“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9016: "Ngươi rất thông minh”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chu Nhạc cười lạnh: "Cha ta chính là Chu Hung của Chu tộc, cô nương, chỉ sợ ngươi không biết đúng không?""Cút!"Khương Thái Vi tiếp tục nói."Ngươi...”, Chu Nhạc hừ một tiếng nói: "Từ nhỏ đến lớn, bổn công tử nhìn trúng người phụ nữ nào, chưa bao giờ không đạt được hết”.Cuối cùng Khương Thái Vi cũng không chịu nổi, cong ngón tay bắn ra.Ầm... Cả người Chu Nhạc thụt lùi mấy chục trượng, lăn xa mười mấy vòng mới rớt xuống đất, mặt mũi đầy máu."Ngươi ngươi ngươi...”, "Phiền phức!"Khương Thái Vi liếc hắn ta một cái, tiếp tục nói: "Nếu còn không cút thì ở lại đây đi!"Chu Nhạc bị mấy tên tùy tùng đỡ dậy, nổi giận mắng: "Ả đàn bà này, ngươi chờ đấy cho ta!"Hả?Vẻ mặt Khương Thái Vi lạnh lẽo, đưa tay ra chộp tới từ xa.Ầm ầm ầm... Mấy tùy tùng đi theo Chu Nhạc đến đây lập tức ngã lăn xuống đất, miệng phun máu tươi."Uy hϊế͙p͙?""Vậy ngươi không cần đi nữa!"Khương Thái Vi trực tiếp đưa tay ra, thân thể Chu Nhạc bay lên không trăm trượng, sau đó hất tay một cái.Cả người Chu Nhạc lập tức bay ra khỏi sơn cốc, lăn ra bên ngoài, loạng choạng đứng lên, nhưng sau khi lảo đảo mấy bước đã ngã nhào xuống đất bịch một tiếng.Chết! Bên trong sơn cốc, hai vị trưởng lão Thiên Tiên thấy một màn này, sắc mặt trắng bệch.Đậu má! Cha của Chu Nhạc - Chu Hung chính là người quản lý của Chu tộc, Chu Nhạc này ngông cuồng như vậy, không khó nhìn ra từ nhỏ đã được cưng chiều.Nhưng bây giờ lại chết ở chỗ này.Tần Ninh cười nói: "Dọn dẹp thi thể đi!"Hai vị trưởng lão chắp tay, vẻ mặt đau khổ rời đi.Bên trong sơn cốc, nữ đệ tử đang khóc lóc kia lúc này cũng ngây ra nhìn.Tần Ninh cười nói: "Ngươi rất thông minh”.Nữ đệ tử sửng sốt.Bịch! Ngay sau đó, nữ đệ tử quỳ sụp xuống đất, nhìn về phía Tần Ninh, dập đầu nói: "Xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không có cách nào cả”."Chu Nhạc này, mấy ngày nay ở trong Thiên Hỏa Tông chúng ta đã bắt mấy nữ đệ tử, làm hại các nàng..., nhưng vẫn chưa xong, hắn ta còn hại chết mấy vị đồng môn, tông môn không dám đắc tội Chu tộc”."Ta cũng bị Chu Nhạc để mắt tới, không biết làm sao nên mới... mới trốn đến chỗ này, cầu xin đại nhân tha cho ta đi!"
Chu Nhạc cười lạnh: "Cha ta chính là Chu Hung của Chu tộc, cô nương, chỉ sợ ngươi không biết đúng không?"
"Cút!"
Khương Thái Vi tiếp tục nói.
"Ngươi...”, Chu Nhạc hừ một tiếng nói: "Từ nhỏ đến lớn, bổn công tử nhìn trúng người phụ nữ nào, chưa bao giờ không đạt được hết”.
Cuối cùng Khương Thái Vi cũng không chịu nổi, cong ngón tay bắn ra.
Ầm... Cả người Chu Nhạc thụt lùi mấy chục trượng, lăn xa mười mấy vòng mới rớt xuống đất, mặt mũi đầy máu.
"Ngươi ngươi ngươi...”, "Phiền phức!"
Khương Thái Vi liếc hắn ta một cái, tiếp tục nói: "Nếu còn không cút thì ở lại đây đi!"
Chu Nhạc bị mấy tên tùy tùng đỡ dậy, nổi giận mắng: "Ả đàn bà này, ngươi chờ đấy cho ta!"
Hả?
Vẻ mặt Khương Thái Vi lạnh lẽo, đưa tay ra chộp tới từ xa.
Ầm ầm ầm... Mấy tùy tùng đi theo Chu Nhạc đến đây lập tức ngã lăn xuống đất, miệng phun máu tươi.
"Uy hϊế͙p͙?"
"Vậy ngươi không cần đi nữa!"
Khương Thái Vi trực tiếp đưa tay ra, thân thể Chu Nhạc bay lên không trăm trượng, sau đó hất tay một cái.
