“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9481: "Biết ngay là ngươi ở đây mà!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đôi mắt bồ câu của Bạch Y Nhân nhìn về phía đó, nhưng cô ta chẳng thể nhận ra có gì đặc biệt.Trên thực tế, trên đường đi tới đây, Bạch Y Nhân nhìn đâu cũng không phát hiện được gì cả.Chỉ có một mình Tần Ninh phá giải phong ấn, giải quyết vấn đề, tìm được chí bảo, đem về bỏ túi mà thôi.Cô ta chỉ đứng xem.Đúng vậy! Chỉ là người đứng xem mà thôi! Điều này làm cho Bạch Y Nhân cảm thấy... Tần Ninh cứ như thành thần rồi vậy! Dần dần, một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi hiện lên trong lòng Bạch Y Nhân.Chắc chắn Tần Ninh không phải người của vùng biển Thái Ất.Rất có khả năng là hắn đến từ những vùng biển khác trên biển Nam Thiên.Thậm chí còn có thể là người đến từ Đông Uyên, Tây Thiên, Bắc Vực hoặc là vùng đất Trung Thiên! Hơn nữa, xác suất rất lớn hắn là con cháu trẻ tuổi của một phe thế lực siêu cấp nào đó đến vùng biển Thái Ất để đi du lịch, hoặc đang trong kỳ kiểm tra của một thế lực siêu cấp nào đó đứng sau hắn! Trừ cái này ra, Bạch Y Nhân thật sự không hiểu nổi rốt cuộc tại sao Tần Ninh lại có nhiều trải nghiệm phong phú và kiến thức uyên bác đến như vậy.Đây hoàn toàn không phải chuyện mà người thường có thể làm được.Tần Ninh nhìn bảy ngọn núi cao trăm trượng như có điều suy nghĩ, đứng tại chỗ không nhúc nhích."Khi xưa cao nhân đã để lại núi Thiên Thông này, xung quanh bảy ngọn núi bảy trăm trượng thấp thoáng lượn lờ hình thể tự nhiên của thiên địa, chứa đựng những ý chí khác nhau!"Tần Ninh không kìm được bật cười.Thú vị! Quá là thú vị! Bạch Y Nhân tò mò hỏi: "Bảy ngọn núi này có gì đặc biệt à?""Có chứ, đương nhiên là có rồi!"Tần Ninh lập tức trả lời: "Nói cho ngươi nghe thì người cũng không hiểu mấy. Xem ra ta phải ở lại núi Thiên Thông này thật rồi, tạm thời ta chưa đi đâu".Ở lại ấy hả?Đây là địa bàn của Thiên Thông Đạo cơ mà, đâu phải nơi ngươi có thể nói ở là ở được đâu! Mà đúng lúc này.Từng tiếng kêu xé gió vang lên.Một loạt bóng người xuất hiện trên ngọn núi.Ở độ cao chín ngàn trượng, đỉnh núi vẫn rất mênh mông, gió lạnh vút qua, lượng không khí ít ỏi.Chẳng qua, độ cao này đương nhiên chẳng là gì so với võ giả cảnh giới Tiên Nhân."Biết ngay là ngươi ở đây mà!"Tiếng gầm đầy giận dữ vang lên.Đạo chủ Thiên Huyên, Thiên Viễn, Thiên Phưởng, cùng với mấy người thuộc nhà họ Minh như Minh Hoằng An đã đến đông đủ.Thấy Tần Ninh và Bạch Y Nhân, Thiên Chính Dương nổi trận lôi đình.Chính tên khốn kiếpnày đã chặt một tay của hắn ta! "Phụ thân, chính là hắn!"
Đôi mắt bồ câu của Bạch Y Nhân nhìn về phía đó, nhưng cô ta chẳng thể nhận ra có gì đặc biệt.
Trên thực tế, trên đường đi tới đây, Bạch Y Nhân nhìn đâu cũng không phát hiện được gì cả.
Chỉ có một mình Tần Ninh phá giải phong ấn, giải quyết vấn đề, tìm được chí bảo, đem về bỏ túi mà thôi.
Cô ta chỉ đứng xem.
Đúng vậy! Chỉ là người đứng xem mà thôi! Điều này làm cho Bạch Y Nhân cảm thấy... Tần Ninh cứ như thành thần rồi vậy! Dần dần, một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi hiện lên trong lòng Bạch Y Nhân.
Chắc chắn Tần Ninh không phải người của vùng biển Thái Ất.
Rất có khả năng là hắn đến từ những vùng biển khác trên biển Nam Thiên.
Thậm chí còn có thể là người đến từ Đông Uyên, Tây Thiên, Bắc Vực hoặc là vùng đất Trung Thiên! Hơn nữa, xác suất rất lớn hắn là con cháu trẻ tuổi của một phe thế lực siêu cấp nào đó đến vùng biển Thái Ất để đi du lịch, hoặc đang trong kỳ kiểm tra của một thế lực siêu cấp nào đó đứng sau hắn! Trừ cái này ra, Bạch Y Nhân thật sự không hiểu nổi rốt cuộc tại sao Tần Ninh lại có nhiều trải nghiệm phong phú và kiến thức uyên bác đến như vậy.
Đây hoàn toàn không phải chuyện mà người thường có thể làm được.
