“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7650: "Đánh là đáng lắm!"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Có chuyện gì từ từ nói, đừng đánh ta mà ân nhân!"Thần Tinh Dịch nhìn người thanh niên áo trắng, nói với vẻ không vui.Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch vừa dứt câu thì thanh niên áo trắng lại đấm hắn ta một phát."Á...", Thần Tinh Dịch hét lên thảm thiết, gào khóc: "Trên đời này trừ sư tôn ta ra không ai dám đánh đầu ta như vậy đâu!"Bốp! Binh binh bốp! Bị đấm hết cú này đến cú khác, Thần Tinh Dịch đau quá chịu không nổi phải cầu xin tha thứ: "Ân nhân, ân nhân, ta sai rồi, ta sai rồi! Xin lỗi mà, đừng đánh nữa, đau thật đấy..." "Chạy cái gì mà chạy?"Lúc này, thanh niên áo trắng nhìn về phía Thần Tinh Dịch, quát hỏi: "Với thực lực của ngươi, không phải giết những tên Ma tộc này dễ như trở bàn tay sao?Tại sao lại chạy cơ chứ?""Rốt cuộc ngươi là ai?"Trên mặt Thần Tinh Dịch đầy vẻ giận dữ và bất bình."Tần Ninh".Nghe thấy câu trả lời này, Thần Tinh Dịch nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, mở miệng nói: "Ân nhân Tần Ninh, thân xác ta đúng là rất mạnh nhưng thực lực của ta đã bị phong ấn nên không thể phát huy được, do đó chỉ còn đường chạy thôi. Hơn nữa, hai nữ nhân kia đã nhốt ta bao nhiêu năm qua, ta phải nhân cơ hội này để bỏ chạy, nếu không ta sẽ không thoát được hai người đó đâu!"“Xin nhờ hai vị cứu giúp, thả ta đi!"Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy thì ngẩng đầu nhìn về phía trước, chạm phải hai bóng hình xinh đẹp kia."Ngươi lại trêu chọc các nàng à?""Sao lại nói là lại chứ...", Thần Tinh Dịch lại khẩn thiết cầu xin: "Ân nhân Tần Ninh, ta gọi ngươi là cha được không? Ngươi để ta đi đi, sau này ta sẽ trả ơn mà!"Bốp! Song, Thần Tinh Dịch vừa mới nói xong thì lại ăn một cú đấm, đau đến điếng người."Tại sao ngươi lại đánh ta nữa!""Đánh là đáng lắm!"Tần Ninh mắng chửi: "Tên khốn kiếp, ai cứu ngươi thì ngươi gọi người đó là cha à?"Thần Tinh Dịch lập tức phản bác: "Đương nhiên không phải, chỉ là không hiểu sao ta lại thấy ân nhân Tần Ninh gần gũi đến kỳ lạ khiến cho tại hạ liên tưởng đến sư tôn của mình thôi. Sư tôn ta đối xử với ta rất tốt, giống như cha ruột vậy. Nếu như người biết ta bị người khác bắt nạt đến mức này thì chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng, nước mắt rơi như mưa, hơn hết là cảm thấy tự trách vì đã bỏ ta lại mất...", Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu Thần Tinh Dịch.Hắn ta lại ngây ra như phỗng.Ơ?Chiêu này dùng được à?

"Có chuyện gì từ từ nói, đừng đánh ta mà ân nhân!"

Thần Tinh Dịch nhìn người thanh niên áo trắng, nói với vẻ không vui.

Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch vừa dứt câu thì thanh niên áo trắng lại đấm hắn ta một phát.

"Á...", Thần Tinh Dịch hét lên thảm thiết, gào khóc: "Trên đời này trừ sư tôn ta ra không ai dám đánh đầu ta như vậy đâu!"

Bốp! Binh binh bốp! Bị đấm hết cú này đến cú khác, Thần Tinh Dịch đau quá chịu không nổi phải cầu xin tha thứ: "Ân nhân, ân nhân, ta sai rồi, ta sai rồi! Xin lỗi mà, đừng đánh nữa, đau thật đấy..." "Chạy cái gì mà chạy?"

Lúc này, thanh niên áo trắng nhìn về phía Thần Tinh Dịch, quát hỏi: "Với thực lực của ngươi, không phải giết những tên Ma tộc này dễ như trở bàn tay sao?

Tại sao lại chạy cơ chứ?"

"Rốt cuộc ngươi là ai?"

Trên mặt Thần Tinh Dịch đầy vẻ giận dữ và bất bình.

"Tần Ninh".

Nghe thấy câu trả lời này, Thần Tinh Dịch nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, mở miệng nói: "Ân nhân Tần Ninh, thân xác ta đúng là rất mạnh nhưng thực lực của ta đã bị phong ấn nên không thể phát huy được, do đó chỉ còn đường chạy thôi. Hơn nữa, hai nữ nhân kia đã nhốt ta bao nhiêu năm qua, ta phải nhân cơ hội này để bỏ chạy, nếu không ta sẽ không thoát được hai người đó đâu!"

