“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8292: Không gian xung quanh đã bị phong tỏa.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Bất kỳ điều không thể, không đi đến cuối cùng, làm sao có thể biết là không thể chứ?"Tần Ninh vừa dứt lời, Chiêm Ngưng Tuyết liền lướt ngón tay qua hộp gỗ, dường như có khí bát quái đang chuyển động, đang biến hóa.Đột nhiên một giây sau, lệnh bài lớn chừng bàn tay chậm rãi mở ra.Bên trong lệnh bài như có từng luồng ánh sáng bay lên không, cho đến cuối cùng đã hóa thành tám tấm bia đá lơ lửng trong trời đất.Bên trên mỗi một tấm bia đá đều khắc ấn vô số chữ nhỏ rậm rạp chằng chịt, mà những chữ nhỏ kia cuối cùng đã hóa thành một chữ to, mỗi cái đều không giống nhau.Nhìn kỹ lại, tám tấm bia đá trăm trượng dừng lại giữa không trung, bắn ra tám chữ to.Càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài.Giờ phút này, Ngũ hoàng tử Ô Minh Động liền thay đổi sắc mặt.Đây là... Trận tích nổi tiếng từ xưa đến nay?Những người khác có thể không biết, nhưng Ô Linh tộc đã chuẩn bị âm mưu trong Trung Tam Thiên từ lâu, cũng có chút hiểu biết về Trận tích.Trận tích chính là tám tấm bia đá ghi chép đạo đại trận thiên biến vạn hóa trong Trung Tam Thiên.Chính là lấy tám chữ càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài để đặt tên.Sắc mặt Ô Minh Động run lên, nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết, hờ hững nói: "Là nàng ta, Bắc Tuyết tiên tử, Trận Tiên Chiêm Ngưng Tuyết!"Trên thực tế, thật sự không trách Ô Minh Động không có kiến thức, ngay cả Chiêm Ngưng Tuyết cũng không nhận ra.Thực ra là những năm gần đây Chiêm Ngưng Tuyết gần như chưa bao giờ rời khỏi Bắc Tuyết Thiên, còn có người nói cô gái này chưa bao giờ rời khỏi Phong Thiên Tông của mình.Thật sự là có rất ít người từng nhìn thấy cô gái này.Ô Minh Động nghĩ đến Chiêm Ngưng Tuyết ở chỗ này, lại nhìn Chiêm Ngưng Tuyết và Tần Ninh, nhìn Khúc Phỉ Yên, sắc mặt biến đổi.Lần này đừng nói Thất đệ, cho dù là bốn người bọn họ cũng đang gặp nguy hiểm.Phải đi! Ô Minh Động không nói hai lời, nhìn về phía ba người Ô Vẫn, Ô Trạch, Ô Ngọc bên cạnh.Huynh muội bốn người đều hiểu ý nhau, chuẩn bị rời đi.Nhưng vào lúc này, ánh sáng trong trời đất bốn phía đột nhiên chuyển động, bốn người liền biến sắc.Không gian xung quanh đã bị phong tỏa.Từ bao giờ?Giờ phút này, Ô Minh Động nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết.Người phụ nữ này lại có tài năng trận pháp mạnh đạt đến trình độ đó sao?Lại hoàn toàn phong kín bốn phía trời đất vào lúc bọn họ chẳng hay biết gì.

"Bất kỳ điều không thể, không đi đến cuối cùng, làm sao có thể biết là không thể chứ?"

Tần Ninh vừa dứt lời, Chiêm Ngưng Tuyết liền lướt ngón tay qua hộp gỗ, dường như có khí bát quái đang chuyển động, đang biến hóa.

Đột nhiên một giây sau, lệnh bài lớn chừng bàn tay chậm rãi mở ra.

Bên trong lệnh bài như có từng luồng ánh sáng bay lên không, cho đến cuối cùng đã hóa thành tám tấm bia đá lơ lửng trong trời đất.

Bên trên mỗi một tấm bia đá đều khắc ấn vô số chữ nhỏ rậm rạp chằng chịt, mà những chữ nhỏ kia cuối cùng đã hóa thành một chữ to, mỗi cái đều không giống nhau.

Nhìn kỹ lại, tám tấm bia đá trăm trượng dừng lại giữa không trung, bắn ra tám chữ to.

Càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài.

Giờ phút này, Ngũ hoàng tử Ô Minh Động liền thay đổi sắc mặt.

Đây là... Trận tích nổi tiếng từ xưa đến nay?

Những người khác có thể không biết, nhưng Ô Linh tộc đã chuẩn bị âm mưu trong Trung Tam Thiên từ lâu, cũng có chút hiểu biết về Trận tích.

Trận tích chính là tám tấm bia đá ghi chép đạo đại trận thiên biến vạn hóa trong Trung Tam Thiên.

Chính là lấy tám chữ càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài để đặt tên.

Sắc mặt Ô Minh Động run lên, nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết, hờ hững nói: "Là nàng ta, Bắc Tuyết tiên tử, Trận Tiên Chiêm Ngưng Tuyết!"

