“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9260: "Ngươi nói cặn kẽ lại cho ta nghe”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đúng thế thật! Ô Đông liền nói ngay: "Năm xưa, nơi đây tên là đảo Linh Nguyên, là địa bàn của tộc Linh thị, cũng không mạnh lắm, sau đó bộ tộc Linh thị diệt vong, ba tộc chúng ta cũng bị buộc dời đến chỗ này, khai khẩn nơi đây, tạo ra căn cơ”."Những phần mộ bên ngoài đều là phần mộ của bộ tộc Linh thị!"Tần Ninh sửng sốt.Hắn còn tưởng rằng nơi đó là phần mộ của tiền nhân ba tộc."Ngươi nói cặn kẽ lại cho ta nghe”.Tần Ninh ngồi ở đỉnh đầu pho tượng của mình, nhìn về phía Ô Đông, nghiêm túc nói.Ô Đông nói: "Đại khái là bốn vạn năm trước, ba tộc chúng ta bị ép buộc dời khỏi Vụ đảo của mình, tìm được nơi này”."Lúc ấy, tộc nhân của tộc Linh thị ở trong đảo Linh Nguyên đã chết gần như không còn, chúng ta giúp bọn họ an táng tộc nhân, sau đó mới định cư ở chỗ này”."Những tộc nhân còn sót lại của bộ tộc Linh đã rời khỏi nơi này”.Ô Đông nghiêm túc nói: "Chúng ta không cưỡng bách bọn họ rời đi, hơn nữa dù sao nơi này cũng là địa bàn của bộ tộc Linh thị, chúng ta vốn nói là mọi người cùng nhau ở, ba tộc thành bốn tộc, mọi người ở chung hòa thuận, nhưng các tộc nhân của bộ tộc Linh thị lại từ chối!""Bọn họ có khoảng hơn trăm người, sau khi rời khỏi nơi đây thì không biết tung tích, sau đó chúng ta liền ở lại chỗ này”.Tần Ninh cẩn thận suy nghĩ.Năm đó, hắn là Hồn Vô Ngân lưu lạc đến biển Nam Thiên, cũng là một lần tình cờ, vì lấy được một món chí bảo mà phải chịu khổ sở ở biển Nam Thiên, suýt chút nữa bỏ mạng.Sau đó cũng giống như bây giờ, được tộc nhân bộ tộc Linh thị cứu giúp.Hắn ở đảo Linh Nguyên mấy chục năm.Pho tượng kia chính là hắn để lại! Nếu như sớm biết chỗ này chính là đảo Linh Nguyên, Tần Ninh nhất định sẽ nhớ tới.Kiếp này đến bây giờ đại khái đã qua hơn bốn vạn năm.Nói cách khác, sau khi hắn rời khỏi đảo Linh Nguyên năm đó, bộ tộc Linh thị ở đảo Linh Nguyên đã xuất hiện khó khăn tai ương bị tiêu diệt.Sau khi người của ba tộc dời tới nơi này, nó mới được đặt tên là đảo Tam Nguyên! Qua hơn bốn vạn năm, nơi này thật sự đã không còn nhìn ra dáng vẻ của đảo Linh Nguyên nữa.Trong lòng Tần Ninh vô cùng thổn thức.Hắn đột nhiên hiểu ra, có lẽ mình đến đảo Tam Nguyên cũng không phải là tộc nhân ba tộc tế thiên dẫn dắt, mà là pho tượng này của hắn có vấn đề! Tần Ninh nhìn hai ngọn núi cao chọc trời xung quanh với ánh mắt phức tạp.Hóa ra, hắn đã từng tới nơi này! "Đến bây giờ các ngươi còn có tin tức về tộc nhân của bộ tộc Linh thị không?"Ô Đông lắc đầu nói: "Hơn trăm người kia ngồi trên một chiếc thuyền rời khỏi nơi đây, sau đó đã không còn tin tức...”, "Hơn bốn vạn năm qua, bọn họ chưa bao giờ về đây”.Vẻ mặt Tần Ninh có chút tưởng nhớ.Hắn ở đảo Linh Nguyên của bộ tộc Linh thị mấy chục năm, cũng có tình cảm với chỗ này.Tần Ninh tùy tiện nói: "Ngươi bảo người khác không nên tới gần nơi này, nơi này đúng là rất nguy hiểm”.Tần Ninh nhìn về phía ngọn núi cao bên trái, nói: "Nơi đó phong ấn một con tiên thú kinh khủng, nếu xuất hiện, chỉ sợ tất cả mọi người đảo Tam Nguyên đều sẽ chết”.Ô Đông nghe nói như vậy thì vô cùng kinh ngạc."Vâng vâng vâng, ta đã biết”.Từ đáy lòng ông ta cho rằng Tần Ninh là thần tử mà trời xanh phái tới cứu ba đại tộc, cho nên vô cùng tôn kính Tần Ninh.

