“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9143: "Đưa Vẫn Nhật Tiên Kỳ cho ta!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe nói như vậy, Quân Phụng Thiên cau mày lại, sắc mặt nhăn nhó, cả người ngơ ngác nói: "Ngươi đang trêu chọc ta sao?"Tần Ninh lại cổ quái nhìn Quân Phụng Thiên một cái."Ta nhận tấm lòng tốt của huynh đài, chẳng qua là...”, Quân Phụng Thiên còn chưa nói hết lời, Tần Ninh đã gọi ra một khôi lỗi.Khương Vân Tùng.Giờ phút này, cơ thể cao lớn của Khương Vân Tùng bộc phát ra, trực tiếp xông về hướng hai người Cổ Trích Tinh và Hoàng Vô Kỵ.Ầm… “Đậu má, khôi lỗi Kim Tiên!"Ánh mắt Quân Phụng Thiên đờ đẫn nhìn Tần Ninh, vô cùng kinh ngạc."Huynh đài trâu bò vậy, chỉ là Thiên Tiên nhị phẩm mà lại có Kim Tiên khôi lỗi, huynh đài chắc chắn là đến từ thế lực lớn siêu cấp gì đúng không?"Tần Ninh nhìn về phía Quân Phụng Thiên, không khỏi cười nói: "Ta nhận ra ngươi, nhưng mà ngươi không nhận ra ta!""Hả?"Quân Phụng Thiên sửng sốt một chút.Quân Phụng Thiên cẩn thận đánh giá Tần Ninh, nhưng vẫn không có một chút ấn tượng nào."Ngươi là ai?""Hồn Vô Ngân”."Hả?"Quân Phụng Thiên nhìn Tần Ninh, cả người sững sờ."Ngươi bớt chọc cười ta đi!"Quân Phụng Thiên hầm hừ nói: "Tên nhóc ngươi có biết Hồn Vô Ngân là ai không?Môn chủ Thần Môn, Hồn Vũ Thiên Tôn, Thái Tuế Tiên!""Ta biết chứ!"Tần Ninh cười nói: "Nhóc con, dù sao cũng ba bốn vạn năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn không có tiến bộ chút nào!"Quân Phụng Thiên xì một tiếng nói: "Ngươi thì biết cái gì!""Ta còn tưởng rằng đến khi gặp lại ngươi lần nữa, ngươi sẽ trưởng thành đến cấp bậc Tiên Đế Tiên Tôn rồi chứ, ngươi như thế là không được rồi...”, Quân Phụng Thiên cắn răng nói: "Không phải là ta không được”.Giờ phút này, thi khôi Khương Vân Tùng đang chém giết tàn bạo với hai người Cổ Trích Tinh, Hoàng Vô Kỵ.Một thi khôi chặn lại hai vị thiên tài Kim Tiên.Tần Ninh thấy Quân Phụng Thiên không nhận ra mình, liền nói: "Được rồi, không đùa ngươi nữa”."Đưa Vẫn Nhật Tiên Kỳ cho ta!"Nghe được bốn chữ Vẫn Nhật Tiên Kỳ, Quân Phụng Thiên ngẩn ra."Ngươi ngươi ngươi... làm sao ngươi biết Vẫn Nhật Tiên Kỳ?"
Nghe nói như vậy, Quân Phụng Thiên cau mày lại, sắc mặt nhăn nhó, cả người ngơ ngác nói: "Ngươi đang trêu chọc ta sao?"
Tần Ninh lại cổ quái nhìn Quân Phụng Thiên một cái.
"Ta nhận tấm lòng tốt của huynh đài, chẳng qua là...”, Quân Phụng Thiên còn chưa nói hết lời, Tần Ninh đã gọi ra một khôi lỗi.
Khương Vân Tùng.
Giờ phút này, cơ thể cao lớn của Khương Vân Tùng bộc phát ra, trực tiếp xông về hướng hai người Cổ Trích Tinh và Hoàng Vô Kỵ.
Ầm… “Đậu má, khôi lỗi Kim Tiên!"
Ánh mắt Quân Phụng Thiên đờ đẫn nhìn Tần Ninh, vô cùng kinh ngạc.
"Huynh đài trâu bò vậy, chỉ là Thiên Tiên nhị phẩm mà lại có Kim Tiên khôi lỗi, huynh đài chắc chắn là đến từ thế lực lớn siêu cấp gì đúng không?"
Tần Ninh nhìn về phía Quân Phụng Thiên, không khỏi cười nói: "Ta nhận ra ngươi, nhưng mà ngươi không nhận ra ta!"
"Hả?"
Quân Phụng Thiên sửng sốt một chút.
Quân Phụng Thiên cẩn thận đánh giá Tần Ninh, nhưng vẫn không có một chút ấn tượng nào.
"Ngươi là ai?"
"Hồn Vô Ngân”.