Tần Ninh nhìn bảy ngọn núi cao trăm trượng như có điều suy nghĩ, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
"Khi xưa cao nhân đã để lại núi Thiên Thông này, xung quanh bảy ngọn núi bảy trăm trượng thấp thoáng lượn lờ hình thể tự nhiên của thiên địa, chứa đựng những ý chí khác nhau!"
Tần Ninh không kìm được bật cười.
Thú vị! Quá là thú vị! Bạch Y Nhân tò mò hỏi: "Bảy ngọn núi này có gì đặc biệt à?"
"Có chứ, đương nhiên là có rồi!"
Tần Ninh lập tức trả lời: "Nói cho ngươi nghe thì người cũng không hiểu mấy. Xem ra ta phải ở lại núi Thiên Thông này thật rồi, tạm thời ta chưa đi đâu".
Ở lại ấy hả?
Đây là địa bàn của Thiên Thông Đạo cơ mà, đâu phải nơi ngươi có thể nói ở là ở được đâu! Mà đúng lúc này.
Từng tiếng kêu xé gió vang lên.
Một loạt bóng người xuất hiện trên ngọn núi.
Ở độ cao chín ngàn trượng, đỉnh núi vẫn rất mênh mông, gió lạnh vút qua, lượng không khí ít ỏi.
Chẳng qua, độ cao này đương nhiên chẳng là gì so với võ giả cảnh giới Tiên Nhân.
"Biết ngay là ngươi ở đây mà!"
Tiếng gầm đầy giận dữ vang lên.
Đạo chủ Thiên Huyên, Thiên Viễn, Thiên Phưởng, cùng với mấy người thuộc nhà họ Minh như Minh Hoằng An đã đến đông đủ.
Thấy Tần Ninh và Bạch Y Nhân, Thiên Chính Dương nổi trận lôi đình.
Chính tên khốn kiếp
này đã chặt một tay của hắn ta! "Phụ thân, chính là hắn!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đôi mắt bồ câu của Bạch Y Nhân nhìn về phía đó, nhưng cô ta chẳng thể nhận ra có gì đặc biệt.Trên thực tế, trên đường đi tới đây, Bạch Y Nhân nhìn đâu cũng không phát hiện được gì cả.Chỉ có một mình Tần Ninh phá giải phong ấn, giải quyết vấn đề, tìm được chí bảo, đem về bỏ túi mà thôi.Cô ta chỉ đứng xem.Đúng vậy! Chỉ là người đứng xem mà thôi! Điều này làm cho Bạch Y Nhân cảm thấy... Tần Ninh cứ như thành thần rồi vậy! Dần dần, một suy nghĩ không thể tưởng tượng nổi hiện lên trong lòng Bạch Y Nhân.Chắc chắn Tần Ninh không phải người của vùng biển Thái Ất.Rất có khả năng là hắn đến từ những vùng biển khác trên biển Nam Thiên.Thậm chí còn có thể là người đến từ Đông Uyên, Tây Thiên, Bắc Vực hoặc là vùng đất Trung Thiên! Hơn nữa, xác suất rất lớn hắn là con cháu trẻ tuổi của một phe thế lực siêu cấp nào đó đến vùng biển Thái Ất để đi du lịch, hoặc đang trong kỳ kiểm tra của một thế lực siêu cấp nào đó đứng sau hắn! Trừ cái này ra, Bạch Y Nhân thật sự không hiểu nổi rốt cuộc tại sao Tần Ninh lại có nhiều trải nghiệm phong phú và kiến thức uyên bác đến như vậy.Đây hoàn toàn không phải chuyện mà người thường có thể làm được.Tần Ninh nhìn bảy ngọn núi cao trăm trượng như có điều suy nghĩ, đứng tại chỗ không nhúc nhích."Khi xưa cao nhân đã để lại núi Thiên Thông này, xung quanh bảy ngọn núi bảy trăm trượng thấp thoáng lượn lờ hình thể tự nhiên của thiên địa, chứa đựng những ý chí khác nhau!"Tần Ninh không kìm được bật cười.Thú vị! Quá là thú vị! Bạch Y Nhân tò mò hỏi: "Bảy ngọn núi này có gì đặc biệt à?""Có chứ, đương nhiên là có rồi!"Tần Ninh lập tức trả lời: "Nói cho ngươi nghe thì người cũng không hiểu mấy. Xem ra ta phải ở lại núi Thiên Thông này thật rồi, tạm thời ta chưa đi đâu".Ở lại ấy hả?Đây là địa bàn của Thiên Thông Đạo cơ mà, đâu phải nơi ngươi có thể nói ở là ở được đâu! Mà đúng lúc này.Từng tiếng kêu xé gió vang lên.Một loạt bóng người xuất hiện trên ngọn núi.Ở độ cao chín ngàn trượng, đỉnh núi vẫn rất mênh mông, gió lạnh vút qua, lượng không khí ít ỏi.Chẳng qua, độ cao này đương nhiên chẳng là gì so với võ giả cảnh giới Tiên Nhân."Biết ngay là ngươi ở đây mà!"Tiếng gầm đầy giận dữ vang lên.Đạo chủ Thiên Huyên, Thiên Viễn, Thiên Phưởng, cùng với mấy người thuộc nhà họ Minh như Minh Hoằng An đã đến đông đủ.Thấy Tần Ninh và Bạch Y Nhân, Thiên Chính Dương nổi trận lôi đình.Chính tên khốn kiếpnày đã chặt một tay của hắn ta! "Phụ thân, chính là hắn!"