tốc độ đi xuống của thang máy dưới chân chợt nhanh hơn.Hai người lập tức nhìn nhau, cái bẫy tiếp theo đã được khởi động.Hứa Mộc Tình nói với Raven: "Em sẵn sàng chưa?"Raven gật đầu một cách dứt khoát.Hai người đồng thanh đếm: "Một, hai, ba".Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình và Raven đột nhiên nhảy lên, hai người giang tay ôm chặt lấy mấy thanh thép nhô ra từ trục thang máy.Hai người vòng qua giá thép, đến phía sau cánh cửa thang máy.Chỗ thép này nhô ra một chút, chỉ đủ để cho một người đứng.Lúc này Hứa Mộc Tình muốn dùng búa trong tay mở cửa thang

ta có thể tận dụng thời gian này chạy trốn".

Raven gật đầu hỏi: "Vậy chúng ta phải làm gì?"

Hứa Mộc Tình chỉ vào thang máy nói: "Chúng ta đi thang máy".

Trong tình huống này mà đi thang máy thì sẽ rất nguy hiểm, người bình thường chắc chắn sẽ không làm thế.

Nhưng Hứa Mộc Tình đã suy nghĩ kỹ càng mới dám làm vậy.

Cô dẫn Raven đến trước cửa thang máy, cô cảm nhận được sàn nhà dưới chân đang rung chuyển.

Loại rung chuyển này còn đáng sợ hơn cả động đất, cảm giác như thể hai người bọn họ bây giờ đang đứng trên một tấm ván bê tông có thể di chuyển vậy.

Nếu tấm ván bê tông này cao từ ba đến năm mét thì còn đỡ nhưng giờ nó cách mặt đất những mấy chục mét, người mà lỡ rơi xuống chắc chắn sẽ nát tươm.

Hứa Mộc Tình ấn thang máy liên tục, cuối cùng thang máy cũng lên đến tầng này, "ting" một tiếng, cửa thang máy mở ra.

Lúc cửa thang máy mở ra, Hứa Mộc Tình giơ chân đá vào cái hộp dụng cụ chữa cháy bên cạnh, lấy ra một cái rìu.

Raven không hiểu Hứa Mộc Tình định làm gì nhưng một loạt hành động vừa rồi của Hứa Mộc Tình khiến cô ấy bớt căng thẳng hơn.

Cô ấy cũng nhanh chóng suy nghĩ, dường như nghĩ ra được điều gì đó.

Raven ngẩng đầu nhìn camera phía đối diện ở gần đấy hỏi Hứa Mộc Tình: "Cái camera kia vẫn luôn theo dõi chúng ta à?"

Hứa Mộc Tình gật đầu: "Đúng vậy, nên mỗi bước chúng ta sắp làm phải vượt khỏi suy nghĩ của bọn họ, không thể làm theo kế hoạch của bọn họ được".

"Nếu không chúng ta sẽ như hai con chuột bạch bị nhốt trong lồng, sống hay chết do bọn họ quyết định".

Ngoài dự đoán của mọi người, Hứa Mộc Tình và Raven cực kỳ thông minh, cả hai không đi thang máy.

Thấy cửa thang máy từ từ đóng lại, bức tường của thang máy giống hệt hành lang lúc nãy, không ngừng khít lại.

Mà lúc này Hứa Mộc Tình và Raven đã không còn chỗ trốn.

Nếu bình thường thì hai người bọn họ chết chắc rồi vì thang máy đã bắt đầu đi xuống.

Nhưng ngay lúc này, Hứa Mộc Tình đột nhiên giơ búa lên chém thẳng về phía cửa thang máy, cô dùng búa phá cửa.

Sau đó Hứa Mộc Tình và Raven liếc mắt nhìn nhau, hai cô gái mảnh mai không chút do dự nhảy thẳng xuống dưới.

Hai người nhảy lên nóc thang máy, mà lúc này thang máy đã đi xuống tầng tiếp theo.

Thang máy không ngừng đi xuống dưới, Hứa Mộc Tình và Raven cũng liên tục quan sát xung quanh.

Raven nói với Hứa Mộc Tình: "Cái thang máy này chắn chắn sẽ không đưa chúng ta xuống tầng một, không biết nó sẽ dừng ở tầng mấy?"

Hứa Mộc Tình nói: "Mặc kệ nó dừng ở tầng mấy, giờ việc chúng ta phải làm là tính trước mọi chuyện, đây cũng là lúc mấu chốt kiểm tra tư duy của chúng ta".

Nghe Hứa Mộc Tình nói thế, Raven cười nói: "Thảo nào ông chủ yêu chị thế, hóa ra ngoài sự ràng buộc giữa hai người khi còn nhỏ".

"Chị cũng là một cô gái khiến tất cả đàn ông phải ngước nhìn".

Hứa Mộc Tình cười nói: "Chị sẽ coi như em đang động viên chị".

Vừa dứt lời, Hứa Mộc Tình cảm giác tốc độ đi xuống của thang máy dưới chân chợt nhanh hơn.

Hai người lập tức nhìn nhau, cái bẫy tiếp theo đã được khởi động.

Hứa Mộc Tình nói với Raven: "Em sẵn sàng chưa?"

Raven gật đầu một cách dứt khoát.

Hai người đồng thanh đếm: "Một, hai, ba".

Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình và Raven đột nhiên nhảy lên, hai người giang tay ôm chặt lấy mấy thanh thép nhô ra từ trục thang máy.

Hai người vòng qua giá thép, đến phía sau cánh cửa thang máy.

Chỗ thép này nhô ra một chút, chỉ đủ để cho một người đứng.

Lúc này Hứa Mộc Tình muốn dùng búa trong tay mở cửa thang

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… ta có thể tận dụng thời gian này chạy trốn".Raven gật đầu hỏi: "Vậy chúng ta phải làm gì?"Hứa Mộc Tình chỉ vào thang máy nói: "Chúng ta đi thang máy".Trong tình huống này mà đi thang máy thì sẽ rất nguy hiểm, người bình thường chắc chắn sẽ không làm thế.Nhưng Hứa Mộc Tình đã suy nghĩ kỹ càng mới dám làm vậy.Cô dẫn Raven đến trước cửa thang máy, cô cảm nhận được sàn nhà dưới chân đang rung chuyển.Loại rung chuyển này còn đáng sợ hơn cả động đất, cảm giác như thể hai người bọn họ bây giờ đang đứng trên một tấm ván bê tông có thể di chuyển vậy.Nếu tấm ván bê tông này cao từ ba đến năm mét thì còn đỡ nhưng giờ nó cách mặt đất những mấy chục mét, người mà lỡ rơi xuống chắc chắn sẽ nát tươm.Hứa Mộc Tình ấn thang máy liên tục, cuối cùng thang máy cũng lên đến tầng này, "ting" một tiếng, cửa thang máy mở ra.Lúc cửa thang máy mở ra, Hứa Mộc Tình giơ chân đá vào cái hộp dụng cụ chữa cháy bên cạnh, lấy ra một cái rìu.Raven không hiểu Hứa Mộc Tình định làm gì nhưng một loạt hành động vừa rồi của Hứa Mộc Tình khiến cô ấy bớt căng thẳng hơn.Cô ấy cũng nhanh chóng suy nghĩ, dường như nghĩ ra được điều gì đó.Raven ngẩng đầu nhìn camera phía đối diện ở gần đấy hỏi Hứa Mộc Tình: "Cái camera kia vẫn luôn theo dõi chúng ta à?"Hứa Mộc Tình gật đầu: "Đúng vậy, nên mỗi bước chúng ta sắp làm phải vượt khỏi suy nghĩ của bọn họ, không thể làm theo kế hoạch của bọn họ được"."Nếu không chúng ta sẽ như hai con chuột bạch bị nhốt trong lồng, sống hay chết do bọn họ quyết định".Ngoài dự đoán của mọi người, Hứa Mộc Tình và Raven cực kỳ thông minh, cả hai không đi thang máy.Thấy cửa thang máy từ từ đóng lại, bức tường của thang máy giống hệt hành lang lúc nãy, không ngừng khít lại.Mà lúc này Hứa Mộc Tình và Raven đã không còn chỗ trốn.Nếu bình thường thì hai người bọn họ chết chắc rồi vì thang máy đã bắt đầu đi xuống.Nhưng ngay lúc này, Hứa Mộc Tình đột nhiên giơ búa lên chém thẳng về phía cửa thang máy, cô dùng búa phá cửa.Sau đó Hứa Mộc Tình và Raven liếc mắt nhìn nhau, hai cô gái mảnh mai không chút do dự nhảy thẳng xuống dưới.Hai người nhảy lên nóc thang máy, mà lúc này thang máy đã đi xuống tầng tiếp theo.Thang máy không ngừng đi xuống dưới, Hứa Mộc Tình và Raven cũng liên tục quan sát xung quanh.Raven nói với Hứa Mộc Tình: "Cái thang máy này chắn chắn sẽ không đưa chúng ta xuống tầng một, không biết nó sẽ dừng ở tầng mấy?"Hứa Mộc Tình nói: "Mặc kệ nó dừng ở tầng mấy, giờ việc chúng ta phải làm là tính trước mọi chuyện, đây cũng là lúc mấu chốt kiểm tra tư duy của chúng ta".Nghe Hứa Mộc Tình nói thế, Raven cười nói: "Thảo nào ông chủ yêu chị thế, hóa ra ngoài sự ràng buộc giữa hai người khi còn nhỏ"."Chị cũng là một cô gái khiến tất cả đàn ông phải ngước nhìn".Hứa Mộc Tình cười nói: "Chị sẽ coi như em đang động viên chị".Vừa dứt lời, Hứa Mộc Tình cảm giác tốc độ đi xuống của thang máy dưới chân chợt nhanh hơn.Hai người lập tức nhìn nhau, cái bẫy tiếp theo đã được khởi động.Hứa Mộc Tình nói với Raven: "Em sẵn sàng chưa?"Raven gật đầu một cách dứt khoát.Hai người đồng thanh đếm: "Một, hai, ba".Ngay sau đó, Hứa Mộc Tình và Raven đột nhiên nhảy lên, hai người giang tay ôm chặt lấy mấy thanh thép nhô ra từ trục thang máy.Hai người vòng qua giá thép, đến phía sau cánh cửa thang máy.Chỗ thép này nhô ra một chút, chỉ đủ để cho một người đứng.Lúc này Hứa Mộc Tình muốn dùng búa trong tay mở cửa thang

Chương 7584: "Em sẵn sàng chưa?"