“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9107: "Ngươi tự tìm cái chết".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như có thể đánh nhau với đám nhân vật cái thế này trước, sau này sẽ có lợi ích rất lớn để hắn ra khỏi thế giới Thương Mang."Viêm tộc... Vũ tộc... đều tới đi...", Tần Ninh đi ra từng bước một, bước chân càng thêm kiên định, ánh mắt càng thêm bình tĩnh.Mà cùng lúc đó, bên kia.Vũ Trắc rời khỏi cung điện, tìm kiếm khắp nơi trong núi rừng.Đột nhiên, phía trước có một đám người đang vây quanh một miếu thờ trên núi, định mở miếu thờ ra.Vũ Trắc liền đi tới sau lưng đoàn người."Ngươi là ai?"Một thanh niên cảm giác có người đến gần, xoay người lại nhìn một cái, ánh mắt sửng sốt.Vũ Trắc cười nói: "Vũ Trắc".Vũ Trắc?Chưa từng nghe qua.Thanh niên kia tiếp tục nói: "Nơi đây là Bắc Đấu tiên môn chúng ta phát hiện ra, ngươi mau rời đi, đừng tự tìm không thoải mái".Nghe vậy, Vũ Trắc tiếp tục cười nói: "Ta nhìn trúng nơi này, nơi này phong ấn trưởng bối trong tộc ta, cho nên các ngươi mau rời đi đi, ta... có thể cân nhắc không giết các ngươi".Nghe nói như vậy, mười mấy người rối rít dừng lại, xoay người nhìn về phía Vũ Trắc.Người này điên rồi sao?"Tên kia, ngươi chớ tự tìm đường chết!"Thanh niên dẫn đầu mặc một bộ đồ màu lam, nhìn về phía Vũ Trắc, hờ hững nói: "Đối đầu với Bắc Đấu tiên môn chúng ta, ngươi có tư cách này sao?""Bắc Đấu tiên môn...", Vũ Trắc dường như vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, tùy tiện nói: "Bắc Đấu tiên môn đến từ nơi nào?"Nghe hắn ta nói vậy, mấy vị đệ tử của Bắc Đấu tiên môn hoàn toàn nổi giận.Bắc Đấu tiên châu.Bắc Đấu tiên môn.Là một nơi tồn tại từ xa xưa, cũng không phải là vô danh ở trong toàn bộ tiên vực Đại La.Nhưng người này lại tỏ vẻ dửng dưng như thế."Ngươi tự tìm cái chết".Cuối cùng, một vị đệ tử trong đó không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp bước ra, xông về hướng Vũ Trắc.Tiên khí cuồn cuộn thấm dần vào trong cơ thể Vũ Trắc, định khuấy vỡ cả người Vũ Trắc ra.Nhưng vào lúc này.Vũ Trắc trực tiếp bước ra một bước, lật tay bắt lại thanh niên kia, sau đó bóp một cái.
Nếu như có thể đánh nhau với đám nhân vật cái thế này trước, sau này sẽ có lợi ích rất lớn để hắn ra khỏi thế giới Thương Mang.
"Viêm tộc... Vũ tộc... đều tới đi...", Tần Ninh đi ra từng bước một, bước chân càng thêm kiên định, ánh mắt càng thêm bình tĩnh.
Mà cùng lúc đó, bên kia.
Vũ Trắc rời khỏi cung điện, tìm kiếm khắp nơi trong núi rừng.
Đột nhiên, phía trước có một đám người đang vây quanh một miếu thờ trên núi, định mở miếu thờ ra.
Vũ Trắc liền đi tới sau lưng đoàn người.
"Ngươi là ai?"
Một thanh niên cảm giác có người đến gần, xoay người lại nhìn một cái, ánh mắt sửng sốt.
Vũ Trắc cười nói: "Vũ Trắc".
Vũ Trắc?
Chưa từng nghe qua.
Thanh niên kia tiếp tục nói: "Nơi đây là Bắc Đấu tiên môn chúng ta phát hiện ra, ngươi mau rời đi, đừng tự tìm không thoải mái".
Nghe vậy, Vũ Trắc tiếp tục cười nói: "Ta nhìn trúng nơi này, nơi này phong ấn trưởng bối trong tộc ta, cho nên các ngươi mau rời đi đi, ta... có thể cân nhắc không giết các ngươi".
