“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9259: "Thần tử, làm sao ngươi biết?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Pho tượng người! Toàn thân được điêu khắc từ đá, lại trông rất sống động.Tần Ninh dẫn ba người bay lên trời, đứng ở trên đầu pho tượng.Pho tượng cao ngàn trượng, chỉ mỗi cái đầu thôi cũng cao gần hai trăm trượng, cặp mắt, môi, sống mũi kia cũng to như một ngọn núi nhỏ."Đây là...”, ba người Ô Linh Nhan vô cùng hoảng sợ."Các ngươi không biết sao?"Tần Ninh hỏi."Không biết!"Ô Linh Nhan vội vàng nói: "Ba tộc chúng ta ở đảo Tam Nguyên này mấy vạn năm, cho tới bây giờ vẫn không biết, chỉ biết là nơi đây là cấm địa, đi vào sẽ rất dễ chết!"Tần Ninh nhìn pho tượng.Rơi vào trầm tư.Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?Pho tượng kia... chính là hắn đời thứ chín, thân là Hồn Vũ Thiên Tôn - Hồn Vô Ngân! Nhưng Tần Ninh khẳng định trăm phần trăm rằng mình chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Đi gọi ba vị đại tế tư tới!"Tần Ninh nói thẳng.Trên thực tế, không cần đi gọi.Ba ngọn núi lớn này vẫn luôn được tộc nhân ba tộc trông coi, thấy một ngọn núi ở chính giữa trực tiếp biến mất, đã sớm có người bẩm báo cho ba vị đại tế tư rồi.Rất nhanh ba đại tế tư đã dẫn ba tộc trưởng đến.Nhưng lần này, mấy người không phải chạy tới bằng thể hồn phách, mà thân xác và hồn phách cũng không hề bị tróc, xuất hiện ở dưới núi cao.Đồng thời, mấy người còn mang thân xác của bốn người Tần Ninh đến.Dường như ngăn cách đã biến mất.Ô Đông đại tế tư, Bàng Bột đại tế tư, cùng với Lang Việt đại tế tư thấy thể hồn phách của bốn người đứng ở trước pho tượng thì lần lượt thay đổi sắc mặt."Các ngươi đang làm gì vậy?"Ô Đông đại tế tư giận dữ, gầm lên một tiếng, bốn bóng người chậm rãi rơi xuống, hồn phách cũng quy về thân xác.Dường như đã phá giải được điều kì quái ở đây."Ai bảo các ngươi...”, "Ta!"Ô Đông đại tế tư vừa định khiển trách ba người, Tần Ninh đã nói: "Ngươi đi theo ta”.Vừa nói, Tần Ninh vừa kéo Ô Đông đại tế tư bay lên không, đi lên trên đỉnh đầu pho tượng ngàn trượng."Nơi này tại sao lại có một pho tượng?"Tần Ninh trực tiếp hỏi.Ô Đông gãi đầu nói: "Lão phu cũng không biết...”, "Từ lúc ba tộc chúng ta di dời đến đây, ba ngọn núi cao đã ở chỗ này rồi”.Ô Đông nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện pho tượng thì ta thật sự không biết...”, "Ngươi không biết?"Tần Ninh cau mày nói: "Vậy ba tộc đến đảo Tam Nguyên này từ bao giờ!"

Pho tượng người! Toàn thân được điêu khắc từ đá, lại trông rất sống động.

Tần Ninh dẫn ba người bay lên trời, đứng ở trên đầu pho tượng.

Pho tượng cao ngàn trượng, chỉ mỗi cái đầu thôi cũng cao gần hai trăm trượng, cặp mắt, môi, sống mũi kia cũng to như một ngọn núi nhỏ.

"Đây là...”, ba người Ô Linh Nhan vô cùng hoảng sợ.

"Các ngươi không biết sao?"

Tần Ninh hỏi.

"Không biết!"

Ô Linh Nhan vội vàng nói: "Ba tộc chúng ta ở đảo Tam Nguyên này mấy vạn năm, cho tới bây giờ vẫn không biết, chỉ biết là nơi đây là cấm địa, đi vào sẽ rất dễ chết!"

Tần Ninh nhìn pho tượng.

Rơi vào trầm tư.

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Pho tượng kia... chính là hắn đời thứ chín, thân là Hồn Vũ Thiên Tôn - Hồn Vô Ngân! Nhưng Tần Ninh khẳng định trăm phần trăm rằng mình chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Đi gọi ba vị đại tế tư tới!"

Tần Ninh nói thẳng.

Trên thực tế, không cần đi gọi.

Ba ngọn núi lớn này vẫn luôn được tộc nhân ba tộc trông coi, thấy một ngọn núi ở chính giữa trực tiếp biến mất, đã sớm có người bẩm báo cho ba vị đại tế tư rồi.

Rất nhanh ba đại tế tư đã dẫn ba tộc trưởng đến.

