“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8521: "Về trong điện đi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Ngọc Tinh đột nhiên truyền âm."Dạ?""Đứa bé Ngưng Tuyết đó hợp với con lắm, ta cũng thấy Yên Nhi hợp với con nữa, con cũng đã có ba bốn phu nhân rồi, thêm hai người nữa chắc không sao chứ?"Nghe thấy câu này, mặt Tần Ninh tối sầm.Mẹ cũng bắt đầu hành nghề mai mối rồi hả?Cơ mà mẹ truyền âm trước mặt một đại năng Hư Tiên, thế khác gì nói thẳng trước mặt luôn đâu?Một bên khác, mặc dù Khúc Phỉ Yên đã nghe thấy câu này nhưng vẫn không bộc lộ cảm xúc gì, chỉ yên lặng ăn cơm.Cơm nước xong xuôi, lúc này Khúc Phỉ Yên mới lên tiếng: "Sư tôn, người bảo con tìm cho người thiên tài địa bảo có tác dụng chữa trị hồn phách, con đã tìm ra rồi, có điều do đệ tử không phải đan sư nên không biết dùng, người có cần con tìm vài đan sư đến cho người không?""Không cần đâu".Tần Ninh cười nói: "Ta hiểu vấn đề của cơ thể mình, những thiên tài địa bảo kia không cần đến luyện đan đâu".Lý Ngọc Tinh nghe vậy mới nói: "Hai đứa nói chuyện đi nhé, ta đi trước đây"."Mấy ngày này bọn ta bận bịu lắm, Yên Nhi, ngươi chăm sóc Song Nhi thật tốt nhé"."Vâng, thưa bá mẫu".Đưa mắt nhìn theo Lý Ngọc Tinh rời đi, bấy giờ Tần Ninh mới thở hắt ra nhìn Khúc Phỉ Yên, nói: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, mẹ ta hay như thế lắm".Khúc Phỉ Yên gần gũi ngồi gần Tần Ninh hơn, cười nói: "Sư tôn, con luôn nghĩ nhiều đó!"Lại nữa rồi! Tần Ninh nghiêm túc nói: "Về trong điện đi!""Dạ".Vào đại điện, xung quanh cung điện trống không hiện lên từng đạo trận văn.Đại trận này đều là Tần Ninh bảo Chiêm Viễn bố trí để hắn chữa trị cho bản thân."Lấy hết toàn bộ dược liệu dùng để chữa trị lực hồn phách mà ngươi tìm được ra đi"."Rõ".Khúc Phỉ Yên vung tay lên, từng đóa hoa quả lạ, nhân sâm linh căn chất chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ trong đại điện.Tần Ninh hài lòng gật đầu, nói tiếp: "Tiếp theo ngươi hãy hộ pháp cho ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được đến gần đại điện nửa bước"."Rõ".Tần Ninh cũng không nói nhiều, bắt đầu ngay,Thần Tinh Dịch vẫn còn đang bị đóng băng, hắn phải mau chóng hồi phục để cứu hắn ta.Lúc này, Tần Ninh nội thị vào hồn hải của mình. Trong hồn hải chứa đầy những đốm sáng ngôi sao đếm không hết. Những đốm sáng sao này là Tinh Thần lực, nhưng lại không thể dung hợp lực hồn phách vào được.
Lý Ngọc Tinh đột nhiên truyền âm.
"Dạ?"
"Đứa bé Ngưng Tuyết đó hợp với con lắm, ta cũng thấy Yên Nhi hợp với con nữa, con cũng đã có ba bốn phu nhân rồi, thêm hai người nữa chắc không sao chứ?"
Nghe thấy câu này, mặt Tần Ninh tối sầm.
Mẹ cũng bắt đầu hành nghề mai mối rồi hả?
Cơ mà mẹ truyền âm trước mặt một đại năng Hư Tiên, thế khác gì nói thẳng trước mặt luôn đâu?
Một bên khác, mặc dù Khúc Phỉ Yên đã nghe thấy câu này nhưng vẫn không bộc lộ cảm xúc gì, chỉ yên lặng ăn cơm.
Cơm nước xong xuôi, lúc này Khúc Phỉ Yên mới lên tiếng: "Sư tôn, người bảo con tìm cho người thiên tài địa bảo có tác dụng chữa trị hồn phách, con đã tìm ra rồi, có điều do đệ tử không phải đan sư nên không biết dùng, người có cần con tìm vài đan sư đến cho người không?"
"Không cần đâu".
Tần Ninh cười nói: "Ta hiểu vấn đề của cơ thể mình, những thiên tài địa bảo kia không cần đến luyện đan đâu".
Lý Ngọc Tinh nghe vậy mới nói: "Hai đứa nói chuyện đi nhé, ta đi trước đây".
"Mấy ngày này bọn ta bận bịu lắm, Yên Nhi, ngươi chăm sóc Song Nhi thật tốt nhé".
"Vâng, thưa bá mẫu".