Cả người Chu Nhạc lập tức bay ra khỏi sơn cốc, lăn ra bên ngoài, loạng choạng đứng lên, nhưng sau khi lảo đảo mấy bước đã ngã nhào xuống đất bịch một tiếng.
Chết! Bên trong sơn cốc, hai vị trưởng lão Thiên Tiên thấy một màn này, sắc mặt trắng bệch.
Đậu má! Cha của Chu Nhạc - Chu Hung chính là người quản lý của Chu tộc, Chu Nhạc này ngông cuồng như vậy, không khó nhìn ra từ nhỏ đã được cưng chiều.
Nhưng bây giờ lại chết ở chỗ này.
Tần Ninh cười nói: "Dọn dẹp thi thể đi!"
Hai vị trưởng lão chắp tay, vẻ mặt đau khổ rời đi.
Bên trong sơn cốc, nữ đệ tử đang khóc lóc kia lúc này cũng ngây ra nhìn.
Tần Ninh cười nói: "Ngươi rất thông minh”.
Nữ đệ tử sửng sốt.
Bịch! Ngay sau đó, nữ đệ tử quỳ sụp xuống đất, nhìn về phía Tần Ninh, dập đầu nói: "Xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không có cách nào cả”.
"Chu Nhạc này, mấy ngày nay ở trong Thiên Hỏa Tông chúng ta đã bắt mấy nữ đệ tử, làm hại các nàng..., nhưng vẫn chưa xong, hắn ta còn hại chết mấy vị đồng môn, tông môn không dám đắc tội Chu tộc”.
"Ta cũng bị Chu Nhạc để mắt tới, không biết làm sao nên mới... mới trốn đến chỗ này, cầu xin đại nhân tha cho ta đi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chu Nhạc cười lạnh: "Cha ta chính là Chu Hung của Chu tộc, cô nương, chỉ sợ ngươi không biết đúng không?""Cút!"Khương Thái Vi tiếp tục nói."Ngươi...”, Chu Nhạc hừ một tiếng nói: "Từ nhỏ đến lớn, bổn công tử nhìn trúng người phụ nữ nào, chưa bao giờ không đạt được hết”.Cuối cùng Khương Thái Vi cũng không chịu nổi, cong ngón tay bắn ra.Ầm... Cả người Chu Nhạc thụt lùi mấy chục trượng, lăn xa mười mấy vòng mới rớt xuống đất, mặt mũi đầy máu."Ngươi ngươi ngươi...”, "Phiền phức!"Khương Thái Vi liếc hắn ta một cái, tiếp tục nói: "Nếu còn không cút thì ở lại đây đi!"Chu Nhạc bị mấy tên tùy tùng đỡ dậy, nổi giận mắng: "Ả đàn bà này, ngươi chờ đấy cho ta!"Hả?Vẻ mặt Khương Thái Vi lạnh lẽo, đưa tay ra chộp tới từ xa.Ầm ầm ầm... Mấy tùy tùng đi theo Chu Nhạc đến đây lập tức ngã lăn xuống đất, miệng phun máu tươi."Uy hϊế͙p͙?""Vậy ngươi không cần đi nữa!"Khương Thái Vi trực tiếp đưa tay ra, thân thể Chu Nhạc bay lên không trăm trượng, sau đó hất tay một cái.Cả người Chu Nhạc lập tức bay ra khỏi sơn cốc, lăn ra bên ngoài, loạng choạng đứng lên, nhưng sau khi lảo đảo mấy bước đã ngã nhào xuống đất bịch một tiếng.Chết! Bên trong sơn cốc, hai vị trưởng lão Thiên Tiên thấy một màn này, sắc mặt trắng bệch.Đậu má! Cha của Chu Nhạc - Chu Hung chính là người quản lý của Chu tộc, Chu Nhạc này ngông cuồng như vậy, không khó nhìn ra từ nhỏ đã được cưng chiều.Nhưng bây giờ lại chết ở chỗ này.Tần Ninh cười nói: "Dọn dẹp thi thể đi!"Hai vị trưởng lão chắp tay, vẻ mặt đau khổ rời đi.Bên trong sơn cốc, nữ đệ tử đang khóc lóc kia lúc này cũng ngây ra nhìn.Tần Ninh cười nói: "Ngươi rất thông minh”.Nữ đệ tử sửng sốt.Bịch! Ngay sau đó, nữ đệ tử quỳ sụp xuống đất, nhìn về phía Tần Ninh, dập đầu nói: "Xin lỗi, xin lỗi, ta thật sự không có cách nào cả”."Chu Nhạc này, mấy ngày nay ở trong Thiên Hỏa Tông chúng ta đã bắt mấy nữ đệ tử, làm hại các nàng..., nhưng vẫn chưa xong, hắn ta còn hại chết mấy vị đồng môn, tông môn không dám đắc tội Chu tộc”."Ta cũng bị Chu Nhạc để mắt tới, không biết làm sao nên mới... mới trốn đến chỗ này, cầu xin đại nhân tha cho ta đi!"