“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9158: Đây là đâu?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Những con giao long dài mười trượng đồng loạt vùng lên khỏi mặt dung nham, sau đó phóng như bay về phía Quân Phụng Thiên... Tại một bên khác.Mặc dù Tần Ninh đã bị giao long nuốt chửng nhưng vẫn không hề cảm nhận được sự nóng rát vì bị thiêu đốt nào truyền ra khắp cơ thể."Ngươi không muốn tổn thương ta đúng không?"Tần Ninh mở miệng hỏi: “Ngươi nhận ra ta đúng không?”Lúc này, một ý niệm truyền vào hồn hải Tần Ninh."Ngươi nhận ra ta thật này".Tần Ninh cười vui vẻ: "Ngươi muốn dẫn ta đi đâu thế?"Bát Hoang Ly Thiên Viêm không truyền ý niệm nữa.Không lâu sau, giao long há miệng cho Tần Ninh ra ngoài.Hơi nóng bốc lên hừng hực khắp các ngõ ngách nơi đây gần như có thể nung chảy một vị Kim Tiên.Nhưng khi có giao long ở bên cạnh, Tần Ninh lại cảm thấy se se lạnh, không hề cảm nhận được một chút nóng nực nào.Đây là đâu?Tần Ninh quay khắp bốn hướng để quan sát thật cẩn thận.Bốn phía đều là vách đá sâu hun hút như miệng giếng sâu hoắm.Đây là một khu vực rộng rãi có đường kính trăm trượng, nham thạch trên mặt đất đỏ như lửa và vô cùng cứng rắn.Khi Tần Ninh quay về một phía mà nhìn, vẻ ngạc nhiên bỗng hiện lên trên mặt hắn.Tại đó có một cái lô đỉnh đang chễm chệ giữa không trung.Thân cái lò cao một trượng, gồm có ba chân, hai cái tay cầm ở hai bên lô đỉnh uốn lượn mềm mại.Bề mặt toàn bộ lò luyện này quẩn quanh hỏa văn nóng bỏng, đó là khí tức hoa văn phức tạp, chi tiết và tràn ngập khí thiên địa.Đây chính là lô đỉnh mà Tần Ninh từng nhìn thấy trước đây.Hắn tới gần lô đỉnh cổ xưa nọ từng bước một, cảm nhận được khí thiên địa nhiều vô cùng vô tận ẩn chứa trong đó.Đây không phải thứ do con người tạo ra.Mà là lô đỉnh được Tiên Hỏa nơi đây tôi luyện sau khi được luyện chế thành công, sau đó trải qua một loạt những sự lột xác không thể tưởng tượng nổi mới phát triển được đến đây."Không ngờ là ở chỗ này...", Tần Ninh vô cùng bất ngờ.Nếu không có cuộc hội ngộ với Bát Hoang Ly Thiên Viêm thì cho dù hắn lật tung cả di tích lên cũng không thể tìm ra lô đỉnh này ở đâu.Đây là tiên đỉnh có hoa văn, hắn có thể luyện hóa nó thành pháp bảo bản mạng của bản thân để mang nó theo mình cả đời.Tần Ninh cất tiếng: "Cảm ơn ngươi".Giao long bay vòng quanh hắn, cái đầu to lớn kề sát vào hắn rồi dụi một cách thân mật.Tất cả sinh linh trong đất trời đều có tình cảm.Bát Hoang Ly Thiên Viêm dẫn Tần Ninh tới đây không phải vì muốn làm hại hắn.
Những con giao long dài mười trượng đồng loạt vùng lên khỏi mặt dung nham, sau đó phóng như bay về phía Quân Phụng Thiên... Tại một bên khác.
Mặc dù Tần Ninh đã bị giao long nuốt chửng nhưng vẫn không hề cảm nhận được sự nóng rát vì bị thiêu đốt nào truyền ra khắp cơ thể.
"Ngươi không muốn tổn thương ta đúng không?"
Tần Ninh mở miệng hỏi: “Ngươi nhận ra ta đúng không?”
Lúc này, một ý niệm truyền vào hồn hải Tần Ninh.
"Ngươi nhận ra ta thật này".
Tần Ninh cười vui vẻ: "Ngươi muốn dẫn ta đi đâu thế?"
Bát Hoang Ly Thiên Viêm không truyền ý niệm nữa.
Không lâu sau, giao long há miệng cho Tần Ninh ra ngoài.
Hơi nóng bốc lên hừng hực khắp các ngõ ngách nơi đây gần như có thể nung chảy một vị Kim Tiên.
Nhưng khi có giao long ở bên cạnh, Tần Ninh lại cảm thấy se se lạnh, không hề cảm nhận được một chút nóng nực nào.
Đây là đâu?
Tần Ninh quay khắp bốn hướng để quan sát thật cẩn thận.
Bốn phía đều là vách đá sâu hun hút như miệng giếng sâu hoắm.
Đây là một khu vực rộng rãi có đường kính trăm trượng, nham thạch trên mặt đất đỏ như lửa và vô cùng cứng rắn.
Khi Tần Ninh quay về một phía mà nhìn, vẻ ngạc nhiên bỗng hiện lên trên mặt hắn.