Đưa mắt nhìn theo Lý Ngọc Tinh rời đi, bấy giờ Tần Ninh mới thở hắt ra nhìn Khúc Phỉ Yên, nói: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, mẹ ta hay như thế lắm".
Khúc Phỉ Yên gần gũi ngồi gần Tần Ninh hơn, cười nói: "Sư tôn, con luôn nghĩ nhiều đó!"
Lại nữa rồi! Tần Ninh nghiêm túc nói: "Về trong điện đi!"
"Dạ".
Vào đại điện, xung quanh cung điện trống không hiện lên từng đạo trận văn.
Đại trận này đều là Tần Ninh bảo Chiêm Viễn bố trí để hắn chữa trị cho bản thân.
"Lấy hết toàn bộ dược liệu dùng để chữa trị lực hồn phách mà ngươi tìm được ra đi".
"Rõ".
Khúc Phỉ Yên vung tay lên, từng đóa hoa quả lạ, nhân sâm linh căn chất chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ trong đại điện.
Tần Ninh hài lòng gật đầu, nói tiếp: "Tiếp theo ngươi hãy hộ pháp cho ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được đến gần đại điện nửa bước".
"Rõ".
Tần Ninh cũng không nói nhiều, bắt đầu ngay,
Thần Tinh Dịch vẫn còn đang bị đóng băng, hắn phải mau chóng hồi phục để cứu hắn ta.
Lúc này, Tần Ninh nội thị vào hồn hải của mình. Trong hồn hải chứa đầy những đốm sáng ngôi sao đếm không hết. Những đốm sáng sao này là Tinh Thần lực, nhưng lại không thể dung hợp lực hồn phách vào được.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lý Ngọc Tinh đột nhiên truyền âm."Dạ?""Đứa bé Ngưng Tuyết đó hợp với con lắm, ta cũng thấy Yên Nhi hợp với con nữa, con cũng đã có ba bốn phu nhân rồi, thêm hai người nữa chắc không sao chứ?"Nghe thấy câu này, mặt Tần Ninh tối sầm.Mẹ cũng bắt đầu hành nghề mai mối rồi hả?Cơ mà mẹ truyền âm trước mặt một đại năng Hư Tiên, thế khác gì nói thẳng trước mặt luôn đâu?Một bên khác, mặc dù Khúc Phỉ Yên đã nghe thấy câu này nhưng vẫn không bộc lộ cảm xúc gì, chỉ yên lặng ăn cơm.Cơm nước xong xuôi, lúc này Khúc Phỉ Yên mới lên tiếng: "Sư tôn, người bảo con tìm cho người thiên tài địa bảo có tác dụng chữa trị hồn phách, con đã tìm ra rồi, có điều do đệ tử không phải đan sư nên không biết dùng, người có cần con tìm vài đan sư đến cho người không?""Không cần đâu".Tần Ninh cười nói: "Ta hiểu vấn đề của cơ thể mình, những thiên tài địa bảo kia không cần đến luyện đan đâu".Lý Ngọc Tinh nghe vậy mới nói: "Hai đứa nói chuyện đi nhé, ta đi trước đây"."Mấy ngày này bọn ta bận bịu lắm, Yên Nhi, ngươi chăm sóc Song Nhi thật tốt nhé"."Vâng, thưa bá mẫu".Đưa mắt nhìn theo Lý Ngọc Tinh rời đi, bấy giờ Tần Ninh mới thở hắt ra nhìn Khúc Phỉ Yên, nói: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, mẹ ta hay như thế lắm".Khúc Phỉ Yên gần gũi ngồi gần Tần Ninh hơn, cười nói: "Sư tôn, con luôn nghĩ nhiều đó!"Lại nữa rồi! Tần Ninh nghiêm túc nói: "Về trong điện đi!""Dạ".Vào đại điện, xung quanh cung điện trống không hiện lên từng đạo trận văn.Đại trận này đều là Tần Ninh bảo Chiêm Viễn bố trí để hắn chữa trị cho bản thân."Lấy hết toàn bộ dược liệu dùng để chữa trị lực hồn phách mà ngươi tìm được ra đi"."Rõ".Khúc Phỉ Yên vung tay lên, từng đóa hoa quả lạ, nhân sâm linh căn chất chồng lên nhau như một ngọn núi nhỏ trong đại điện.Tần Ninh hài lòng gật đầu, nói tiếp: "Tiếp theo ngươi hãy hộ pháp cho ta, bất kỳ kẻ nào cũng không được đến gần đại điện nửa bước"."Rõ".Tần Ninh cũng không nói nhiều, bắt đầu ngay,Thần Tinh Dịch vẫn còn đang bị đóng băng, hắn phải mau chóng hồi phục để cứu hắn ta.Lúc này, Tần Ninh nội thị vào hồn hải của mình. Trong hồn hải chứa đầy những đốm sáng ngôi sao đếm không hết. Những đốm sáng sao này là Tinh Thần lực, nhưng lại không thể dung hợp lực hồn phách vào được.