“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 7603: "Là phu nhân của ta".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hơn nữa còn là đồ nhi!"Tần Ninh mở mắt thật to.Đồ nhi?Đồ nhi là chỉ đồ đệ từ bé đã ở bên cạnh mình, giống như nuôi một đứa con, Triệu Đông Thiên ngươi giữ chút thể diện đi!"Con nghe nói, hắn ta đã bị người ta đánh!"Tần Ninh chậm rãi nói."Bị đánh không phải chuyện thường sao?"Triệu Đông Thiên mở miệng nói: "Tần phụ, người đã mai danh ẩn tích khoảng một vạn mấy ngàn năm rồi nhỉ?"Đời thứ chín ở Thượng Tam Thiên vạn năm, vốn nên có thiên mệnh viên mãn, trực tiếp trở về Thương Mang Vân Giới.Nhưng mà bị người ta hãm hại, tiếp tục có thêm đời thứ mười.Mà đời này đến bây giờ đã trôi qua khoảng mấy ngàn năm đi, ba ngàn năm?Năm ngàn năm?Từ đại lục Vạn Thiên đi đến Trung Tam Thiên, Tần Ninh cũng chưa từng tính toán bao giờ.Trên thực tế, ban đầu Tần Ninh là Nguyên Hoàng Thần Đế, cũng đã rất mơ hồ với khái niệm thời gian.Đời thứ tám đúng là một vạn ba ngàn năm trước.Tần Ninh lại bày ra dáng vẻ cao nhân, nói: "Đời này ta đi từ đại lục Vạn Thiên, mới chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi"."Ôi chao, Tần phụ lợi hại, Tần phụ uy vũ, từ đại lục Vạn Thiên đến bây giờ, thành thánh thành tôn từng bước một mà chỉ mất mấy trăm năm, Tần phụ quả thật là vô địch!"Triệu Đông Thiên vô cùng tin tưởng."Trong 1 vạn ngàn năm Tần phụ rời đi, con thấy Thần Tinh Dịch căn bản không tu hành tử tế, không biết đã trêu chọc bao nhiêu cô gái trong Trung Tam Thiên này, chỉ là trong Tây Hoa Thiên đã không đếm hết rồi".Triệu Đông Thiên tố cáo: "Con đoán chắc bây giờ hắn ta vẫn chưa bước vào Biến Cảnh, hơn một vạn năm không vào Biến Cảnh, Tần phụ, đệ tử như vậy thì còn cần hắn ta làm gì?""Dứt khoát phế hắn ta đi, để con làm đệ tử của người, cam đoan để Tần phụ ngài không vì chuyện gì mà phải lo lắng".Tần Ninh lườm Triệu Đông Thiên một cái, chậm rãi nói: "Cút"."Haiz...", Tần Ninh nói: "Nghĩ cách hỏi thăm tin tức về Thần Tinh Dịch, đúng rồi, học viện Thánh Hoàng có một thiên tài tên là Vân Sương Nhi, ngươi có biết không?"Triệu Đông Thiên gãi đầu nói: "Không biết, mấy năm nay con chỉ tập trung xây dựng thành Đông Thiên, không chú ý đến cái khác...", "Vậy bây giờ đi điều tra thêm! Điều tra thêm về Vân Sương Nhi kia, bây giờ tình cảnh ở học viện Thánh Hoàng như thế nào!"Triệu Đông Thiên hiếu kỳ nói: "Tần phụ, đó là ai?""Là phu nhân của ta".Triệu Đông Thiên mở to mắt nhìn Tần Ninh, sau đó lẩm bẩm nói: "Con có mẹ?""...", từ biệt nhiều năm không gặp, Triệu Đông Thiên cũng có một đống chuyện nói muốn nói với Tần Ninh, hai người trò chuyện suốt cả một đêm.
Hơn nữa còn là đồ nhi!"
Tần Ninh mở mắt thật to.
Đồ nhi?
Đồ nhi là chỉ đồ đệ từ bé đã ở bên cạnh mình, giống như nuôi một đứa con, Triệu Đông Thiên ngươi giữ chút thể diện đi!
"Con nghe nói, hắn ta đã bị người ta đánh!"
Tần Ninh chậm rãi nói.
"Bị đánh không phải chuyện thường sao?"
Triệu Đông Thiên mở miệng nói: "Tần phụ, người đã mai danh ẩn tích khoảng một vạn mấy ngàn năm rồi nhỉ?"
Đời thứ chín ở Thượng Tam Thiên vạn năm, vốn nên có thiên mệnh viên mãn, trực tiếp trở về Thương Mang Vân Giới.
Nhưng mà bị người ta hãm hại, tiếp tục có thêm đời thứ mười.
Mà đời này đến bây giờ đã trôi qua khoảng mấy ngàn năm đi, ba ngàn năm?
Năm ngàn năm?
Từ đại lục Vạn Thiên đi đến Trung Tam Thiên, Tần Ninh cũng chưa từng tính toán bao giờ.
Trên thực tế, ban đầu Tần Ninh là Nguyên Hoàng Thần Đế, cũng đã rất mơ hồ với khái niệm thời gian.
Đời thứ tám đúng là một vạn ba ngàn năm trước.
Tần Ninh lại bày ra dáng vẻ cao nhân, nói: "Đời này ta đi từ đại lục Vạn Thiên, mới chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi".
"Ôi chao, Tần phụ lợi hại, Tần phụ uy vũ, từ đại lục Vạn Thiên đến bây giờ, thành thánh thành tôn từng bước một mà chỉ mất mấy trăm năm, Tần phụ quả thật là vô địch!"
Triệu Đông Thiên vô cùng tin tưởng.