Tại đó có một cái lô đỉnh đang chễm chệ giữa không trung.
Thân cái lò cao một trượng, gồm có ba chân, hai cái tay cầm ở hai bên lô đỉnh uốn lượn mềm mại.
Bề mặt toàn bộ lò luyện này quẩn quanh hỏa văn nóng bỏng, đó là khí tức hoa văn phức tạp, chi tiết và tràn ngập khí thiên địa.
Đây chính là lô đỉnh mà Tần Ninh từng nhìn thấy trước đây.
Hắn tới gần lô đỉnh cổ xưa nọ từng bước một, cảm nhận được khí thiên địa nhiều vô cùng vô tận ẩn chứa trong đó.
Đây không phải thứ do con người tạo ra.
Mà là lô đỉnh được Tiên Hỏa nơi đây tôi luyện sau khi được luyện chế thành công, sau đó trải qua một loạt những sự lột xác không thể tưởng tượng nổi mới phát triển được đến đây.
"Không ngờ là ở chỗ này...", Tần Ninh vô cùng bất ngờ.
Nếu không có cuộc hội ngộ với Bát Hoang Ly Thiên Viêm thì cho dù hắn lật tung cả di tích lên cũng không thể tìm ra lô đỉnh này ở đâu.
Đây là tiên đỉnh có hoa văn, hắn có thể luyện hóa nó thành pháp bảo bản mạng của bản thân để mang nó theo mình cả đời.
Tần Ninh cất tiếng: "Cảm ơn ngươi".
Giao long bay vòng quanh hắn, cái đầu to lớn kề sát vào hắn rồi dụi một cách thân mật.
Tất cả sinh linh trong đất trời đều có tình cảm.
Bát Hoang Ly Thiên Viêm dẫn Tần Ninh tới đây không phải vì muốn làm hại hắn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Những con giao long dài mười trượng đồng loạt vùng lên khỏi mặt dung nham, sau đó phóng như bay về phía Quân Phụng Thiên... Tại một bên khác.Mặc dù Tần Ninh đã bị giao long nuốt chửng nhưng vẫn không hề cảm nhận được sự nóng rát vì bị thiêu đốt nào truyền ra khắp cơ thể."Ngươi không muốn tổn thương ta đúng không?"Tần Ninh mở miệng hỏi: “Ngươi nhận ra ta đúng không?”Lúc này, một ý niệm truyền vào hồn hải Tần Ninh."Ngươi nhận ra ta thật này".Tần Ninh cười vui vẻ: "Ngươi muốn dẫn ta đi đâu thế?"Bát Hoang Ly Thiên Viêm không truyền ý niệm nữa.Không lâu sau, giao long há miệng cho Tần Ninh ra ngoài.Hơi nóng bốc lên hừng hực khắp các ngõ ngách nơi đây gần như có thể nung chảy một vị Kim Tiên.Nhưng khi có giao long ở bên cạnh, Tần Ninh lại cảm thấy se se lạnh, không hề cảm nhận được một chút nóng nực nào.Đây là đâu?Tần Ninh quay khắp bốn hướng để quan sát thật cẩn thận.Bốn phía đều là vách đá sâu hun hút như miệng giếng sâu hoắm.Đây là một khu vực rộng rãi có đường kính trăm trượng, nham thạch trên mặt đất đỏ như lửa và vô cùng cứng rắn.Khi Tần Ninh quay về một phía mà nhìn, vẻ ngạc nhiên bỗng hiện lên trên mặt hắn.Tại đó có một cái lô đỉnh đang chễm chệ giữa không trung.Thân cái lò cao một trượng, gồm có ba chân, hai cái tay cầm ở hai bên lô đỉnh uốn lượn mềm mại.Bề mặt toàn bộ lò luyện này quẩn quanh hỏa văn nóng bỏng, đó là khí tức hoa văn phức tạp, chi tiết và tràn ngập khí thiên địa.Đây chính là lô đỉnh mà Tần Ninh từng nhìn thấy trước đây.Hắn tới gần lô đỉnh cổ xưa nọ từng bước một, cảm nhận được khí thiên địa nhiều vô cùng vô tận ẩn chứa trong đó.Đây không phải thứ do con người tạo ra.Mà là lô đỉnh được Tiên Hỏa nơi đây tôi luyện sau khi được luyện chế thành công, sau đó trải qua một loạt những sự lột xác không thể tưởng tượng nổi mới phát triển được đến đây."Không ngờ là ở chỗ này...", Tần Ninh vô cùng bất ngờ.Nếu không có cuộc hội ngộ với Bát Hoang Ly Thiên Viêm thì cho dù hắn lật tung cả di tích lên cũng không thể tìm ra lô đỉnh này ở đâu.Đây là tiên đỉnh có hoa văn, hắn có thể luyện hóa nó thành pháp bảo bản mạng của bản thân để mang nó theo mình cả đời.Tần Ninh cất tiếng: "Cảm ơn ngươi".Giao long bay vòng quanh hắn, cái đầu to lớn kề sát vào hắn rồi dụi một cách thân mật.Tất cả sinh linh trong đất trời đều có tình cảm.Bát Hoang Ly Thiên Viêm dẫn Tần Ninh tới đây không phải vì muốn làm hại hắn.