“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8573: "Ngươi sao thế?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm ầm ầm... kiếm khí nổ ra, đánh nát mặt đất, tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên."Tộc trưởng!""Cố Dương huynh!"Lúc này đây, sắc mặt không ít người căng thẳng, mặt mũi tái mét.Dưới mặt đất, khói bụi mịt mù, sau khi bụi mù tản ra, chỉ thấy một bóng người mặc áo xanh, tay cầm trường kiếm kề sát cổ Cố Dương.Đó chính là Dương Thanh Vân.Vào khi ấy, Dương Thanh Vân dùng một chân giẫm lên ngực Cố Dương, nhìn một lượt xung quanh, rồi hờ hững nói: "Cảnh giới tứ biến cũng chỉ vậy mà thôi".Lúc này, cả không gian im lặng trong chốc lát.Cố Dương bại dưới tay Dương Thanh Vân ư?Cảnh giới tứ biến bại dưới tay cảnh giới nhị biến sao?Không thể nào!Lúc này, một cánh tay của Cố Dương đã bị Dương Thanh Vân chém, đang bị hắn ta giẫm trên mặt đất, trường kiếm kề ngay cổ Cố Dương, đến một câu cũng không thể thốt nên.Thực lực của Dương Thanh Vân là cảnh giới Tinh Thần Biến nhị biến.Ấy vậy thực lực thật sự lại mạnh đến thế.Điều này thật không thể tin được."Nhà họ Cố còn muốn diệt Thanh Viêm Tông của ta không?"Dương Thanh Vân lạnh nhạt nói: "Xin hỏi tộc trưởng Cố Dương, nhà họ Cố sao lại đến đây?""Dương Thanh Vân, ngươi chớ đắc ý quá sớm!"Dù bây giờ Cố Dương đang bị khống chế, nhưng ông ta vẫn ngạo mạn nói: "Thanh Viêm Tông của ngươi dù thế nào đi nữa vẫn phải bị diệt".Ông ta vừa nói xong, sát khí trong mắt Dương Thanh Vân đậm hơn.Trường kiếm chậm rãi vươn ra, hàm dưới Cố Dương bắt đầu có máu chảy xuống... "Tới giờ rồi mà còn ngang ngược sao?"Lúc này, Ôn Hiến Chi và Hồ Tông Nghĩa đều dừng tay, đều chăm chú nhìn qua bên kia.Ôn Hiến Chi thấy cảnh đó mà ngẩn ngơ."Vãi cả!"Ôn Hiến Chi mắng."Ngươi sao thế?"Phệ Thiên Giảo nhìn dáng vẻ của Ôn Hiến Chi, không nhịn được bèn hiếu kỳ hỏi."Ngươi không thấy dáng vẻ hiện tại của hắn ta như đúc ra từ cùng một khuôn với sư phụ sao?"Ôn Hiến Chi nói ngay: "Trước kia Dương Thanh Vân trông hơn ba mươi tuổi, sau lại thành dáng vẻ hơn mười tuổi, mấy năm nay trông lớn hơn chút, nhưng tác phong làm việc lại giống hệt với sư phụ...", Ôn Hiến Chi thần bí cười hì hì nói: "Chó ngu nè, ngươi nói... liệu Dương Thanh Vân có phải là đứa con ở đời thứ nhất của sư phụ không?""...", Phệ Thiên Giảo không trả lời.Ngươi xách câu này đi hỏi Tần Ninh đi, xem thử hắn có đánh chết ngươi không.Ôn Hiến Chi cứ lải nhải mãi.
Ầm ầm ầm... kiếm khí nổ ra, đánh nát mặt đất, tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên.
"Tộc trưởng!"
"Cố Dương huynh!"
Lúc này đây, sắc mặt không ít người căng thẳng, mặt mũi tái mét.
Dưới mặt đất, khói bụi mịt mù, sau khi bụi mù tản ra, chỉ thấy một bóng người mặc áo xanh, tay cầm trường kiếm kề sát cổ Cố Dương.
Đó chính là Dương Thanh Vân.
Vào khi ấy, Dương Thanh Vân dùng một chân giẫm lên ngực Cố Dương, nhìn một lượt xung quanh, rồi hờ hững nói: "Cảnh giới tứ biến cũng chỉ vậy mà thôi".
Lúc này, cả không gian im lặng trong chốc lát.
Cố Dương bại dưới tay Dương Thanh Vân ư?
Cảnh giới tứ biến bại dưới tay cảnh giới nhị biến sao?
Không thể nào!
Lúc này, một cánh tay của Cố Dương đã bị Dương Thanh Vân chém, đang bị hắn ta giẫm trên mặt đất, trường kiếm kề ngay cổ Cố Dương, đến một câu cũng không thể thốt nên.
Thực lực của Dương Thanh Vân là cảnh giới Tinh Thần Biến nhị biến.
Ấy vậy thực lực thật sự lại mạnh đến thế.
Điều này thật không thể tin được.
"Nhà họ Cố còn muốn diệt Thanh Viêm Tông của ta không?"
Dương Thanh Vân lạnh nhạt nói: "Xin hỏi tộc trưởng Cố Dương, nhà họ Cố sao lại đến đây?"
"Dương Thanh Vân, ngươi chớ đắc ý quá sớm!"