"Hả?"
Quân Phụng Thiên nhìn Tần Ninh, cả người sững sờ.
"Ngươi bớt chọc cười ta đi!"
Quân Phụng Thiên hầm hừ nói: "Tên nhóc ngươi có biết Hồn Vô Ngân là ai không?
Môn chủ Thần Môn, Hồn Vũ Thiên Tôn, Thái Tuế Tiên!"
"Ta biết chứ!"
Tần Ninh cười nói: "Nhóc con, dù sao cũng ba bốn vạn năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn không có tiến bộ chút nào!"
Quân Phụng Thiên xì một tiếng nói: "Ngươi thì biết cái gì!"
"Ta còn tưởng rằng đến khi gặp lại ngươi lần nữa, ngươi sẽ trưởng thành đến cấp bậc Tiên Đế Tiên Tôn rồi chứ, ngươi như thế là không được rồi...”, Quân Phụng Thiên cắn răng nói: "Không phải là ta không được”.
Giờ phút này, thi khôi Khương Vân Tùng đang chém giết tàn bạo với hai người Cổ Trích Tinh, Hoàng Vô Kỵ.
Một thi khôi chặn lại hai vị thiên tài Kim Tiên.
Tần Ninh thấy Quân Phụng Thiên không nhận ra mình, liền nói: "Được rồi, không đùa ngươi nữa”.
"Đưa Vẫn Nhật Tiên Kỳ cho ta!"
Nghe được bốn chữ Vẫn Nhật Tiên Kỳ, Quân Phụng Thiên ngẩn ra.
"Ngươi ngươi ngươi... làm sao ngươi biết Vẫn Nhật Tiên Kỳ?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe nói như vậy, Quân Phụng Thiên cau mày lại, sắc mặt nhăn nhó, cả người ngơ ngác nói: "Ngươi đang trêu chọc ta sao?"Tần Ninh lại cổ quái nhìn Quân Phụng Thiên một cái."Ta nhận tấm lòng tốt của huynh đài, chẳng qua là...”, Quân Phụng Thiên còn chưa nói hết lời, Tần Ninh đã gọi ra một khôi lỗi.Khương Vân Tùng.Giờ phút này, cơ thể cao lớn của Khương Vân Tùng bộc phát ra, trực tiếp xông về hướng hai người Cổ Trích Tinh và Hoàng Vô Kỵ.Ầm… “Đậu má, khôi lỗi Kim Tiên!"Ánh mắt Quân Phụng Thiên đờ đẫn nhìn Tần Ninh, vô cùng kinh ngạc."Huynh đài trâu bò vậy, chỉ là Thiên Tiên nhị phẩm mà lại có Kim Tiên khôi lỗi, huynh đài chắc chắn là đến từ thế lực lớn siêu cấp gì đúng không?"Tần Ninh nhìn về phía Quân Phụng Thiên, không khỏi cười nói: "Ta nhận ra ngươi, nhưng mà ngươi không nhận ra ta!""Hả?"Quân Phụng Thiên sửng sốt một chút.Quân Phụng Thiên cẩn thận đánh giá Tần Ninh, nhưng vẫn không có một chút ấn tượng nào."Ngươi là ai?""Hồn Vô Ngân”."Hả?"Quân Phụng Thiên nhìn Tần Ninh, cả người sững sờ."Ngươi bớt chọc cười ta đi!"Quân Phụng Thiên hầm hừ nói: "Tên nhóc ngươi có biết Hồn Vô Ngân là ai không?Môn chủ Thần Môn, Hồn Vũ Thiên Tôn, Thái Tuế Tiên!""Ta biết chứ!"Tần Ninh cười nói: "Nhóc con, dù sao cũng ba bốn vạn năm trôi qua rồi mà ngươi vẫn không có tiến bộ chút nào!"Quân Phụng Thiên xì một tiếng nói: "Ngươi thì biết cái gì!""Ta còn tưởng rằng đến khi gặp lại ngươi lần nữa, ngươi sẽ trưởng thành đến cấp bậc Tiên Đế Tiên Tôn rồi chứ, ngươi như thế là không được rồi...”, Quân Phụng Thiên cắn răng nói: "Không phải là ta không được”.Giờ phút này, thi khôi Khương Vân Tùng đang chém giết tàn bạo với hai người Cổ Trích Tinh, Hoàng Vô Kỵ.Một thi khôi chặn lại hai vị thiên tài Kim Tiên.Tần Ninh thấy Quân Phụng Thiên không nhận ra mình, liền nói: "Được rồi, không đùa ngươi nữa”."Đưa Vẫn Nhật Tiên Kỳ cho ta!"Nghe được bốn chữ Vẫn Nhật Tiên Kỳ, Quân Phụng Thiên ngẩn ra."Ngươi ngươi ngươi... làm sao ngươi biết Vẫn Nhật Tiên Kỳ?"