“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8572: Tiếng nổ lan xa.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi nói tiếp: "Ta với Dương Thanh Vân là đồng môn, hắn ta là đại sư huynh của ta, cũng là đệ tử sư phụ thương yêu nhất"."Sư phụ ta từng nói rằng, nếu như thiên kiêu trong thiên hạ có mười một người thì chắc chắn đó là mười một người đệ tử của người, còn nếu chỉ có một người vậy đó chính là Dương Thanh Vân"."Một mình Dương Thanh Vân cũng đủ đánh các ngươi đến mảnh giáp cũng không còn".Ôn Hiến Chi thuyết phục nói."Ôn Hiến Chi, cái thằng ngu nhà ngươi!"Lúc này, Dương Thanh Vân bị một đao của Cố Dương chém trúng, phải lùi về sau trăm thước, hắn ta quát lên: "Đừng nhiều lời".Ôn Hiến Chi mắng lại ngay: "Ngươi mới là đồ ngu, cả nhà ngươi đều là đồ ngu"."...", "Lười nói nhiều với ngươi".Hồ Tông Nghĩa nhìn Ôn Hiến Chi đang như tên thần kinh mà hừ, rồi lao lên... oanh... khí tức khủng bố lập tức bùng nổ.Vào giờ phút ấy, trong ngoài Thanh Viêm Tông nổi lên đại chiến.Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo lần lượt đối đầu với Cố Dương, Hồ Tông Nghĩa và Hồ Tông Minh, trận chiến giữa bọn họ là khốc liệt nhất.Ở đằng xa, Tần Ninh vẫn ngồi đó sống chết mặc bây.Ngọc Ngâm Tuyết cũng không sốt ruột nữa.Tần Ninh không vội, mình vội làm gì.Tiếng ầm ầm khủng bố liên tục nổ ra.Ôn Hiến Chi đang ở cảnh giới nhị biến.Hắn ta là ngự thú sư, chiến lực cũng không yếu.Ngự thú sư không phải chỉ dựa vào ngự thú là đủ để sống an yên.Thực tế hoàn toàn ngược lại.Làm ngự thú sư muốn khống chế Thú tộc cần phải hiểu biết tập tính sinh sống của Thú tộc, đánh nhau thường xuyên với Thú tộc cũng được mà ở chung cũng thế, đó đều đang chiến đấu.Trận chiến vẫn tiếp tục nổ ra.Nhưng mà, nhờ có mấy trăm con nguyên thú tham chiến mà tổn thất của Thanh Viêm Tông lại rất nhỏ.Không thể không nói, những võ giả có thiên phú đặc biệt như ngự thú sư, trận pháp sư và khôi lỗi sư có tác dụng rất lớn.
Ôn Hiến Chi nói tiếp: "Ta với Dương Thanh Vân là đồng môn, hắn ta là đại sư huynh của ta, cũng là đệ tử sư phụ thương yêu nhất".
"Sư phụ ta từng nói rằng, nếu như thiên kiêu trong thiên hạ có mười một người thì chắc chắn đó là mười một người đệ tử của người, còn nếu chỉ có một người vậy đó chính là Dương Thanh Vân".
"Một mình Dương Thanh Vân cũng đủ đánh các ngươi đến mảnh giáp cũng không còn".
Ôn Hiến Chi thuyết phục nói.
"Ôn Hiến Chi, cái thằng ngu nhà ngươi!"
Lúc này, Dương Thanh Vân bị một đao của Cố Dương chém trúng, phải lùi về sau trăm thước, hắn ta quát lên: "Đừng nhiều lời".
Ôn Hiến Chi mắng lại ngay: "Ngươi mới là đồ ngu, cả nhà ngươi đều là đồ ngu".
"...", "Lười nói nhiều với ngươi".
Hồ Tông Nghĩa nhìn Ôn Hiến Chi đang như tên thần kinh mà hừ, rồi lao lên... oanh... khí tức khủng bố lập tức bùng nổ.
Vào giờ phút ấy, trong ngoài Thanh Viêm Tông nổi lên đại chiến.
Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo lần lượt đối đầu với Cố Dương, Hồ Tông Nghĩa và Hồ Tông Minh, trận chiến giữa bọn họ là khốc liệt nhất.
Ở đằng xa, Tần Ninh vẫn ngồi đó sống chết mặc bây.
Ngọc Ngâm Tuyết cũng không sốt ruột nữa.
Tần Ninh không vội, mình vội làm gì.
Tiếng ầm ầm khủng bố liên tục nổ ra.
Ôn Hiến Chi đang ở cảnh giới nhị biến.
Hắn ta là ngự thú sư, chiến lực cũng không yếu.
Ngự thú sư không phải chỉ dựa vào ngự thú là đủ để sống an yên.
Thực tế hoàn toàn ngược lại.
Làm ngự thú sư muốn khống chế Thú tộc cần phải hiểu biết tập tính sinh sống của Thú tộc, đánh nhau thường xuyên với Thú tộc cũng được mà ở chung cũng thế, đó đều đang chiến đấu.
Trận chiến vẫn tiếp tục nổ ra.
Nhưng mà, nhờ có mấy trăm con nguyên thú tham chiến mà tổn thất của Thanh Viêm Tông lại rất nhỏ.
Không thể không nói, những võ giả có thiên phú đặc biệt như ngự thú sư, trận pháp sư và khôi lỗi sư có tác dụng rất lớn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi nói tiếp: "Ta với Dương Thanh Vân là đồng môn, hắn ta là đại sư huynh của ta, cũng là đệ tử sư phụ thương yêu nhất"."Sư phụ ta từng nói rằng, nếu như thiên kiêu trong thiên hạ có mười một người thì chắc chắn đó là mười một người đệ tử của người, còn nếu chỉ có một người vậy đó chính là Dương Thanh Vân"."Một mình Dương Thanh Vân cũng đủ đánh các ngươi đến mảnh giáp cũng không còn".Ôn Hiến Chi thuyết phục nói."Ôn Hiến Chi, cái thằng ngu nhà ngươi!"Lúc này, Dương Thanh Vân bị một đao của Cố Dương chém trúng, phải lùi về sau trăm thước, hắn ta quát lên: "Đừng nhiều lời".Ôn Hiến Chi mắng lại ngay: "Ngươi mới là đồ ngu, cả nhà ngươi đều là đồ ngu"."...", "Lười nói nhiều với ngươi".Hồ Tông Nghĩa nhìn Ôn Hiến Chi đang như tên thần kinh mà hừ, rồi lao lên... oanh... khí tức khủng bố lập tức bùng nổ.Vào giờ phút ấy, trong ngoài Thanh Viêm Tông nổi lên đại chiến.Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo lần lượt đối đầu với Cố Dương, Hồ Tông Nghĩa và Hồ Tông Minh, trận chiến giữa bọn họ là khốc liệt nhất.Ở đằng xa, Tần Ninh vẫn ngồi đó sống chết mặc bây.Ngọc Ngâm Tuyết cũng không sốt ruột nữa.Tần Ninh không vội, mình vội làm gì.Tiếng ầm ầm khủng bố liên tục nổ ra.Ôn Hiến Chi đang ở cảnh giới nhị biến.Hắn ta là ngự thú sư, chiến lực cũng không yếu.Ngự thú sư không phải chỉ dựa vào ngự thú là đủ để sống an yên.Thực tế hoàn toàn ngược lại.Làm ngự thú sư muốn khống chế Thú tộc cần phải hiểu biết tập tính sinh sống của Thú tộc, đánh nhau thường xuyên với Thú tộc cũng được mà ở chung cũng thế, đó đều đang chiến đấu.Trận chiến vẫn tiếp tục nổ ra.Nhưng mà, nhờ có mấy trăm con nguyên thú tham chiến mà tổn thất của Thanh Viêm Tông lại rất nhỏ.Không thể không nói, những võ giả có thiên phú đặc biệt như ngự thú sư, trận pháp sư và khôi lỗi sư có tác dụng rất lớn.