Trên thực tế, thật sự không trách Ô Minh Động không có kiến thức, ngay cả Chiêm Ngưng Tuyết cũng không nhận ra.

Thực ra là những năm gần đây Chiêm Ngưng Tuyết gần như chưa bao giờ rời khỏi Bắc Tuyết Thiên, còn có người nói cô gái này chưa bao giờ rời khỏi Phong Thiên Tông của mình.

Thật sự là có rất ít người từng nhìn thấy cô gái này.

Ô Minh Động nghĩ đến Chiêm Ngưng Tuyết ở chỗ này, lại nhìn Chiêm Ngưng Tuyết và Tần Ninh, nhìn Khúc Phỉ Yên, sắc mặt biến đổi.

Lần này đừng nói Thất đệ, cho dù là bốn người bọn họ cũng đang gặp nguy hiểm.

Phải đi! Ô Minh Động không nói hai lời, nhìn về phía ba người Ô Vẫn, Ô Trạch, Ô Ngọc bên cạnh.

Huynh muội bốn người đều hiểu ý nhau, chuẩn bị rời đi.

Nhưng vào lúc này, ánh sáng trong trời đất bốn phía đột nhiên chuyển động, bốn người liền biến sắc.

Không gian xung quanh đã bị phong tỏa.

Từ bao giờ?

Giờ phút này, Ô Minh Động nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết.

Người phụ nữ này lại có tài năng trận pháp mạnh đạt đến trình độ đó sao?

Lại hoàn toàn phong kín bốn phía trời đất vào lúc bọn họ chẳng hay biết gì.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Bất kỳ điều không thể, không đi đến cuối cùng, làm sao có thể biết là không thể chứ?"Tần Ninh vừa dứt lời, Chiêm Ngưng Tuyết liền lướt ngón tay qua hộp gỗ, dường như có khí bát quái đang chuyển động, đang biến hóa.Đột nhiên một giây sau, lệnh bài lớn chừng bàn tay chậm rãi mở ra.Bên trong lệnh bài như có từng luồng ánh sáng bay lên không, cho đến cuối cùng đã hóa thành tám tấm bia đá lơ lửng trong trời đất.Bên trên mỗi một tấm bia đá đều khắc ấn vô số chữ nhỏ rậm rạp chằng chịt, mà những chữ nhỏ kia cuối cùng đã hóa thành một chữ to, mỗi cái đều không giống nhau.Nhìn kỹ lại, tám tấm bia đá trăm trượng dừng lại giữa không trung, bắn ra tám chữ to.Càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài.Giờ phút này, Ngũ hoàng tử Ô Minh Động liền thay đổi sắc mặt.Đây là... Trận tích nổi tiếng từ xưa đến nay?Những người khác có thể không biết, nhưng Ô Linh tộc đã chuẩn bị âm mưu trong Trung Tam Thiên từ lâu, cũng có chút hiểu biết về Trận tích.Trận tích chính là tám tấm bia đá ghi chép đạo đại trận thiên biến vạn hóa trong Trung Tam Thiên.Chính là lấy tám chữ càn khôn khảm ly, chấn tốn cấn đoài để đặt tên.Sắc mặt Ô Minh Động run lên, nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết, hờ hững nói: "Là nàng ta, Bắc Tuyết tiên tử, Trận Tiên Chiêm Ngưng Tuyết!"Trên thực tế, thật sự không trách Ô Minh Động không có kiến thức, ngay cả Chiêm Ngưng Tuyết cũng không nhận ra.Thực ra là những năm gần đây Chiêm Ngưng Tuyết gần như chưa bao giờ rời khỏi Bắc Tuyết Thiên, còn có người nói cô gái này chưa bao giờ rời khỏi Phong Thiên Tông của mình.Thật sự là có rất ít người từng nhìn thấy cô gái này.Ô Minh Động nghĩ đến Chiêm Ngưng Tuyết ở chỗ này, lại nhìn Chiêm Ngưng Tuyết và Tần Ninh, nhìn Khúc Phỉ Yên, sắc mặt biến đổi.Lần này đừng nói Thất đệ, cho dù là bốn người bọn họ cũng đang gặp nguy hiểm.Phải đi! Ô Minh Động không nói hai lời, nhìn về phía ba người Ô Vẫn, Ô Trạch, Ô Ngọc bên cạnh.Huynh muội bốn người đều hiểu ý nhau, chuẩn bị rời đi.Nhưng vào lúc này, ánh sáng trong trời đất bốn phía đột nhiên chuyển động, bốn người liền biến sắc.Không gian xung quanh đã bị phong tỏa.Từ bao giờ?Giờ phút này, Ô Minh Động nhìn về phía Chiêm Ngưng Tuyết.Người phụ nữ này lại có tài năng trận pháp mạnh đạt đến trình độ đó sao?Lại hoàn toàn phong kín bốn phía trời đất vào lúc bọn họ chẳng hay biết gì.

Chương 8292: Không gian xung quanh đã bị phong tỏa.