“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 7651: Ta đã nổi tiếng thế rồi à?"  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh này là sư tôn của Lý Nhàn Ngư. Ngày đó, vì cứu Tần Ninh mà Lý Nhàn Ngư tự làm hai mắt mình mù lòa để có thể cõng sư tôn đi, không chịu vứt bỏ hắn. Lòng tin tưởng mà Lý Nhàn Ngư dành cho sư tôn hắn ta còn lớn hơn gấp trăm lần, chắc chắn tình cảm thầy trò của hai người rất tốt nên Thần Tinh Dịch mới cố ý nói nhớ đến sư tôn của mình, mượn cơ hội này để làm sự yếu mềm trỗi dậy trong lòng Tần Ninh.Không ngờ lại thành công thật! Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: "Năm đó ta bị kẻ thù đuổi giết, sư tôn dẫn ta đi tấn công chúng trở lại. Khi đó, ta bị trúng độc nên thân thể trở nên yếu ớt, thậm chí sư tôn ta đã tự mình nếm nước tiểu của ta để giải độc cho ta, luyện đan và giải độc cho ta…", Lý Nhàn Ngư lập tức trợn to hai mắt.Tần Ninh đột nhiên đến đây mà chẳng vì lý do gì, lại còn cho cả tám cuốn đan điển dung hợp lại với nhau để cứu lấy Thần Tinh Dịch, hiển nhiên nhiều khả năng vị Thần Tinh Dịch này chính là bát sư huynh của hắn ta! Nhưng năm xưa sư tôn đã làm chuyện đó ư?Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch còn chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lại đấm hắn ta."A! Tại sao ngươi lại đánh ta!""Nói bậy nói bạ! Ăn nói linh tinh!"Tần Ninh chửi mắng: "Sư tôn ngươi làm thế vì ngươi khi nào?Dám lừa ta à?Ngươi chán sống rồi phải không!""Sao ngươi biết được sư tôn ta có làm hay không?""Bởi vì ta chính là sư tôn của ngươi!"Lúc này, sắc mặt Tần Ninh vô cùng tối tăm, hắn hừ lạnh rồi chất vấn: "Chỉ mới một vạn mấy ngàn năm trôi qua kể từ khi ta rời đi thôi mà ngươi đã thành ra dáng vẻ này rồi, hay thật! Chuyện quái gì thế này?"Thấy dáng vẻ có lý đường hoàng của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch ngẩn người rồi phá lên cười. Hắn ta xấn lại gần Tần Ninh, huých vai vào người hắn một cái rồi tỏ ra đùa cợt: "Ân nhân, ngươi đừng giận dỗi nữa mà"."Ai giận dỗi với ngươi!"Tần Ninh quát tháo: "Thần Tinh Dịch, thần thể Huyền Hoàng của ngươi đâu rồi?Sao vẫn chưa tới cấp bậc cảnh giới Biến Cảnh vậy hả?Đã vậy còn bị người ta giam cầm nữa chứ, mất mặt chết đi được!""Hả?"Thần Tinh Dịch ngẩn ngơ hỏi: "Sao ngươi biết ta có thần thể Huyền Hoàng?Ta đã nổi tiếng thế rồi à?"Nghe thấy câu này, Tần Ninh vừa muốn đấm thêm phát nữa thì thấy Thần Tinh Dịch rụt cổ nhắm tịt hai mắt, cuối cùng vẫn không nỡ đánh hắn ta.

Tần Ninh này là sư tôn của Lý Nhàn Ngư. Ngày đó, vì cứu Tần Ninh mà Lý Nhàn Ngư tự làm hai mắt mình mù lòa để có thể cõng sư tôn đi, không chịu vứt bỏ hắn. Lòng tin tưởng mà Lý Nhàn Ngư dành cho sư tôn hắn ta còn lớn hơn gấp trăm lần, chắc chắn tình cảm thầy trò của hai người rất tốt nên Thần Tinh Dịch mới cố ý nói nhớ đến sư tôn của mình, mượn cơ hội này để làm sự yếu mềm trỗi dậy trong lòng Tần Ninh.

Không ngờ lại thành công thật! Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: "Năm đó ta bị kẻ thù đuổi giết, sư tôn dẫn ta đi tấn công chúng trở lại. Khi đó, ta bị trúng độc nên thân thể trở nên yếu ớt, thậm chí sư tôn ta đã tự mình nếm nước tiểu của ta để giải độc cho ta, luyện đan và giải độc cho ta…", Lý Nhàn Ngư lập tức trợn to hai mắt.

Tần Ninh đột nhiên đến đây mà chẳng vì lý do gì, lại còn cho cả tám cuốn đan điển dung hợp lại với nhau để cứu lấy Thần Tinh Dịch, hiển nhiên nhiều khả năng vị Thần Tinh Dịch này chính là bát sư huynh của hắn ta! Nhưng năm xưa sư tôn đã làm chuyện đó ư?

Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch còn chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lại đấm hắn ta.

"A! Tại sao ngươi lại đánh ta!"

"Nói bậy nói bạ! Ăn nói linh tinh!"

Tần Ninh chửi mắng: "Sư tôn ngươi làm thế vì ngươi khi nào?

Dám lừa ta à?

