“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9480: Mà nơi này cũng là đỉnh núi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Có điều mái tóc dài của hắn là dựng thẳng lên trên, ít nhiều gì cũng có phần kỳ lạ.Đợi thêm một lúc nữa, tóc của hắn mới trở về bình thường."Tần công tử".Bạch Y Nhân thúc giục: "Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi, có lẽ người của Thiên Thông Đạo và nhà họ Minh sắp đến rồi đấy!"Tần Ninh mỉm cười, nói: "Đến thì đến, ta vẫn chưa muốn rời khỏi đây đâu"."Tiên lôi Tam Thiên ở nơi này không thể tu luyện một lần rồi thôi được, sau này ta muốn ở đây thêm nữa"."Hả?"Bạch Y Nhân ngẩn người.Tần Ninh nói tiếp: "Ban đầu ta vốn quyết định tiêu diệt Thiên Thông Đạo nhưng hôm nay thì thôi vậy, giết vài người để ra oai thôi, sau đó sáp nhập Thiên Thông Đạo vào Nguyên Hoàng cung của chúng ta".Thấy dáng vẻ của Tần Ninh trông không hề giống như đùa giỡn, Bạch Y Nhân càng cảm thấy khó tin hơn.Tần Ninh thấy núi Thiên Thông có quá nhiều thiên tài địa bảo nên mụ mị đầu óc rồi ư?Nhưng người ta... có cường giả Ngọc Tiên cơ mà! "Đi thôi!"Tần Ninh mở miệng nói: "Lên đỉnh núi xem!"Nghe thấy câu này, Bạch Y Nhân càng sửng sốt hơn nữa, vội vàng nói: "Tần công tử, ngươi có quên gì không đấy?""Quên gì cơ?"Tần Ninh nhìn Bạch Y Nhân với vẻ tò mò.Nó đi đời nhà ma rồi kìa! Bạch Y Nhân lại chỉ vào Cửu Anh đã bị sấm sét bổ thành một cục cặn bã trong lôi trì."Tọa kỵ của ngài...", Tần Ninh nhìn vào trong lôi trì, buồn cười nói: "Có sao đâu, có sao đâu"."Nó vốn là hung thú, huyết mạch trong cơ thể lạ lùng lắm, sấm sét không bổ chết được đâu. Nó suốt ngày cứ leo trên người ta, ham ăn biếng làm, hôm nay xem như cho nó rèn luyện đàng hoàng luôn"."Nếu không, sau này chẳng có khí phách của một hung thú thì ta còn cần nó để làm gì nữa?Thà rằng để tiên lôi Tam Thiên này đánh chết nó còn hơn".Hả?Là vậy ư?Dù gì đó cũng là tọa kỵ của hắn cơ mà, hắn không sợ nó bị đánh chết thật ư?Tần Ninh đã nói không cần lo, đương nhiên Bạch Y Nhân cũng không tiện nói gì nữa, lên núi cùng với Tần Ninh.Chẳng mấy chốc đã đến độ cao chín ngàn trượng.Mà nơi này cũng là đỉnh núi.Ngọn núi này cao đến chín ngàn trượng, trên đỉnh núi lại có chín ngọn núi nhỏ trông như thân kiếm đứng sừng sững.Mỗi một ngọn núi đều cao trăm trượng.Cho người ta một ấntượng giống như là... núi mọc ra khỏi núi vậy! Cảm giác này hết sức kỳ lạ.

Có điều mái tóc dài của hắn là dựng thẳng lên trên, ít nhiều gì cũng có phần kỳ lạ.

Đợi thêm một lúc nữa, tóc của hắn mới trở về bình thường.

"Tần công tử".

Bạch Y Nhân thúc giục: "Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi, có lẽ người của Thiên Thông Đạo và nhà họ Minh sắp đến rồi đấy!"

Tần Ninh mỉm cười, nói: "Đến thì đến, ta vẫn chưa muốn rời khỏi đây đâu".

"Tiên lôi Tam Thiên ở nơi này không thể tu luyện một lần rồi thôi được, sau này ta muốn ở đây thêm nữa".

"Hả?"

Bạch Y Nhân ngẩn người.

Tần Ninh nói tiếp: "Ban đầu ta vốn quyết định tiêu diệt Thiên Thông Đạo nhưng hôm nay thì thôi vậy, giết vài người để ra oai thôi, sau đó sáp nhập Thiên Thông Đạo vào Nguyên Hoàng cung của chúng ta".

Thấy dáng vẻ của Tần Ninh trông không hề giống như đùa giỡn, Bạch Y Nhân càng cảm thấy khó tin hơn.

Tần Ninh thấy núi Thiên Thông có quá nhiều thiên tài địa bảo nên mụ mị đầu óc rồi ư?

Nhưng người ta... có cường giả Ngọc Tiên cơ mà! "Đi thôi!"

Tần Ninh mở miệng nói: "Lên đỉnh núi xem!"

Nghe thấy câu này, Bạch Y Nhân càng sửng sốt hơn nữa, vội vàng nói: "Tần công tử, ngươi có quên gì không đấy?"

"Quên gì cơ?"