Dù bây giờ Cố Dương đang bị khống chế, nhưng ông ta vẫn ngạo mạn nói: "Thanh Viêm Tông của ngươi dù thế nào đi nữa vẫn phải bị diệt".
Ông ta vừa nói xong, sát khí trong mắt Dương Thanh Vân đậm hơn.
Trường kiếm chậm rãi vươn ra, hàm dưới Cố Dương bắt đầu có máu chảy xuống... "Tới giờ rồi mà còn ngang ngược sao?"
Lúc này, Ôn Hiến Chi và Hồ Tông Nghĩa đều dừng tay, đều chăm chú nhìn qua bên kia.
Ôn Hiến Chi thấy cảnh đó mà ngẩn ngơ.
"Vãi cả!"
Ôn Hiến Chi mắng.
"Ngươi sao thế?"
Phệ Thiên Giảo nhìn dáng vẻ của Ôn Hiến Chi, không nhịn được bèn hiếu kỳ hỏi.
"Ngươi không thấy dáng vẻ hiện tại của hắn ta như đúc ra từ cùng một khuôn với sư phụ sao?"
Ôn Hiến Chi nói ngay: "Trước kia Dương Thanh Vân trông hơn ba mươi tuổi, sau lại thành dáng vẻ hơn mười tuổi, mấy năm nay trông lớn hơn chút, nhưng tác phong làm việc lại giống hệt với sư phụ...", Ôn Hiến Chi thần bí cười hì hì nói: "Chó ngu nè, ngươi nói... liệu Dương Thanh Vân có phải là đứa con ở đời thứ nhất của sư phụ không?"
"...", Phệ Thiên Giảo không trả lời.
Ngươi xách câu này đi hỏi Tần Ninh đi, xem thử hắn có đánh chết ngươi không.
Ôn Hiến Chi cứ lải nhải mãi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm ầm ầm... kiếm khí nổ ra, đánh nát mặt đất, tiếng kêu thảm thiết chợt vang lên."Tộc trưởng!""Cố Dương huynh!"Lúc này đây, sắc mặt không ít người căng thẳng, mặt mũi tái mét.Dưới mặt đất, khói bụi mịt mù, sau khi bụi mù tản ra, chỉ thấy một bóng người mặc áo xanh, tay cầm trường kiếm kề sát cổ Cố Dương.Đó chính là Dương Thanh Vân.Vào khi ấy, Dương Thanh Vân dùng một chân giẫm lên ngực Cố Dương, nhìn một lượt xung quanh, rồi hờ hững nói: "Cảnh giới tứ biến cũng chỉ vậy mà thôi".Lúc này, cả không gian im lặng trong chốc lát.Cố Dương bại dưới tay Dương Thanh Vân ư?Cảnh giới tứ biến bại dưới tay cảnh giới nhị biến sao?Không thể nào!Lúc này, một cánh tay của Cố Dương đã bị Dương Thanh Vân chém, đang bị hắn ta giẫm trên mặt đất, trường kiếm kề ngay cổ Cố Dương, đến một câu cũng không thể thốt nên.Thực lực của Dương Thanh Vân là cảnh giới Tinh Thần Biến nhị biến.Ấy vậy thực lực thật sự lại mạnh đến thế.Điều này thật không thể tin được."Nhà họ Cố còn muốn diệt Thanh Viêm Tông của ta không?"Dương Thanh Vân lạnh nhạt nói: "Xin hỏi tộc trưởng Cố Dương, nhà họ Cố sao lại đến đây?""Dương Thanh Vân, ngươi chớ đắc ý quá sớm!"Dù bây giờ Cố Dương đang bị khống chế, nhưng ông ta vẫn ngạo mạn nói: "Thanh Viêm Tông của ngươi dù thế nào đi nữa vẫn phải bị diệt".Ông ta vừa nói xong, sát khí trong mắt Dương Thanh Vân đậm hơn.Trường kiếm chậm rãi vươn ra, hàm dưới Cố Dương bắt đầu có máu chảy xuống... "Tới giờ rồi mà còn ngang ngược sao?"Lúc này, Ôn Hiến Chi và Hồ Tông Nghĩa đều dừng tay, đều chăm chú nhìn qua bên kia.Ôn Hiến Chi thấy cảnh đó mà ngẩn ngơ."Vãi cả!"Ôn Hiến Chi mắng."Ngươi sao thế?"Phệ Thiên Giảo nhìn dáng vẻ của Ôn Hiến Chi, không nhịn được bèn hiếu kỳ hỏi."Ngươi không thấy dáng vẻ hiện tại của hắn ta như đúc ra từ cùng một khuôn với sư phụ sao?"Ôn Hiến Chi nói ngay: "Trước kia Dương Thanh Vân trông hơn ba mươi tuổi, sau lại thành dáng vẻ hơn mười tuổi, mấy năm nay trông lớn hơn chút, nhưng tác phong làm việc lại giống hệt với sư phụ...", Ôn Hiến Chi thần bí cười hì hì nói: "Chó ngu nè, ngươi nói... liệu Dương Thanh Vân có phải là đứa con ở đời thứ nhất của sư phụ không?""...", Phệ Thiên Giảo không trả lời.Ngươi xách câu này đi hỏi Tần Ninh đi, xem thử hắn có đánh chết ngươi không.Ôn Hiến Chi cứ lải nhải mãi.