Ngươi chán sống rồi phải không!"

"Sao ngươi biết được sư tôn ta có làm hay không?"

"Bởi vì ta chính là sư tôn của ngươi!"

Lúc này, sắc mặt Tần Ninh vô cùng tối tăm, hắn hừ lạnh rồi chất vấn: "Chỉ mới một vạn mấy ngàn năm trôi qua kể từ khi ta rời đi thôi mà ngươi đã thành ra dáng vẻ này rồi, hay thật! Chuyện quái gì thế này?"

Thấy dáng vẻ có lý đường hoàng của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch ngẩn người rồi phá lên cười. Hắn ta xấn lại gần Tần Ninh, huých vai vào người hắn một cái rồi tỏ ra đùa cợt: "Ân nhân, ngươi đừng giận dỗi nữa mà".

"Ai giận dỗi với ngươi!"

Tần Ninh quát tháo: "Thần Tinh Dịch, thần thể Huyền Hoàng của ngươi đâu rồi?

Sao vẫn chưa tới cấp bậc cảnh giới Biến Cảnh vậy hả?

Đã vậy còn bị người ta giam cầm nữa chứ, mất mặt chết đi được!"

"Hả?"

Thần Tinh Dịch ngẩn ngơ hỏi: "Sao ngươi biết ta có thần thể Huyền Hoàng?

Ta đã nổi tiếng thế rồi à?"

Nghe thấy câu này, Tần Ninh vừa muốn đấm thêm phát nữa thì thấy Thần Tinh Dịch rụt cổ nhắm tịt hai mắt, cuối cùng vẫn không nỡ đánh hắn ta.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh này là sư tôn của Lý Nhàn Ngư. Ngày đó, vì cứu Tần Ninh mà Lý Nhàn Ngư tự làm hai mắt mình mù lòa để có thể cõng sư tôn đi, không chịu vứt bỏ hắn. Lòng tin tưởng mà Lý Nhàn Ngư dành cho sư tôn hắn ta còn lớn hơn gấp trăm lần, chắc chắn tình cảm thầy trò của hai người rất tốt nên Thần Tinh Dịch mới cố ý nói nhớ đến sư tôn của mình, mượn cơ hội này để làm sự yếu mềm trỗi dậy trong lòng Tần Ninh.Không ngờ lại thành công thật! Thần Tinh Dịch tiếp tục nói: "Năm đó ta bị kẻ thù đuổi giết, sư tôn dẫn ta đi tấn công chúng trở lại. Khi đó, ta bị trúng độc nên thân thể trở nên yếu ớt, thậm chí sư tôn ta đã tự mình nếm nước tiểu của ta để giải độc cho ta, luyện đan và giải độc cho ta…", Lý Nhàn Ngư lập tức trợn to hai mắt.Tần Ninh đột nhiên đến đây mà chẳng vì lý do gì, lại còn cho cả tám cuốn đan điển dung hợp lại với nhau để cứu lấy Thần Tinh Dịch, hiển nhiên nhiều khả năng vị Thần Tinh Dịch này chính là bát sư huynh của hắn ta! Nhưng năm xưa sư tôn đã làm chuyện đó ư?Binh! Tuy nhiên, Thần Tinh Dịch còn chưa kịp dứt lời thì Tần Ninh đã lại đấm hắn ta."A! Tại sao ngươi lại đánh ta!""Nói bậy nói bạ! Ăn nói linh tinh!"Tần Ninh chửi mắng: "Sư tôn ngươi làm thế vì ngươi khi nào?Dám lừa ta à?Ngươi chán sống rồi phải không!""Sao ngươi biết được sư tôn ta có làm hay không?""Bởi vì ta chính là sư tôn của ngươi!"Lúc này, sắc mặt Tần Ninh vô cùng tối tăm, hắn hừ lạnh rồi chất vấn: "Chỉ mới một vạn mấy ngàn năm trôi qua kể từ khi ta rời đi thôi mà ngươi đã thành ra dáng vẻ này rồi, hay thật! Chuyện quái gì thế này?"Thấy dáng vẻ có lý đường hoàng của Tần Ninh, Thần Tinh Dịch ngẩn người rồi phá lên cười. Hắn ta xấn lại gần Tần Ninh, huých vai vào người hắn một cái rồi tỏ ra đùa cợt: "Ân nhân, ngươi đừng giận dỗi nữa mà"."Ai giận dỗi với ngươi!"Tần Ninh quát tháo: "Thần Tinh Dịch, thần thể Huyền Hoàng của ngươi đâu rồi?Sao vẫn chưa tới cấp bậc cảnh giới Biến Cảnh vậy hả?Đã vậy còn bị người ta giam cầm nữa chứ, mất mặt chết đi được!""Hả?"Thần Tinh Dịch ngẩn ngơ hỏi: "Sao ngươi biết ta có thần thể Huyền Hoàng?Ta đã nổi tiếng thế rồi à?"Nghe thấy câu này, Tần Ninh vừa muốn đấm thêm phát nữa thì thấy Thần Tinh Dịch rụt cổ nhắm tịt hai mắt, cuối cùng vẫn không nỡ đánh hắn ta.

Chương 7651: Ta đã nổi tiếng thế rồi à?"