“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9108: Đó là ba bức tượng đá.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm... Cả đầu thanh niên kia nổ tung trong nháy mắt."Ngươi tự tìm cái chết!"Những người khác thấy một màn này, rối rít rống lên giận dữ, xông về phía Vũ Trắc.Trong mười mấy người này, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm, cao nhất chính là thanh niên áo lam dẫn đầu, Thiên Tiên thất phẩm.Nhưng... Chỉ qua thời gian một chén trà.Trên đất đã có mười mấy thi thể, tử trạng thảm thiết.Thanh niên đầu lĩnh bị Vũ Trắc dẫm ở dưới chân, không nhúc nhích được.Thanh niên hoảng sợ nói: "Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?"Người này có thực lực quá đáng sợ.Chỉ là cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm.Nhưng mình là cảnh giới Thiên Tiên thất phẩm, lại căn bản không phải đối thủ.Vũ Trắc cúi người nhìn về phía thanh niên, cười nói: "Ta tên là Vũ Trắc!"Đạp xuống một cái.Ầm... Máu tươi văng ra tung tóe.Vũ Trắc sửa lại áo quần, lúc này mới đi về phía trước cửa miếu thờ, đưa ra mười ngón tay, ánh sáng quanh quẩn trên đó.Rắc rắc rắc... Cửa miếu mở.Vũ Trắc dậm chân bước vào.Ngôi miếu này có mấy lầu các.Vũ Trắc lại đi thẳng tới trước một tòa lầu các trong đó, đẩy cửa vào.Bên trong lầu các rộng lớn.Chỉ có ba thân hình cao lớn.Đó là ba bức tượng đá.Chiều cao một trượng, uy vũ bất phàm.Ba tượng đá được điêu khắc với những hình dáng khác nhau.Nhưng nhìn kỹ lại, mỗi một tượng đá đều có hình dáng rất dữ tợn, rất kinh khủng.Vũ Trắc đi tới trước pho tượng, bàn tay nắm chặt, đôi cánh vốn đã thu vào sau lưng lúc này lại chậm rãi hiện lên."Phá!"Hắn ta quát khẽ một tiếng .Lông chim sắc bén trên cánh sau lưng Vũ Trắc hóa thành từng mũi tên nhọn, gào thét lao ra.Những tiếng phập phập phập phập không ngừng vang lên.
Ầm... Cả đầu thanh niên kia nổ tung trong nháy mắt.
"Ngươi tự tìm cái chết!"
Những người khác thấy một màn này, rối rít rống lên giận dữ, xông về phía Vũ Trắc.
Trong mười mấy người này, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm, cao nhất chính là thanh niên áo lam dẫn đầu, Thiên Tiên thất phẩm.
Nhưng... Chỉ qua thời gian một chén trà.
Trên đất đã có mười mấy thi thể, tử trạng thảm thiết.
Thanh niên đầu lĩnh bị Vũ Trắc dẫm ở dưới chân, không nhúc nhích được.
Thanh niên hoảng sợ nói: "Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?"
Người này có thực lực quá đáng sợ.
Chỉ là cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm.
Nhưng mình là cảnh giới Thiên Tiên thất phẩm, lại căn bản không phải đối thủ.
Vũ Trắc cúi người nhìn về phía thanh niên, cười nói: "Ta tên là Vũ Trắc!"
Đạp xuống một cái.
Ầm... Máu tươi văng ra tung tóe.
Vũ Trắc sửa lại áo quần, lúc này mới đi về phía trước cửa miếu thờ, đưa ra mười ngón tay, ánh sáng quanh quẩn trên đó.
Rắc rắc rắc... Cửa miếu mở.
Vũ Trắc dậm chân bước vào.
Ngôi miếu này có mấy lầu các.
Vũ Trắc lại đi thẳng tới trước một tòa lầu các trong đó, đẩy cửa vào.
Bên trong lầu các rộng lớn.
Chỉ có ba thân hình cao lớn.
Đó là ba bức tượng đá.
Chiều cao một trượng, uy vũ bất phàm.
Ba tượng đá được điêu khắc với những hình dáng khác nhau.
Nhưng nhìn kỹ lại, mỗi một tượng đá đều có hình dáng rất dữ tợn, rất kinh khủng.
Vũ Trắc đi tới trước pho tượng, bàn tay nắm chặt, đôi cánh vốn đã thu vào sau lưng lúc này lại chậm rãi hiện lên.
"Phá!"
Hắn ta quát khẽ một tiếng .
Lông chim sắc bén trên cánh sau lưng Vũ Trắc hóa thành từng mũi tên nhọn, gào thét lao ra.
Những tiếng phập phập phập phập không ngừng vang lên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ầm... Cả đầu thanh niên kia nổ tung trong nháy mắt."Ngươi tự tìm cái chết!"Những người khác thấy một màn này, rối rít rống lên giận dữ, xông về phía Vũ Trắc.Trong mười mấy người này, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm, cao nhất chính là thanh niên áo lam dẫn đầu, Thiên Tiên thất phẩm.Nhưng... Chỉ qua thời gian một chén trà.Trên đất đã có mười mấy thi thể, tử trạng thảm thiết.Thanh niên đầu lĩnh bị Vũ Trắc dẫm ở dưới chân, không nhúc nhích được.Thanh niên hoảng sợ nói: "Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai?"Người này có thực lực quá đáng sợ.Chỉ là cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm.Nhưng mình là cảnh giới Thiên Tiên thất phẩm, lại căn bản không phải đối thủ.Vũ Trắc cúi người nhìn về phía thanh niên, cười nói: "Ta tên là Vũ Trắc!"Đạp xuống một cái.Ầm... Máu tươi văng ra tung tóe.Vũ Trắc sửa lại áo quần, lúc này mới đi về phía trước cửa miếu thờ, đưa ra mười ngón tay, ánh sáng quanh quẩn trên đó.Rắc rắc rắc... Cửa miếu mở.Vũ Trắc dậm chân bước vào.Ngôi miếu này có mấy lầu các.Vũ Trắc lại đi thẳng tới trước một tòa lầu các trong đó, đẩy cửa vào.Bên trong lầu các rộng lớn.Chỉ có ba thân hình cao lớn.Đó là ba bức tượng đá.Chiều cao một trượng, uy vũ bất phàm.Ba tượng đá được điêu khắc với những hình dáng khác nhau.Nhưng nhìn kỹ lại, mỗi một tượng đá đều có hình dáng rất dữ tợn, rất kinh khủng.Vũ Trắc đi tới trước pho tượng, bàn tay nắm chặt, đôi cánh vốn đã thu vào sau lưng lúc này lại chậm rãi hiện lên."Phá!"Hắn ta quát khẽ một tiếng .Lông chim sắc bén trên cánh sau lưng Vũ Trắc hóa thành từng mũi tên nhọn, gào thét lao ra.Những tiếng phập phập phập phập không ngừng vang lên.