“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8599: "Đi nào".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần công tử đâu rồi?"Nghe nàng ấy hỏi, một vị quản sự báo cáo: "Tần công tử nói không có chuyện gì làm nên ra ngoài đi dạo rồi ạ...", hiển nhiên Hoa Nguyệt Dung không lường trước chuyện này, ngơ ngác hỏi: "Ngươi có biết là đi đâu không?""Thuộc hạ không biết ạ".Hoa Nguyệt Thường lập tức nói: "Tỷ tỷ, dù chúng ta cũng lâu ngày không gặp, mình cũng đi dạo để giải sầu đi"."Cũng được...", hai tỷ muội cùng nhau rời đi.Cùng lúc đó, tại một bên khác.Trong nội thành Bách Hoa.Hoa Thái Nguyên dẫn Hoa Vân Phi và các đệ tử xuất chúng của Hoa Cái Thánh Địa đi trong thành Bách Hoa, dừng lại trước một con thuyền hoa.Hoa Thái Nguyên mỉm cười: "Vân Phi huynh, mặc dù các cô gái trên thuyền hoa ở thành Bách Hoa ta không có khí chất vô song như những tiên nữ trong Hoa Cái Thánh Địa nhưng vẫn giỏi hầu hạ người khác lắm"."Hôm nay các vị cùng trải nghiệm với ta nhé?"Những người thanh niên khác cười nói: "Thái Nguyên huynh đã nhiệt tình mời như thế, sao bọn ta có thể không biết xấu hổ từ chối được?Nhưng lần này phải gọi là nhờ phước của Vân Phi huynh đấy".Hoa Vân Phi cười dửng dưng toát lên khí chất nho nhã, nói: "Mọi người đều là bạn bè, huynh đệ với nhau, nói mấy câu khách sáo này làm gì?""Đi thôi!""Đi nào".Mấy người cùng nhau vào thuyền hoa, một tú bà cười tủm tỉm đi lên tiếp đón.Hoa Thái Nguyên cười bảo: "Dẫn tất cả hoa khôi trong thuyền hoa của các ngươi ra ngoài đi, hôm nay bản công tử bao cả thuyền!""Thưa vâng!"Tú bà ngay lập tức cười không ngớt, vài người đi vào trong thuyền hoa rồi ra sau.Chiếc thuyền hoa này ở trên một cái hồ, xung quanh hồ có rất nhiều thuyền khách, những người tới đây chơi cũng nhiều không đếm xuể.Tại một bên khác của hồ, trên một chiếc thuyền khách, Tần Ninh và Tiểu Nhan ngồi trên mũi thuyền nhìn ngắm cảnh vật xung quanh..."Tần công tử!"Tiểu Nhan kích động nói: "Ngươi nhìn kìa, ngươi nhìn kìa, cái hồ này đẹp quá, xung quanh đủ các loại cửa hàng, trồng đầy hoa, trong hồ cũng toàn là hoa nữa...", diện tích của hồ khá lớn, hơn nữa đúng là phong cảnh nơi đây độc đáo thật.Ban đầu Tần Ninh cũng chỉ định ra ngoài đi dạo để xem cảnh vật ở thành Bách Hoa như nào thôi, cuối cùng phát hiện ra nơi tuyệt đẹp này.Con thuyền này đã được Tần Ninh bao trọn, các loại món ăn và rượu ngon được đặt trên sàn thuyền.Tần Ninh cầm ly rượu lên, nghiêng người tựa lưng vào thành thuyền, cười nói: "Đúng là rất đẹp...", lúc này, Tiểu Nhan nhìn thấy ở bên kia bờ có nhiều cô gái, mỗi người mỗi vẻ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, cũng không ít chàng trai đang ôm ấp các cô gái ở đó.

"Tần công tử đâu rồi?"

Nghe nàng ấy hỏi, một vị quản sự báo cáo: "Tần công tử nói không có chuyện gì làm nên ra ngoài đi dạo rồi ạ...", hiển nhiên Hoa Nguyệt Dung không lường trước chuyện này, ngơ ngác hỏi: "Ngươi có biết là đi đâu không?"

"Thuộc hạ không biết ạ".

Hoa Nguyệt Thường lập tức nói: "Tỷ tỷ, dù chúng ta cũng lâu ngày không gặp, mình cũng đi dạo để giải sầu đi".

"Cũng được...", hai tỷ muội cùng nhau rời đi.

Cùng lúc đó, tại một bên khác.

Trong nội thành Bách Hoa.

Hoa Thái Nguyên dẫn Hoa Vân Phi và các đệ tử xuất chúng của Hoa Cái Thánh Địa đi trong thành Bách Hoa, dừng lại trước một con thuyền hoa.

Hoa Thái Nguyên mỉm cười: "Vân Phi huynh, mặc dù các cô gái trên thuyền hoa ở thành Bách Hoa ta không có khí chất vô song như những tiên nữ trong Hoa Cái Thánh Địa nhưng vẫn giỏi hầu hạ người khác lắm".

"Hôm nay các vị cùng trải nghiệm với ta nhé?"

Những người thanh niên khác cười nói: "Thái Nguyên huynh đã nhiệt tình mời như thế, sao bọn ta có thể không biết xấu hổ từ chối được?

Nhưng lần này phải gọi là nhờ phước của Vân Phi huynh đấy".

Hoa Vân Phi cười dửng dưng toát lên khí chất nho nhã, nói: "Mọi người đều là bạn bè, huynh đệ với nhau, nói mấy câu khách sáo này làm gì?"

"Đi thôi!"

"Đi nào".

Mấy người cùng nhau vào thuyền hoa, một tú bà cười tủm tỉm đi lên tiếp đón.