Tần Ninh nhìn Bạch Y Nhân với vẻ tò mò.

Nó đi đời nhà ma rồi kìa! Bạch Y Nhân lại chỉ vào Cửu Anh đã bị sấm sét bổ thành một cục cặn bã trong lôi trì.

"Tọa kỵ của ngài...", Tần Ninh nhìn vào trong lôi trì, buồn cười nói: "Có sao đâu, có sao đâu".

"Nó vốn là hung thú, huyết mạch trong cơ thể lạ lùng lắm, sấm sét không bổ chết được đâu. Nó suốt ngày cứ leo trên người ta, ham ăn biếng làm, hôm nay xem như cho nó rèn luyện đàng hoàng luôn".

"Nếu không, sau này chẳng có khí phách của một hung thú thì ta còn cần nó để làm gì nữa?

Thà rằng để tiên lôi Tam Thiên này đánh chết nó còn hơn".

Hả?

Là vậy ư?

Dù gì đó cũng là tọa kỵ của hắn cơ mà, hắn không sợ nó bị đánh chết thật ư?

Tần Ninh đã nói không cần lo, đương nhiên Bạch Y Nhân cũng không tiện nói gì nữa, lên núi cùng với Tần Ninh.

Chẳng mấy chốc đã đến độ cao chín ngàn trượng.

Mà nơi này cũng là đỉnh núi.

Ngọn núi này cao đến chín ngàn trượng, trên đỉnh núi lại có chín ngọn núi nhỏ trông như thân kiếm đứng sừng sững.

Mỗi một ngọn núi đều cao trăm trượng.

Cho người ta một ấn

tượng giống như là... núi mọc ra khỏi núi vậy! Cảm giác này hết sức kỳ lạ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Có điều mái tóc dài của hắn là dựng thẳng lên trên, ít nhiều gì cũng có phần kỳ lạ.Đợi thêm một lúc nữa, tóc của hắn mới trở về bình thường."Tần công tử".Bạch Y Nhân thúc giục: "Chúng ta phải mau chóng rời khỏi đây thôi, có lẽ người của Thiên Thông Đạo và nhà họ Minh sắp đến rồi đấy!"Tần Ninh mỉm cười, nói: "Đến thì đến, ta vẫn chưa muốn rời khỏi đây đâu"."Tiên lôi Tam Thiên ở nơi này không thể tu luyện một lần rồi thôi được, sau này ta muốn ở đây thêm nữa"."Hả?"Bạch Y Nhân ngẩn người.Tần Ninh nói tiếp: "Ban đầu ta vốn quyết định tiêu diệt Thiên Thông Đạo nhưng hôm nay thì thôi vậy, giết vài người để ra oai thôi, sau đó sáp nhập Thiên Thông Đạo vào Nguyên Hoàng cung của chúng ta".Thấy dáng vẻ của Tần Ninh trông không hề giống như đùa giỡn, Bạch Y Nhân càng cảm thấy khó tin hơn.Tần Ninh thấy núi Thiên Thông có quá nhiều thiên tài địa bảo nên mụ mị đầu óc rồi ư?Nhưng người ta... có cường giả Ngọc Tiên cơ mà! "Đi thôi!"Tần Ninh mở miệng nói: "Lên đỉnh núi xem!"Nghe thấy câu này, Bạch Y Nhân càng sửng sốt hơn nữa, vội vàng nói: "Tần công tử, ngươi có quên gì không đấy?""Quên gì cơ?"Tần Ninh nhìn Bạch Y Nhân với vẻ tò mò.Nó đi đời nhà ma rồi kìa! Bạch Y Nhân lại chỉ vào Cửu Anh đã bị sấm sét bổ thành một cục cặn bã trong lôi trì."Tọa kỵ của ngài...", Tần Ninh nhìn vào trong lôi trì, buồn cười nói: "Có sao đâu, có sao đâu"."Nó vốn là hung thú, huyết mạch trong cơ thể lạ lùng lắm, sấm sét không bổ chết được đâu. Nó suốt ngày cứ leo trên người ta, ham ăn biếng làm, hôm nay xem như cho nó rèn luyện đàng hoàng luôn"."Nếu không, sau này chẳng có khí phách của một hung thú thì ta còn cần nó để làm gì nữa?Thà rằng để tiên lôi Tam Thiên này đánh chết nó còn hơn".Hả?Là vậy ư?Dù gì đó cũng là tọa kỵ của hắn cơ mà, hắn không sợ nó bị đánh chết thật ư?Tần Ninh đã nói không cần lo, đương nhiên Bạch Y Nhân cũng không tiện nói gì nữa, lên núi cùng với Tần Ninh.Chẳng mấy chốc đã đến độ cao chín ngàn trượng.Mà nơi này cũng là đỉnh núi.Ngọn núi này cao đến chín ngàn trượng, trên đỉnh núi lại có chín ngọn núi nhỏ trông như thân kiếm đứng sừng sững.Mỗi một ngọn núi đều cao trăm trượng.Cho người ta một ấntượng giống như là... núi mọc ra khỏi núi vậy! Cảm giác này hết sức kỳ lạ.

Chương 9480: Mà nơi này cũng là đỉnh núi.