“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8291: "Ta nói, ngươi mở”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vẫy tay gọi.Chiêm Ngưng Tuyết không tự chủ được mà đi ra.Chiêm Tuyền Vũ lại kéo tỷ mình về, vội vàng nói: "Tỷ, cẩn thận bị hắn lừa”."Lừa gạt?"Thạch Cảm Đương quỳ sát ở bên chân Tần Ninh, oán hận nói: "Bà già thối, sư phụ của ông đây ở chỗ này, cho dù ngươi có là tiên tử, lần này ông đây cũng phải cho ngươi một bài học”.Chiêm Tuyền Vũ lại lười để ý.Cô ta là cảnh giới cửu biến, Tần Ninh chỉ là lục biến, cô ta cũng không sợ! Chiêm Ngưng Tuyết nhìn về phía Tần Ninh, trong đôi mắt có mấy phần né tránh, trên khuôn mặt không thể bắt bẻ lại có mấy phần sợ hãi."Dám hỏi, trận đường, đạo như thế nào?Trận đạo, đường như thế nào?"Chiêm Ngưng Tuyết nói thẳng.Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Trận đường, đạo là đạo, trận đạo, đường là đường, đi theo đạo là tự lựa chọn, đi theo đường là tự lựa chọn, cũng có thể là người khác tới chọn, nhưng lại không tốt bằng tự mình lựa chọn...”, "Dám hỏi, đạo ở phía trước, trận ở đâu?"Tần Ninh lần nữa cười nói: "Người ở nơi nào, đạo đều ở trước, nhưng trận có thể ẩn ở trời, ẩn ở đất, ẩn ở vạn sự vạn vật, trận có quỹ tích, đạo lại không có tung tích để tìm ra...”, dần dần, hai người cứ đứng ở giữa tất cả mọi người, một hỏi một đáp.Vấn đề này nghe rất mơ hồ, câu trả lời của Tần Ninh lại càng mơ hồ.Hồi lâu sau, bàn tay của Chiêm Ngưng Tuyết hơi căng thẳng, sắc mặt cũng có chút kích động."Vậy ngươi có thể giúp ta mở vật này không?"Chiêm Ngưng Tuyết đảo tay một cái, trên cổ tay trắng xuất hiện một hộp gấm.Hộp gấm mở ra, bên trong xuất hiện một lệnh bài tứ phương.Nói là lệnh bài, nhưng thật ra nhìn qua nó lại trông giống như một cục gỗ vậy.Tần Ninh cười nói: "Ta nói, ngươi mở”."Được”.Tần Ninh tùy tiện nói: "Trong cái này có bát quái ám hợp thiên địa, đổi càn khôn khảm ly chấn tốn cấn, quẻ thiên đi xuống, quẻ khôn đi lên, khảm ly chẳng phân biệt được, chấn tốn không thể hợp lại, cấn đoài trái phải”.Nghe được lời này của Tần Ninh, đám người xung quanh đều không hiểu gì cả.Phải biết, càn đại diện cho quẻ thiên, quẻ thiên ở trên cao, nhưng Tần Ninh lại nói quẻ thiên đi xuống, ngược lại là quẻ khôn đi lên, như vậy là đảo ngược lại rồi.Mà khảm ly đại diện cho nước lửa, thế nhưng nước lửa làm sao có thể chẳng phân biệt được?

Tần Ninh vẫy tay gọi.

Chiêm Ngưng Tuyết không tự chủ được mà đi ra.

Chiêm Tuyền Vũ lại kéo tỷ mình về, vội vàng nói: "Tỷ, cẩn thận bị hắn lừa”.

"Lừa gạt?"

Thạch Cảm Đương quỳ sát ở bên chân Tần Ninh, oán hận nói: "Bà già thối, sư phụ của ông đây ở chỗ này, cho dù ngươi có là tiên tử, lần này ông đây cũng phải cho ngươi một bài học”.

Chiêm Tuyền Vũ lại lười để ý.

Cô ta là cảnh giới cửu biến, Tần Ninh chỉ là lục biến, cô ta cũng không sợ! Chiêm Ngưng Tuyết nhìn về phía Tần Ninh, trong đôi mắt có mấy phần né tránh, trên khuôn mặt không thể bắt bẻ lại có mấy phần sợ hãi.

"Dám hỏi, trận đường, đạo như thế nào?

Trận đạo, đường như thế nào?"

Chiêm Ngưng Tuyết nói thẳng.

Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Trận đường, đạo là đạo, trận đạo, đường là đường, đi theo đạo là tự lựa chọn, đi theo đường là tự lựa chọn, cũng có thể là người khác tới chọn, nhưng lại không tốt bằng tự mình lựa chọn...”, "Dám hỏi, đạo ở phía trước, trận ở đâu?"

Tần Ninh lần nữa cười nói: "Người ở nơi nào, đạo đều ở trước, nhưng trận có thể ẩn ở trời, ẩn ở đất, ẩn ở vạn sự vạn vật, trận có quỹ tích, đạo lại không có tung tích để tìm ra...”, dần dần, hai người cứ đứng ở giữa tất cả mọi người, một hỏi một đáp.