Nhưng lần này, mấy người không phải chạy tới bằng thể hồn phách, mà thân xác và hồn phách cũng không hề bị tróc, xuất hiện ở dưới núi cao.

Đồng thời, mấy người còn mang thân xác của bốn người Tần Ninh đến.

Dường như ngăn cách đã biến mất.

Ô Đông đại tế tư, Bàng Bột đại tế tư, cùng với Lang Việt đại tế tư thấy thể hồn phách của bốn người đứng ở trước pho tượng thì lần lượt thay đổi sắc mặt.

"Các ngươi đang làm gì vậy?"

Ô Đông đại tế tư giận dữ, gầm lên một tiếng, bốn bóng người chậm rãi rơi xuống, hồn phách cũng quy về thân xác.

Dường như đã phá giải được điều kì quái ở đây.

"Ai bảo các ngươi...”, "Ta!"

Ô Đông đại tế tư vừa định khiển trách ba người, Tần Ninh đã nói: "Ngươi đi theo ta”.

Vừa nói, Tần Ninh vừa kéo Ô Đông đại tế tư bay lên không, đi lên trên đỉnh đầu pho tượng ngàn trượng.

"Nơi này tại sao lại có một pho tượng?"

Tần Ninh trực tiếp hỏi.

Ô Đông gãi đầu nói: "Lão phu cũng không biết...”, "Từ lúc ba tộc chúng ta di dời đến đây, ba ngọn núi cao đã ở chỗ này rồi”.

Ô Đông nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện pho tượng thì ta thật sự không biết...”, "Ngươi không biết?"

Tần Ninh cau mày nói: "Vậy ba tộc đến đảo Tam Nguyên này từ bao giờ!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Pho tượng người! Toàn thân được điêu khắc từ đá, lại trông rất sống động.Tần Ninh dẫn ba người bay lên trời, đứng ở trên đầu pho tượng.Pho tượng cao ngàn trượng, chỉ mỗi cái đầu thôi cũng cao gần hai trăm trượng, cặp mắt, môi, sống mũi kia cũng to như một ngọn núi nhỏ."Đây là...”, ba người Ô Linh Nhan vô cùng hoảng sợ."Các ngươi không biết sao?"Tần Ninh hỏi."Không biết!"Ô Linh Nhan vội vàng nói: "Ba tộc chúng ta ở đảo Tam Nguyên này mấy vạn năm, cho tới bây giờ vẫn không biết, chỉ biết là nơi đây là cấm địa, đi vào sẽ rất dễ chết!"Tần Ninh nhìn pho tượng.Rơi vào trầm tư.Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?Pho tượng kia... chính là hắn đời thứ chín, thân là Hồn Vũ Thiên Tôn - Hồn Vô Ngân! Nhưng Tần Ninh khẳng định trăm phần trăm rằng mình chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Đi gọi ba vị đại tế tư tới!"Tần Ninh nói thẳng.Trên thực tế, không cần đi gọi.Ba ngọn núi lớn này vẫn luôn được tộc nhân ba tộc trông coi, thấy một ngọn núi ở chính giữa trực tiếp biến mất, đã sớm có người bẩm báo cho ba vị đại tế tư rồi.Rất nhanh ba đại tế tư đã dẫn ba tộc trưởng đến.Nhưng lần này, mấy người không phải chạy tới bằng thể hồn phách, mà thân xác và hồn phách cũng không hề bị tróc, xuất hiện ở dưới núi cao.Đồng thời, mấy người còn mang thân xác của bốn người Tần Ninh đến.Dường như ngăn cách đã biến mất.Ô Đông đại tế tư, Bàng Bột đại tế tư, cùng với Lang Việt đại tế tư thấy thể hồn phách của bốn người đứng ở trước pho tượng thì lần lượt thay đổi sắc mặt."Các ngươi đang làm gì vậy?"Ô Đông đại tế tư giận dữ, gầm lên một tiếng, bốn bóng người chậm rãi rơi xuống, hồn phách cũng quy về thân xác.Dường như đã phá giải được điều kì quái ở đây."Ai bảo các ngươi...”, "Ta!"Ô Đông đại tế tư vừa định khiển trách ba người, Tần Ninh đã nói: "Ngươi đi theo ta”.Vừa nói, Tần Ninh vừa kéo Ô Đông đại tế tư bay lên không, đi lên trên đỉnh đầu pho tượng ngàn trượng."Nơi này tại sao lại có một pho tượng?"Tần Ninh trực tiếp hỏi.Ô Đông gãi đầu nói: "Lão phu cũng không biết...”, "Từ lúc ba tộc chúng ta di dời đến đây, ba ngọn núi cao đã ở chỗ này rồi”.Ô Đông nghiêm túc nói: "Nhưng chuyện pho tượng thì ta thật sự không biết...”, "Ngươi không biết?"Tần Ninh cau mày nói: "Vậy ba tộc đến đảo Tam Nguyên này từ bao giờ!"

Chương 9259: "Thần tử, làm sao ngươi biết?"