“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8783: "Khương Du của Khương tộc!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Yên Lôi Kinh này này có thể nói là một bộ tiên thuật đầy đủ, vừa tu luyện được mà vừa có chiêu đánh trả.Ở Đại Nhật tiên châu, cuốn kinh này chính là kinh điển! Nếu không thì Tử Vân tiên châu cũng không thể hiểu biết như vậy.Tần Ninh nhìn về phía chín người họ, nói: "Các ngươi có thể nhớ kỹ kinh văn, thử xem liệu có tu luyện được không, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi ta".Hắn dứt lời, cả chín người đều ngơ ngác."Đại ca, ngươi hiểu à?""Ừ".Nói vậy, cả chín người vô cùng xúc động.Vậy mà Tần Ninh lại hiểu Yên Lôi Kinh?Lẽ nào Tần Ninh là người của Khương tộc?Thật ra, kinh này do Tần Ninh sáng tạo.Đương nhiên không phải do hắn tự nghĩ ra, mà là tiên điển Tần Ninh đoạt được sau khi tiêu diệt thế lực một vùng nào đó.Yên Lôi Kinh này quả thật vô cùng huyền diệu, nhưng chỗ thiếu sót cũng rất nhiều, Tần Ninh đã phí biết bao tâm tư để cải tiến tiên điển đó, rồi tặng cho Khương Thái Vi.Thật không ngoa khi nói rằng, cuốn kinh này đã trở thành kinh điển được truyền từ đời này sang đời khác ở các tiên châu.Mười người tiếp tục đi.Dọc đường, chín người nghiên cứu Yên Lôi Kinh, hy vọng học được gì đó.Tần Ninh nói rằng chỉ cần ai trong bọn họ học được thì có thể tiếp tục học.Lời quả thật đã kích thích ý chí chiến đấu của chín người họ.Tiên điển như vậy ai mà không muốn học chứ! Kết quả, chuyến hành trình hơn mười dặm lại chấm dứt.Hiện tại, mười người bước vào một đại điện.Trong đại điện này không có quan tài.Khi đi xuyên qua đại điện, trước mặt họ không còn là đường núi nữa mà là một đồng bằng rộng lớn.Trên mặt đất trơ trọi chỉ có rất nhiều ngôi mộ.Nhìn thoáng qua trải dài liên miên hơn mười dặm, gần như không nhìn thấy điểm cuối.Những ngôi mộ ấy tụm lại thành một đám, trước có một cái bia.Nhưng trên đó không có một cái nên nổi tiếng nào."Khương Du của Khương tộc!""Khương Tồn của Khương tộc!""Khương Diệp Huyền của Khương tộc!""...", khoảng đâu đó ngàng vạn bia mộ, phần lớn là họ Khương, cũng có một số ít không phải họ Khương.Thấy vậy, đám người Bắc Minh Kiết giật mình không thốt nên lời.Đây quá khiếp rồi!

Yên Lôi Kinh này này có thể nói là một bộ tiên thuật đầy đủ, vừa tu luyện được mà vừa có chiêu đánh trả.

Ở Đại Nhật tiên châu, cuốn kinh này chính là kinh điển! Nếu không thì Tử Vân tiên châu cũng không thể hiểu biết như vậy.

Tần Ninh nhìn về phía chín người họ, nói: "Các ngươi có thể nhớ kỹ kinh văn, thử xem liệu có tu luyện được không, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi ta".

Hắn dứt lời, cả chín người đều ngơ ngác.

"Đại ca, ngươi hiểu à?"

"Ừ".

Nói vậy, cả chín người vô cùng xúc động.

Vậy mà Tần Ninh lại hiểu Yên Lôi Kinh?

Lẽ nào Tần Ninh là người của Khương tộc?

Thật ra, kinh này do Tần Ninh sáng tạo.

Đương nhiên không phải do hắn tự nghĩ ra, mà là tiên điển Tần Ninh đoạt được sau khi tiêu diệt thế lực một vùng nào đó.

Yên Lôi Kinh này quả thật vô cùng huyền diệu, nhưng chỗ thiếu sót cũng rất nhiều, Tần Ninh đã phí biết bao tâm tư để cải tiến tiên điển đó, rồi tặng cho Khương Thái Vi.

Thật không ngoa khi nói rằng, cuốn kinh này đã trở thành kinh điển được truyền từ đời này sang đời khác ở các tiên châu.