Hoa Thái Nguyên cười bảo: "Dẫn tất cả hoa khôi trong thuyền hoa của các ngươi ra ngoài đi, hôm nay bản công tử bao cả thuyền!"

"Thưa vâng!"

Tú bà ngay lập tức cười không ngớt, vài người đi vào trong thuyền hoa rồi ra sau.

Chiếc thuyền hoa này ở trên một cái hồ, xung quanh hồ có rất nhiều thuyền khách, những người tới đây chơi cũng nhiều không đếm xuể.

Tại một bên khác của hồ, trên một chiếc thuyền khách, Tần Ninh và Tiểu Nhan ngồi trên mũi thuyền nhìn ngắm cảnh vật xung quanh...

"Tần công tử!"

Tiểu Nhan kích động nói: "Ngươi nhìn kìa, ngươi nhìn kìa, cái hồ này đẹp quá, xung quanh đủ các loại cửa hàng, trồng đầy hoa, trong hồ cũng toàn là hoa nữa...", diện tích của hồ khá lớn, hơn nữa đúng là phong cảnh nơi đây độc đáo thật.

Ban đầu Tần Ninh cũng chỉ định ra ngoài đi dạo để xem cảnh vật ở thành Bách Hoa như nào thôi, cuối cùng phát hiện ra nơi tuyệt đẹp này.

Con thuyền này đã được Tần Ninh bao trọn, các loại món ăn và rượu ngon được đặt trên sàn thuyền.

Tần Ninh cầm ly rượu lên, nghiêng người tựa lưng vào thành thuyền, cười nói: "Đúng là rất đẹp...", lúc này, Tiểu Nhan nhìn thấy ở bên kia bờ có nhiều cô gái, mỗi người mỗi vẻ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, cũng không ít chàng trai đang ôm ấp các cô gái ở đó.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần công tử đâu rồi?"Nghe nàng ấy hỏi, một vị quản sự báo cáo: "Tần công tử nói không có chuyện gì làm nên ra ngoài đi dạo rồi ạ...", hiển nhiên Hoa Nguyệt Dung không lường trước chuyện này, ngơ ngác hỏi: "Ngươi có biết là đi đâu không?""Thuộc hạ không biết ạ".Hoa Nguyệt Thường lập tức nói: "Tỷ tỷ, dù chúng ta cũng lâu ngày không gặp, mình cũng đi dạo để giải sầu đi"."Cũng được...", hai tỷ muội cùng nhau rời đi.Cùng lúc đó, tại một bên khác.Trong nội thành Bách Hoa.Hoa Thái Nguyên dẫn Hoa Vân Phi và các đệ tử xuất chúng của Hoa Cái Thánh Địa đi trong thành Bách Hoa, dừng lại trước một con thuyền hoa.Hoa Thái Nguyên mỉm cười: "Vân Phi huynh, mặc dù các cô gái trên thuyền hoa ở thành Bách Hoa ta không có khí chất vô song như những tiên nữ trong Hoa Cái Thánh Địa nhưng vẫn giỏi hầu hạ người khác lắm"."Hôm nay các vị cùng trải nghiệm với ta nhé?"Những người thanh niên khác cười nói: "Thái Nguyên huynh đã nhiệt tình mời như thế, sao bọn ta có thể không biết xấu hổ từ chối được?Nhưng lần này phải gọi là nhờ phước của Vân Phi huynh đấy".Hoa Vân Phi cười dửng dưng toát lên khí chất nho nhã, nói: "Mọi người đều là bạn bè, huynh đệ với nhau, nói mấy câu khách sáo này làm gì?""Đi thôi!""Đi nào".Mấy người cùng nhau vào thuyền hoa, một tú bà cười tủm tỉm đi lên tiếp đón.Hoa Thái Nguyên cười bảo: "Dẫn tất cả hoa khôi trong thuyền hoa của các ngươi ra ngoài đi, hôm nay bản công tử bao cả thuyền!""Thưa vâng!"Tú bà ngay lập tức cười không ngớt, vài người đi vào trong thuyền hoa rồi ra sau.Chiếc thuyền hoa này ở trên một cái hồ, xung quanh hồ có rất nhiều thuyền khách, những người tới đây chơi cũng nhiều không đếm xuể.Tại một bên khác của hồ, trên một chiếc thuyền khách, Tần Ninh và Tiểu Nhan ngồi trên mũi thuyền nhìn ngắm cảnh vật xung quanh..."Tần công tử!"Tiểu Nhan kích động nói: "Ngươi nhìn kìa, ngươi nhìn kìa, cái hồ này đẹp quá, xung quanh đủ các loại cửa hàng, trồng đầy hoa, trong hồ cũng toàn là hoa nữa...", diện tích của hồ khá lớn, hơn nữa đúng là phong cảnh nơi đây độc đáo thật.Ban đầu Tần Ninh cũng chỉ định ra ngoài đi dạo để xem cảnh vật ở thành Bách Hoa như nào thôi, cuối cùng phát hiện ra nơi tuyệt đẹp này.Con thuyền này đã được Tần Ninh bao trọn, các loại món ăn và rượu ngon được đặt trên sàn thuyền.Tần Ninh cầm ly rượu lên, nghiêng người tựa lưng vào thành thuyền, cười nói: "Đúng là rất đẹp...", lúc này, Tiểu Nhan nhìn thấy ở bên kia bờ có nhiều cô gái, mỗi người mỗi vẻ ăn mặc trang điểm lộng lẫy, cũng không ít chàng trai đang ôm ấp các cô gái ở đó.

Chương 8599: "Đi nào".