Nghe nói như vậy, mười mấy người rối rít dừng lại, xoay người nhìn về phía Vũ Trắc.
Người này điên rồi sao?
"Tên kia, ngươi chớ tự tìm đường chết!"
Thanh niên dẫn đầu mặc một bộ đồ màu lam, nhìn về phía Vũ Trắc, hờ hững nói: "Đối đầu với Bắc Đấu tiên môn chúng ta, ngươi có tư cách này sao?"
"Bắc Đấu tiên môn...", Vũ Trắc dường như vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, tùy tiện nói: "Bắc Đấu tiên môn đến từ nơi nào?"
Nghe hắn ta nói vậy, mấy vị đệ tử của Bắc Đấu tiên môn hoàn toàn nổi giận.
Bắc Đấu tiên châu.
Bắc Đấu tiên môn.
Là một nơi tồn tại từ xa xưa, cũng không phải là vô danh ở trong toàn bộ tiên vực Đại La.
Nhưng người này lại tỏ vẻ dửng dưng như thế.
"Ngươi tự tìm cái chết".
Cuối cùng, một vị đệ tử trong đó không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp bước ra, xông về hướng Vũ Trắc.
Tiên khí cuồn cuộn thấm dần vào trong cơ thể Vũ Trắc, định khuấy vỡ cả người Vũ Trắc ra.
Nhưng vào lúc này.
Vũ Trắc trực tiếp bước ra một bước, lật tay bắt lại thanh niên kia, sau đó bóp một cái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như có thể đánh nhau với đám nhân vật cái thế này trước, sau này sẽ có lợi ích rất lớn để hắn ra khỏi thế giới Thương Mang."Viêm tộc... Vũ tộc... đều tới đi...", Tần Ninh đi ra từng bước một, bước chân càng thêm kiên định, ánh mắt càng thêm bình tĩnh.Mà cùng lúc đó, bên kia.Vũ Trắc rời khỏi cung điện, tìm kiếm khắp nơi trong núi rừng.Đột nhiên, phía trước có một đám người đang vây quanh một miếu thờ trên núi, định mở miếu thờ ra.Vũ Trắc liền đi tới sau lưng đoàn người."Ngươi là ai?"Một thanh niên cảm giác có người đến gần, xoay người lại nhìn một cái, ánh mắt sửng sốt.Vũ Trắc cười nói: "Vũ Trắc".Vũ Trắc?Chưa từng nghe qua.Thanh niên kia tiếp tục nói: "Nơi đây là Bắc Đấu tiên môn chúng ta phát hiện ra, ngươi mau rời đi, đừng tự tìm không thoải mái".Nghe vậy, Vũ Trắc tiếp tục cười nói: "Ta nhìn trúng nơi này, nơi này phong ấn trưởng bối trong tộc ta, cho nên các ngươi mau rời đi đi, ta... có thể cân nhắc không giết các ngươi".Nghe nói như vậy, mười mấy người rối rít dừng lại, xoay người nhìn về phía Vũ Trắc.Người này điên rồi sao?"Tên kia, ngươi chớ tự tìm đường chết!"Thanh niên dẫn đầu mặc một bộ đồ màu lam, nhìn về phía Vũ Trắc, hờ hững nói: "Đối đầu với Bắc Đấu tiên môn chúng ta, ngươi có tư cách này sao?""Bắc Đấu tiên môn...", Vũ Trắc dường như vô cùng nghiêm túc suy nghĩ, tùy tiện nói: "Bắc Đấu tiên môn đến từ nơi nào?"Nghe hắn ta nói vậy, mấy vị đệ tử của Bắc Đấu tiên môn hoàn toàn nổi giận.Bắc Đấu tiên châu.Bắc Đấu tiên môn.Là một nơi tồn tại từ xa xưa, cũng không phải là vô danh ở trong toàn bộ tiên vực Đại La.Nhưng người này lại tỏ vẻ dửng dưng như thế."Ngươi tự tìm cái chết".Cuối cùng, một vị đệ tử trong đó không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, trực tiếp bước ra, xông về hướng Vũ Trắc.Tiên khí cuồn cuộn thấm dần vào trong cơ thể Vũ Trắc, định khuấy vỡ cả người Vũ Trắc ra.Nhưng vào lúc này.Vũ Trắc trực tiếp bước ra một bước, lật tay bắt lại thanh niên kia, sau đó bóp một cái.