Đúng thế thật! Ô Đông liền nói ngay: "Năm xưa, nơi đây tên là đảo Linh Nguyên, là địa bàn của tộc Linh thị, cũng không mạnh lắm, sau đó bộ tộc Linh thị diệt vong, ba tộc chúng ta cũng bị buộc dời đến chỗ này, khai khẩn nơi đây, tạo ra căn cơ”.

"Những phần mộ bên ngoài đều là phần mộ của bộ tộc Linh thị!"

Tần Ninh sửng sốt.

Hắn còn tưởng rằng nơi đó là phần mộ của tiền nhân ba tộc.

"Ngươi nói cặn kẽ lại cho ta nghe”.

Tần Ninh ngồi ở đỉnh đầu pho tượng của mình, nhìn về phía Ô Đông, nghiêm túc nói.

Ô Đông nói: "Đại khái là bốn vạn năm trước, ba tộc chúng ta bị ép buộc dời khỏi Vụ đảo của mình, tìm được nơi này”.

"Lúc ấy, tộc nhân của tộc Linh thị ở trong đảo Linh Nguyên đã chết gần như không còn, chúng ta giúp bọn họ an táng tộc nhân, sau đó mới định cư ở chỗ này”.

"Những tộc nhân còn sót lại của bộ tộc Linh đã rời khỏi nơi này”.

Ô Đông nghiêm túc nói: "Chúng ta không cưỡng bách bọn họ rời đi, hơn nữa dù sao nơi này cũng là địa bàn của bộ tộc Linh thị, chúng ta vốn nói là mọi người cùng nhau ở, ba tộc thành bốn tộc, mọi người ở chung hòa thuận, nhưng các tộc nhân của bộ tộc Linh thị lại từ chối!"

"Bọn họ có khoảng hơn trăm người, sau khi rời khỏi nơi đây thì không biết tung tích, sau đó chúng ta liền ở lại chỗ này”.

Tần Ninh cẩn thận suy nghĩ.

Năm đó, hắn là Hồn Vô Ngân lưu lạc đến biển Nam Thiên, cũng là một lần tình cờ, vì lấy được một món chí bảo mà phải chịu khổ sở ở biển Nam Thiên, suýt chút nữa bỏ mạng.

Sau đó cũng giống như bây giờ, được tộc nhân bộ tộc Linh thị cứu giúp.

Hắn ở đảo Linh Nguyên mấy chục năm.

Pho tượng kia chính là hắn để lại! Nếu như sớm biết chỗ này chính là đảo Linh Nguyên, Tần Ninh nhất định sẽ nhớ tới.

Kiếp này đến bây giờ đại khái đã qua hơn bốn vạn năm.

Nói cách khác, sau khi hắn rời khỏi đảo Linh Nguyên năm đó, bộ tộc Linh thị ở đảo Linh Nguyên đã xuất hiện khó khăn tai ương bị tiêu diệt.

Sau khi người của ba tộc dời tới nơi này, nó mới được đặt tên là đảo Tam Nguyên! Qua hơn bốn vạn năm, nơi này thật sự đã không còn nhìn ra dáng vẻ của đảo Linh Nguyên nữa.

Trong lòng Tần Ninh vô cùng thổn thức.

Hắn đột nhiên hiểu ra, có lẽ mình đến đảo Tam Nguyên cũng không phải là tộc nhân ba tộc tế thiên dẫn dắt, mà là pho tượng này của hắn có vấn đề! Tần Ninh nhìn hai ngọn núi cao chọc trời xung quanh với ánh mắt phức tạp.

Hóa ra, hắn đã từng tới nơi này! "Đến bây giờ các ngươi còn có tin tức về tộc nhân của bộ tộc Linh thị không?"

Ô Đông lắc đầu nói: "Hơn trăm người kia ngồi trên một chiếc thuyền rời khỏi nơi đây, sau đó đã không còn tin tức...”, "Hơn bốn vạn năm qua, bọn họ chưa bao giờ về đây”.

Vẻ mặt Tần Ninh có chút tưởng nhớ.

Hắn ở đảo Linh Nguyên của bộ tộc Linh thị mấy chục năm, cũng có tình cảm với chỗ này.

Tần Ninh tùy tiện nói: "Ngươi bảo người khác không nên tới gần nơi này, nơi này đúng là rất nguy hiểm”.

Tần Ninh nhìn về phía ngọn núi cao bên trái, nói: "Nơi đó phong ấn một con tiên thú kinh khủng, nếu xuất hiện, chỉ sợ tất cả mọi người đảo Tam Nguyên đều sẽ chết”.

Ô Đông nghe nói như vậy thì vô cùng kinh ngạc.

"Vâng vâng vâng, ta đã biết”.