Vấn đề này nghe rất mơ hồ, câu trả lời của Tần Ninh lại càng mơ hồ.

Hồi lâu sau, bàn tay của Chiêm Ngưng Tuyết hơi căng thẳng, sắc mặt cũng có chút kích động.

"Vậy ngươi có thể giúp ta mở vật này không?"

Chiêm Ngưng Tuyết đảo tay một cái, trên cổ tay trắng xuất hiện một hộp gấm.

Hộp gấm mở ra, bên trong xuất hiện một lệnh bài tứ phương.

Nói là lệnh bài, nhưng thật ra nhìn qua nó lại trông giống như một cục gỗ vậy.

Tần Ninh cười nói: "Ta nói, ngươi mở”.

"Được”.

Tần Ninh tùy tiện nói: "Trong cái này có bát quái ám hợp thiên địa, đổi càn khôn khảm ly chấn tốn cấn, quẻ thiên đi xuống, quẻ khôn đi lên, khảm ly chẳng phân biệt được, chấn tốn không thể hợp lại, cấn đoài trái phải”.

Nghe được lời này của Tần Ninh, đám người xung quanh đều không hiểu gì cả.

Phải biết, càn đại diện cho quẻ thiên, quẻ thiên ở trên cao, nhưng Tần Ninh lại nói quẻ thiên đi xuống, ngược lại là quẻ khôn đi lên, như vậy là đảo ngược lại rồi.

Mà khảm ly đại diện cho nước lửa, thế nhưng nước lửa làm sao có thể chẳng phân biệt được?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh vẫy tay gọi.Chiêm Ngưng Tuyết không tự chủ được mà đi ra.Chiêm Tuyền Vũ lại kéo tỷ mình về, vội vàng nói: "Tỷ, cẩn thận bị hắn lừa”."Lừa gạt?"Thạch Cảm Đương quỳ sát ở bên chân Tần Ninh, oán hận nói: "Bà già thối, sư phụ của ông đây ở chỗ này, cho dù ngươi có là tiên tử, lần này ông đây cũng phải cho ngươi một bài học”.Chiêm Tuyền Vũ lại lười để ý.Cô ta là cảnh giới cửu biến, Tần Ninh chỉ là lục biến, cô ta cũng không sợ! Chiêm Ngưng Tuyết nhìn về phía Tần Ninh, trong đôi mắt có mấy phần né tránh, trên khuôn mặt không thể bắt bẻ lại có mấy phần sợ hãi."Dám hỏi, trận đường, đạo như thế nào?Trận đạo, đường như thế nào?"Chiêm Ngưng Tuyết nói thẳng.Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Trận đường, đạo là đạo, trận đạo, đường là đường, đi theo đạo là tự lựa chọn, đi theo đường là tự lựa chọn, cũng có thể là người khác tới chọn, nhưng lại không tốt bằng tự mình lựa chọn...”, "Dám hỏi, đạo ở phía trước, trận ở đâu?"Tần Ninh lần nữa cười nói: "Người ở nơi nào, đạo đều ở trước, nhưng trận có thể ẩn ở trời, ẩn ở đất, ẩn ở vạn sự vạn vật, trận có quỹ tích, đạo lại không có tung tích để tìm ra...”, dần dần, hai người cứ đứng ở giữa tất cả mọi người, một hỏi một đáp.Vấn đề này nghe rất mơ hồ, câu trả lời của Tần Ninh lại càng mơ hồ.Hồi lâu sau, bàn tay của Chiêm Ngưng Tuyết hơi căng thẳng, sắc mặt cũng có chút kích động."Vậy ngươi có thể giúp ta mở vật này không?"Chiêm Ngưng Tuyết đảo tay một cái, trên cổ tay trắng xuất hiện một hộp gấm.Hộp gấm mở ra, bên trong xuất hiện một lệnh bài tứ phương.Nói là lệnh bài, nhưng thật ra nhìn qua nó lại trông giống như một cục gỗ vậy.Tần Ninh cười nói: "Ta nói, ngươi mở”."Được”.Tần Ninh tùy tiện nói: "Trong cái này có bát quái ám hợp thiên địa, đổi càn khôn khảm ly chấn tốn cấn, quẻ thiên đi xuống, quẻ khôn đi lên, khảm ly chẳng phân biệt được, chấn tốn không thể hợp lại, cấn đoài trái phải”.Nghe được lời này của Tần Ninh, đám người xung quanh đều không hiểu gì cả.Phải biết, càn đại diện cho quẻ thiên, quẻ thiên ở trên cao, nhưng Tần Ninh lại nói quẻ thiên đi xuống, ngược lại là quẻ khôn đi lên, như vậy là đảo ngược lại rồi.Mà khảm ly đại diện cho nước lửa, thế nhưng nước lửa làm sao có thể chẳng phân biệt được?

Chương 8291: "Ta nói, ngươi mở”.