“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9090: "Đừng nói linh tinh".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đôi mắt xinh đẹp của nàng ấy vô cùng rực rỡ nhưng đôi môi đỏ mọng lại trông rất lạnh lùng.Dáng người mảnh mai cực kỳ cuốn hút, giữa mi tâm nàng ấy có một dấu ấn mặt trời nhàn nhạt hiện lên vài phần cao quý, trang nhã.Mỗi một bước đi nàng ấy đều tỏa ra khí thế cường đại đầy áp lực khiến cho Cố Vân Kiếm âm thầm chậc lưỡi hít hà.Bây giờ sư tôn mà đụng phải vị sư nương này không khéo sẽ bị đè chết ấy nhỉ?Cái thân hình với sức mạnh kia mà ngồi xuống thì chắc cơ thể sư tôn máu me be bét luôn quá."Chậc chậc...", nghĩ đến đây, Cố Vân Kiếm chép miệng.Chát! Nhưng đúng lúc này, tiếng tát chát chúa vang lên.Không thấy người phụ nữ có hành động gì nhưng một bên má của Cố Vân Kiếm lại đỏ như ứa máu, chẳng mấy chốc nó đã sưng vù lên."Sư nương, sao người lại đánh ta?"Cố Vân Kiếm ngạc nhiên.Người phụ nữ trước người lạnh lùng nói: "Ta vừa thấy vẻ mặt của ngươi đã liên tưởng đến một kẻ, mỗi lần gã đó làm cái mặt này là đang toan tính, suy nghĩ thứ gì đó xấu xa trong lòng”.Đậu má! Cố Vân Kiếm thầm chửi thề trong bụng.Bình thường sư tôn hay tỏ ra nghiêm trang đạo mạo vậy thôi nhưng hễ đụng tới chuyện nam nữ là lộ bản chất bại hoại biến thái ngay."Ta không có!"Cố Vân Kiếm phủ nhận."Tìm ta làm gì?"Người phụ nữ hỏi."Cốc sư nương..." "Ta đã nói là ta không phải sư nương ngươi".Người phụ nữ cảnh cáo: "Đừng nói linh tinh".Cố Vân Kiếm lại định bĩu môi lần nữa nhưng cảm nhận được một bên má vừa nóng vừa rát, cuối cùng vẫn nhịn xuống."Người là Cốc Tân Nguyệt đúng không?""Phải!""Vậy người là sư nương của ta chứ còn ai!"Cố Vân Kiếm khẳng định.Cốc Tân Nguyệt nhíu mày.
Đôi mắt xinh đẹp của nàng ấy vô cùng rực rỡ nhưng đôi môi đỏ mọng lại trông rất lạnh lùng.
Dáng người mảnh mai cực kỳ cuốn hút, giữa mi tâm nàng ấy có một dấu ấn mặt trời nhàn nhạt hiện lên vài phần cao quý, trang nhã.
Mỗi một bước đi nàng ấy đều tỏa ra khí thế cường đại đầy áp lực khiến cho Cố Vân Kiếm âm thầm chậc lưỡi hít hà.
Bây giờ sư tôn mà đụng phải vị sư nương này không khéo sẽ bị đè chết ấy nhỉ?
Cái thân hình với sức mạnh kia mà ngồi xuống thì chắc cơ thể sư tôn máu me be bét luôn quá.
"Chậc chậc...", nghĩ đến đây, Cố Vân Kiếm chép miệng.
Chát! Nhưng đúng lúc này, tiếng tát chát chúa vang lên.
Không thấy người phụ nữ có hành động gì nhưng một bên má của Cố Vân Kiếm lại đỏ như ứa máu, chẳng mấy chốc nó đã sưng vù lên.
"Sư nương, sao người lại đánh ta?"
Cố Vân Kiếm ngạc nhiên.
Người phụ nữ trước người lạnh lùng nói: "Ta vừa thấy vẻ mặt của ngươi đã liên tưởng đến một kẻ, mỗi lần gã đó làm cái mặt này là đang toan tính, suy nghĩ thứ gì đó xấu xa trong lòng”.
Đậu má! Cố Vân Kiếm thầm chửi thề trong bụng.
Bình thường sư tôn hay tỏ ra nghiêm trang đạo mạo vậy thôi nhưng hễ đụng tới chuyện nam nữ là lộ bản chất bại hoại biến thái ngay.
"Ta không có!"
Cố Vân Kiếm phủ nhận.
"Tìm ta làm gì?"
Người phụ nữ hỏi.
"Cốc sư nương..." "Ta đã nói là ta không phải sư nương ngươi".
Người phụ nữ cảnh cáo: "Đừng nói linh tinh".
Cố Vân Kiếm lại định bĩu môi lần nữa nhưng cảm nhận được một bên má vừa nóng vừa rát, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
"Người là Cốc Tân Nguyệt đúng không?"
"Phải!"
"Vậy người là sư nương của ta chứ còn ai!"
Cố Vân Kiếm khẳng định.
Cốc Tân Nguyệt nhíu mày.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đôi mắt xinh đẹp của nàng ấy vô cùng rực rỡ nhưng đôi môi đỏ mọng lại trông rất lạnh lùng.Dáng người mảnh mai cực kỳ cuốn hút, giữa mi tâm nàng ấy có một dấu ấn mặt trời nhàn nhạt hiện lên vài phần cao quý, trang nhã.Mỗi một bước đi nàng ấy đều tỏa ra khí thế cường đại đầy áp lực khiến cho Cố Vân Kiếm âm thầm chậc lưỡi hít hà.Bây giờ sư tôn mà đụng phải vị sư nương này không khéo sẽ bị đè chết ấy nhỉ?Cái thân hình với sức mạnh kia mà ngồi xuống thì chắc cơ thể sư tôn máu me be bét luôn quá."Chậc chậc...", nghĩ đến đây, Cố Vân Kiếm chép miệng.Chát! Nhưng đúng lúc này, tiếng tát chát chúa vang lên.Không thấy người phụ nữ có hành động gì nhưng một bên má của Cố Vân Kiếm lại đỏ như ứa máu, chẳng mấy chốc nó đã sưng vù lên."Sư nương, sao người lại đánh ta?"Cố Vân Kiếm ngạc nhiên.Người phụ nữ trước người lạnh lùng nói: "Ta vừa thấy vẻ mặt của ngươi đã liên tưởng đến một kẻ, mỗi lần gã đó làm cái mặt này là đang toan tính, suy nghĩ thứ gì đó xấu xa trong lòng”.Đậu má! Cố Vân Kiếm thầm chửi thề trong bụng.Bình thường sư tôn hay tỏ ra nghiêm trang đạo mạo vậy thôi nhưng hễ đụng tới chuyện nam nữ là lộ bản chất bại hoại biến thái ngay."Ta không có!"Cố Vân Kiếm phủ nhận."Tìm ta làm gì?"Người phụ nữ hỏi."Cốc sư nương..." "Ta đã nói là ta không phải sư nương ngươi".Người phụ nữ cảnh cáo: "Đừng nói linh tinh".Cố Vân Kiếm lại định bĩu môi lần nữa nhưng cảm nhận được một bên má vừa nóng vừa rát, cuối cùng vẫn nhịn xuống."Người là Cốc Tân Nguyệt đúng không?""Phải!""Vậy người là sư nương của ta chứ còn ai!"Cố Vân Kiếm khẳng định.Cốc Tân Nguyệt nhíu mày.