Từ đáy lòng ông ta cho rằng Tần Ninh là thần tử mà trời xanh phái tới cứu ba đại tộc, cho nên vô cùng tôn kính Tần Ninh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đúng thế thật! Ô Đông liền nói ngay: "Năm xưa, nơi đây tên là đảo Linh Nguyên, là địa bàn của tộc Linh thị, cũng không mạnh lắm, sau đó bộ tộc Linh thị diệt vong, ba tộc chúng ta cũng bị buộc dời đến chỗ này, khai khẩn nơi đây, tạo ra căn cơ”."Những phần mộ bên ngoài đều là phần mộ của bộ tộc Linh thị!"Tần Ninh sửng sốt.Hắn còn tưởng rằng nơi đó là phần mộ của tiền nhân ba tộc."Ngươi nói cặn kẽ lại cho ta nghe”.Tần Ninh ngồi ở đỉnh đầu pho tượng của mình, nhìn về phía Ô Đông, nghiêm túc nói.Ô Đông nói: "Đại khái là bốn vạn năm trước, ba tộc chúng ta bị ép buộc dời khỏi Vụ đảo của mình, tìm được nơi này”."Lúc ấy, tộc nhân của tộc Linh thị ở trong đảo Linh Nguyên đã chết gần như không còn, chúng ta giúp bọn họ an táng tộc nhân, sau đó mới định cư ở chỗ này”."Những tộc nhân còn sót lại của bộ tộc Linh đã rời khỏi nơi này”.Ô Đông nghiêm túc nói: "Chúng ta không cưỡng bách bọn họ rời đi, hơn nữa dù sao nơi này cũng là địa bàn của bộ tộc Linh thị, chúng ta vốn nói là mọi người cùng nhau ở, ba tộc thành bốn tộc, mọi người ở chung hòa thuận, nhưng các tộc nhân của bộ tộc Linh thị lại từ chối!""Bọn họ có khoảng hơn trăm người, sau khi rời khỏi nơi đây thì không biết tung tích, sau đó chúng ta liền ở lại chỗ này”.Tần Ninh cẩn thận suy nghĩ.Năm đó, hắn là Hồn Vô Ngân lưu lạc đến biển Nam Thiên, cũng là một lần tình cờ, vì lấy được một món chí bảo mà phải chịu khổ sở ở biển Nam Thiên, suýt chút nữa bỏ mạng.Sau đó cũng giống như bây giờ, được tộc nhân bộ tộc Linh thị cứu giúp.Hắn ở đảo Linh Nguyên mấy chục năm.Pho tượng kia chính là hắn để lại! Nếu như sớm biết chỗ này chính là đảo Linh Nguyên, Tần Ninh nhất định sẽ nhớ tới.Kiếp này đến bây giờ đại khái đã qua hơn bốn vạn năm.Nói cách khác, sau khi hắn rời khỏi đảo Linh Nguyên năm đó, bộ tộc Linh thị ở đảo Linh Nguyên đã xuất hiện khó khăn tai ương bị tiêu diệt.Sau khi người của ba tộc dời tới nơi này, nó mới được đặt tên là đảo Tam Nguyên! Qua hơn bốn vạn năm, nơi này thật sự đã không còn nhìn ra dáng vẻ của đảo Linh Nguyên nữa.Trong lòng Tần Ninh vô cùng thổn thức.Hắn đột nhiên hiểu ra, có lẽ mình đến đảo Tam Nguyên cũng không phải là tộc nhân ba tộc tế thiên dẫn dắt, mà là pho tượng này của hắn có vấn đề! Tần Ninh nhìn hai ngọn núi cao chọc trời xung quanh với ánh mắt phức tạp.Hóa ra, hắn đã từng tới nơi này! "Đến bây giờ các ngươi còn có tin tức về tộc nhân của bộ tộc Linh thị không?"Ô Đông lắc đầu nói: "Hơn trăm người kia ngồi trên một chiếc thuyền rời khỏi nơi đây, sau đó đã không còn tin tức...”, "Hơn bốn vạn năm qua, bọn họ chưa bao giờ về đây”.Vẻ mặt Tần Ninh có chút tưởng nhớ.Hắn ở đảo Linh Nguyên của bộ tộc Linh thị mấy chục năm, cũng có tình cảm với chỗ này.Tần Ninh tùy tiện nói: "Ngươi bảo người khác không nên tới gần nơi này, nơi này đúng là rất nguy hiểm”.Tần Ninh nhìn về phía ngọn núi cao bên trái, nói: "Nơi đó phong ấn một con tiên thú kinh khủng, nếu xuất hiện, chỉ sợ tất cả mọi người đảo Tam Nguyên đều sẽ chết”.Ô Đông nghe nói như vậy thì vô cùng kinh ngạc."Vâng vâng vâng, ta đã biết”.Từ đáy lòng ông ta cho rằng Tần Ninh là thần tử mà trời xanh phái tới cứu ba đại tộc, cho nên vô cùng tôn kính Tần Ninh.

Chương 9260: "Ngươi nói cặn kẽ lại cho ta nghe”.