Mười người tiếp tục đi.

Dọc đường, chín người nghiên cứu Yên Lôi Kinh, hy vọng học được gì đó.

Tần Ninh nói rằng chỉ cần ai trong bọn họ học được thì có thể tiếp tục học.

Lời quả thật đã kích thích ý chí chiến đấu của chín người họ.

Tiên điển như vậy ai mà không muốn học chứ! Kết quả, chuyến hành trình hơn mười dặm lại chấm dứt.

Hiện tại, mười người bước vào một đại điện.

Trong đại điện này không có quan tài.

Khi đi xuyên qua đại điện, trước mặt họ không còn là đường núi nữa mà là một đồng bằng rộng lớn.

Trên mặt đất trơ trọi chỉ có rất nhiều ngôi mộ.

Nhìn thoáng qua trải dài liên miên hơn mười dặm, gần như không nhìn thấy điểm cuối.

Những ngôi mộ ấy tụm lại thành một đám, trước có một cái bia.

Nhưng trên đó không có một cái nên nổi tiếng nào.

"Khương Du của Khương tộc!"

"Khương Tồn của Khương tộc!"

"Khương Diệp Huyền của Khương tộc!"

"...", khoảng đâu đó ngàng vạn bia mộ, phần lớn là họ Khương, cũng có một số ít không phải họ Khương.

Thấy vậy, đám người Bắc Minh Kiết giật mình không thốt nên lời.

Đây quá khiếp rồi!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Yên Lôi Kinh này này có thể nói là một bộ tiên thuật đầy đủ, vừa tu luyện được mà vừa có chiêu đánh trả.Ở Đại Nhật tiên châu, cuốn kinh này chính là kinh điển! Nếu không thì Tử Vân tiên châu cũng không thể hiểu biết như vậy.Tần Ninh nhìn về phía chín người họ, nói: "Các ngươi có thể nhớ kỹ kinh văn, thử xem liệu có tu luyện được không, nếu có gì không hiểu thì có thể hỏi ta".Hắn dứt lời, cả chín người đều ngơ ngác."Đại ca, ngươi hiểu à?""Ừ".Nói vậy, cả chín người vô cùng xúc động.Vậy mà Tần Ninh lại hiểu Yên Lôi Kinh?Lẽ nào Tần Ninh là người của Khương tộc?Thật ra, kinh này do Tần Ninh sáng tạo.Đương nhiên không phải do hắn tự nghĩ ra, mà là tiên điển Tần Ninh đoạt được sau khi tiêu diệt thế lực một vùng nào đó.Yên Lôi Kinh này quả thật vô cùng huyền diệu, nhưng chỗ thiếu sót cũng rất nhiều, Tần Ninh đã phí biết bao tâm tư để cải tiến tiên điển đó, rồi tặng cho Khương Thái Vi.Thật không ngoa khi nói rằng, cuốn kinh này đã trở thành kinh điển được truyền từ đời này sang đời khác ở các tiên châu.Mười người tiếp tục đi.Dọc đường, chín người nghiên cứu Yên Lôi Kinh, hy vọng học được gì đó.Tần Ninh nói rằng chỉ cần ai trong bọn họ học được thì có thể tiếp tục học.Lời quả thật đã kích thích ý chí chiến đấu của chín người họ.Tiên điển như vậy ai mà không muốn học chứ! Kết quả, chuyến hành trình hơn mười dặm lại chấm dứt.Hiện tại, mười người bước vào một đại điện.Trong đại điện này không có quan tài.Khi đi xuyên qua đại điện, trước mặt họ không còn là đường núi nữa mà là một đồng bằng rộng lớn.Trên mặt đất trơ trọi chỉ có rất nhiều ngôi mộ.Nhìn thoáng qua trải dài liên miên hơn mười dặm, gần như không nhìn thấy điểm cuối.Những ngôi mộ ấy tụm lại thành một đám, trước có một cái bia.Nhưng trên đó không có một cái nên nổi tiếng nào."Khương Du của Khương tộc!""Khương Tồn của Khương tộc!""Khương Diệp Huyền của Khương tộc!""...", khoảng đâu đó ngàng vạn bia mộ, phần lớn là họ Khương, cũng có một số ít không phải họ Khương.Thấy vậy, đám người Bắc Minh Kiết giật mình không thốt nên lời.Đây quá khiếp rồi!

Chương 8783: "Khương Du của Khương tộc!"