“Xin nhờ hai vị cứu giúp, thả ta đi!"

Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy thì ngẩng đầu nhìn về phía trước, chạm phải hai bóng hình xinh đẹp kia.

"Ngươi lại trêu chọc các nàng à?"

"Sao lại nói là lại chứ...", Thần Tinh Dịch lại khẩn thiết cầu xin: "Ân nhân Tần Ninh, ta gọi ngươi là cha được không? Ngươi để ta đi đi, sau này ta sẽ trả ơn mà!"

Bốp! Song, Thần Tinh Dịch vừa mới nói xong thì lại ăn một cú đấm, đau đến điếng người.

"Tại sao ngươi lại đánh ta nữa!"

"Đánh là đáng lắm!"

Tần Ninh mắng chửi: "Tên khốn kiếp, ai cứu ngươi thì ngươi gọi người đó là cha à?"

Thần Tinh Dịch lập tức phản bác: "Đương nhiên không phải, chỉ là không hiểu sao ta lại thấy ân nhân Tần Ninh gần gũi đến kỳ lạ khiến cho tại hạ liên tưởng đến sư tôn của mình thôi. Sư tôn ta đối xử với ta rất tốt, giống như cha ruột vậy. Nếu như người biết ta bị người khác bắt nạt đến mức này thì chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng, nước mắt rơi như mưa, hơn hết là cảm thấy tự trách vì đã bỏ ta lại mất...", Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu Thần Tinh Dịch.

Hắn ta lại ngây ra như phỗng.

Ơ?

Chiêu này dùng được à?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Có chuyện gì từ từ nói, đừng đánh ta mà ân nhân!"Thần Tinh Dịch nhìn người thanh niên áo trắng, nói với vẻ không vui.Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch vừa dứt câu thì thanh niên áo trắng lại đấm hắn ta một phát."Á...", Thần Tinh Dịch hét lên thảm thiết, gào khóc: "Trên đời này trừ sư tôn ta ra không ai dám đánh đầu ta như vậy đâu!"Bốp! Binh binh bốp! Bị đấm hết cú này đến cú khác, Thần Tinh Dịch đau quá chịu không nổi phải cầu xin tha thứ: "Ân nhân, ân nhân, ta sai rồi, ta sai rồi! Xin lỗi mà, đừng đánh nữa, đau thật đấy..." "Chạy cái gì mà chạy?"Lúc này, thanh niên áo trắng nhìn về phía Thần Tinh Dịch, quát hỏi: "Với thực lực của ngươi, không phải giết những tên Ma tộc này dễ như trở bàn tay sao?Tại sao lại chạy cơ chứ?""Rốt cuộc ngươi là ai?"Trên mặt Thần Tinh Dịch đầy vẻ giận dữ và bất bình."Tần Ninh".Nghe thấy câu trả lời này, Thần Tinh Dịch nhìn thẳng vào mắt Tần Ninh, mở miệng nói: "Ân nhân Tần Ninh, thân xác ta đúng là rất mạnh nhưng thực lực của ta đã bị phong ấn nên không thể phát huy được, do đó chỉ còn đường chạy thôi. Hơn nữa, hai nữ nhân kia đã nhốt ta bao nhiêu năm qua, ta phải nhân cơ hội này để bỏ chạy, nếu không ta sẽ không thoát được hai người đó đâu!"“Xin nhờ hai vị cứu giúp, thả ta đi!"Tần Ninh nghe hắn ta nói vậy thì ngẩng đầu nhìn về phía trước, chạm phải hai bóng hình xinh đẹp kia."Ngươi lại trêu chọc các nàng à?""Sao lại nói là lại chứ...", Thần Tinh Dịch lại khẩn thiết cầu xin: "Ân nhân Tần Ninh, ta gọi ngươi là cha được không? Ngươi để ta đi đi, sau này ta sẽ trả ơn mà!"Bốp! Song, Thần Tinh Dịch vừa mới nói xong thì lại ăn một cú đấm, đau đến điếng người."Tại sao ngươi lại đánh ta nữa!""Đánh là đáng lắm!"Tần Ninh mắng chửi: "Tên khốn kiếp, ai cứu ngươi thì ngươi gọi người đó là cha à?"Thần Tinh Dịch lập tức phản bác: "Đương nhiên không phải, chỉ là không hiểu sao ta lại thấy ân nhân Tần Ninh gần gũi đến kỳ lạ khiến cho tại hạ liên tưởng đến sư tôn của mình thôi. Sư tôn ta đối xử với ta rất tốt, giống như cha ruột vậy. Nếu như người biết ta bị người khác bắt nạt đến mức này thì chắc chắn sẽ vô cùng đau lòng, nước mắt rơi như mưa, hơn hết là cảm thấy tự trách vì đã bỏ ta lại mất...", Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra, nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu Thần Tinh Dịch.Hắn ta lại ngây ra như phỗng.Ơ?Chiêu này dùng được à?

Chương 7650: "Đánh là đáng lắm!"