"Trong 1 vạn ngàn năm Tần phụ rời đi, con thấy Thần Tinh Dịch căn bản không tu hành tử tế, không biết đã trêu chọc bao nhiêu cô gái trong Trung Tam Thiên này, chỉ là trong Tây Hoa Thiên đã không đếm hết rồi".
Triệu Đông Thiên tố cáo: "Con đoán chắc bây giờ hắn ta vẫn chưa bước vào Biến Cảnh, hơn một vạn năm không vào Biến Cảnh, Tần phụ, đệ tử như vậy thì còn cần hắn ta làm gì?"
"Dứt khoát phế hắn ta đi, để con làm đệ tử của người, cam đoan để Tần phụ ngài không vì chuyện gì mà phải lo lắng".
Tần Ninh lườm Triệu Đông Thiên một cái, chậm rãi nói: "Cút".
"Haiz...", Tần Ninh nói: "Nghĩ cách hỏi thăm tin tức về Thần Tinh Dịch, đúng rồi, học viện Thánh Hoàng có một thiên tài tên là Vân Sương Nhi, ngươi có biết không?"
Triệu Đông Thiên gãi đầu nói: "Không biết, mấy năm nay con chỉ tập trung xây dựng thành Đông Thiên, không chú ý đến cái khác...", "Vậy bây giờ đi điều tra thêm! Điều tra thêm về Vân Sương Nhi kia, bây giờ tình cảnh ở học viện Thánh Hoàng như thế nào!"
Triệu Đông Thiên hiếu kỳ nói: "Tần phụ, đó là ai?"
"Là phu nhân của ta".
Triệu Đông Thiên mở to mắt nhìn Tần Ninh, sau đó lẩm bẩm nói: "Con có mẹ?"
"...", từ biệt nhiều năm không gặp, Triệu Đông Thiên cũng có một đống chuyện nói muốn nói với Tần Ninh, hai người trò chuyện suốt cả một đêm.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hơn nữa còn là đồ nhi!"Tần Ninh mở mắt thật to.Đồ nhi?Đồ nhi là chỉ đồ đệ từ bé đã ở bên cạnh mình, giống như nuôi một đứa con, Triệu Đông Thiên ngươi giữ chút thể diện đi!"Con nghe nói, hắn ta đã bị người ta đánh!"Tần Ninh chậm rãi nói."Bị đánh không phải chuyện thường sao?"Triệu Đông Thiên mở miệng nói: "Tần phụ, người đã mai danh ẩn tích khoảng một vạn mấy ngàn năm rồi nhỉ?"Đời thứ chín ở Thượng Tam Thiên vạn năm, vốn nên có thiên mệnh viên mãn, trực tiếp trở về Thương Mang Vân Giới.Nhưng mà bị người ta hãm hại, tiếp tục có thêm đời thứ mười.Mà đời này đến bây giờ đã trôi qua khoảng mấy ngàn năm đi, ba ngàn năm?Năm ngàn năm?Từ đại lục Vạn Thiên đi đến Trung Tam Thiên, Tần Ninh cũng chưa từng tính toán bao giờ.Trên thực tế, ban đầu Tần Ninh là Nguyên Hoàng Thần Đế, cũng đã rất mơ hồ với khái niệm thời gian.Đời thứ tám đúng là một vạn ba ngàn năm trước.Tần Ninh lại bày ra dáng vẻ cao nhân, nói: "Đời này ta đi từ đại lục Vạn Thiên, mới chỉ tốn mấy trăm năm mà thôi"."Ôi chao, Tần phụ lợi hại, Tần phụ uy vũ, từ đại lục Vạn Thiên đến bây giờ, thành thánh thành tôn từng bước một mà chỉ mất mấy trăm năm, Tần phụ quả thật là vô địch!"Triệu Đông Thiên vô cùng tin tưởng."Trong 1 vạn ngàn năm Tần phụ rời đi, con thấy Thần Tinh Dịch căn bản không tu hành tử tế, không biết đã trêu chọc bao nhiêu cô gái trong Trung Tam Thiên này, chỉ là trong Tây Hoa Thiên đã không đếm hết rồi".Triệu Đông Thiên tố cáo: "Con đoán chắc bây giờ hắn ta vẫn chưa bước vào Biến Cảnh, hơn một vạn năm không vào Biến Cảnh, Tần phụ, đệ tử như vậy thì còn cần hắn ta làm gì?""Dứt khoát phế hắn ta đi, để con làm đệ tử của người, cam đoan để Tần phụ ngài không vì chuyện gì mà phải lo lắng".Tần Ninh lườm Triệu Đông Thiên một cái, chậm rãi nói: "Cút"."Haiz...", Tần Ninh nói: "Nghĩ cách hỏi thăm tin tức về Thần Tinh Dịch, đúng rồi, học viện Thánh Hoàng có một thiên tài tên là Vân Sương Nhi, ngươi có biết không?"Triệu Đông Thiên gãi đầu nói: "Không biết, mấy năm nay con chỉ tập trung xây dựng thành Đông Thiên, không chú ý đến cái khác...", "Vậy bây giờ đi điều tra thêm! Điều tra thêm về Vân Sương Nhi kia, bây giờ tình cảnh ở học viện Thánh Hoàng như thế nào!"Triệu Đông Thiên hiếu kỳ nói: "Tần phụ, đó là ai?""Là phu nhân của ta".Triệu Đông Thiên mở to mắt nhìn Tần Ninh, sau đó lẩm bẩm nói: "Con có mẹ?""...", từ biệt nhiều năm không gặp, Triệu Đông Thiên cũng có một đống chuyện nói muốn nói với Tần Ninh, hai người trò chuyện suốt cả một đêm.