“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9624: "Cảm giác không khác trước kia là bao".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bạch Nguyên Thuần cũng không có cách nào.Việc này là để cảnh tỉnh con gái mình.Mấy ngày nay nói chuyện với Tần Ninh, vị sư đệ này của mình bây giờ coi như... có bảy tám người phụ nữ.Cái gì mà Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khương Thái Vi, còn có hai vị nữ đệ tử của hắn nữa?Tên là Chiêm Ngưng Tuyết, Khúc Phỉ Yên gì đó, còn có một người tên là Tạ Y Tuyền... Những cái tên này, suýt nữa thì Bạch Nguyên Thuần không thể nhớ kỹ.Nếu không phải mấy ngày nay trò chuyện, có rất nhiều việc Tần Ninh và ông ta đều chứng minh được, Bạch Nguyên Thuần còn cảm thấy Tần Ninh căn bản không phải Hồn Vô Ngân chuyển thế.Hồn Vô Ngân sư đệ năm đó... không gần nữ sắc! Tại sao bây giờ lại hoàn toàn buông thả bản thân rồi?Dựa theo xu thế này, chờ Vô Ngân sư đệ trở thành Tiên Đế Tiên Tôn lần nữa, vậy… có phải sẽ có mười hồng phấn tri kỷ hay không?Xem ra, sống lại một đời cũng đã khiến sư đệ biết, cả đời con người không thể chỉ theo đuổi thực lực cường đại, còn phải theo đuổi sự hưởng thụ.Có lẽ sự hưởng thụ, niềm yêu thích của sư đệ chính là phụ nữ đi.Thật tốt! Hâm mộ quá! Bạch Nguyên Thuần cảm thán trong lòng.Đồng thời, ông ta càng kiên định Bạch Y Nhân tuyệt đối không thể thích Tần Ninh.Hai người là sư huynh đệ.Nếu Bạch Y Nhân và Tần Ninh tiến tới với nhau, vậy... Bạch Y Nhân phải gọi mình là phụ thân, hay gọi mình là huynh trưởng?Không được, điều này quá lộn xộn! Tần Ninh cũng không biết vị sư huynh này của mình đang suy nghĩ gì.Nhìn một hải đảo xuất hiện ở phía trước, suy nghĩ của Tần Ninh cũng dần dần trở về.Tiên đảo Thái Ất! Đến rồi! Nói là tiên đảo, trên thực tế diện tích khu vực của tiên đảo Thái Ất đã hoàn toàn có thể so sánh với một đại lục.Chỉ là ở trong biển Nam Thiên mênh mông này, đại lục lớn hơn nữa cũng là bị đại dương bao chung quanh, chỉ có thể gọi là hòn đảo! Chiến hạm tới gần bến cảng, đám người lần lượt xuống thuyền, đã có đệ tử của Thái Ất tiên tông đến đây tiếp đón.Mọi người lần lượt cưỡi tiên cầm, đi vào bên trong hải đảo.Tiên cầm xòe hai cánh chừng trăm trượng, phía trên có hơn mười người đứng.Trên mặt đất là từng thành trì, thị trấn, sơn thôn, đang nhanh chóng lùi về phía sau.Bạch Nguyên Thuần kéo Tần Ninh đi đến phía trước, cẩn thận nhìn phía sau, lúc này mới nói: "Thế nào?""Cảm giác không khác trước kia là bao".Tần Ninh cười nói: "Nhưng mà nhìn một cách tổng thể thì tiên đảo Thái Ất đúng là đã mạnh mẽ hơn không ít".Nghe nói như thế, Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Năm đó sau khi đệ rời đi, những chí bảo mà đệ để lại đã mang đến cho chúng ta rất nhiều sự phát triển và biến hóa".

Bạch Nguyên Thuần cũng không có cách nào.

Việc này là để cảnh tỉnh con gái mình.

Mấy ngày nay nói chuyện với Tần Ninh, vị sư đệ này của mình bây giờ coi như... có bảy tám người phụ nữ.

Cái gì mà Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khương Thái Vi, còn có hai vị nữ đệ tử của hắn nữa?

Tên là Chiêm Ngưng Tuyết, Khúc Phỉ Yên gì đó, còn có một người tên là Tạ Y Tuyền... Những cái tên này, suýt nữa thì Bạch Nguyên Thuần không thể nhớ kỹ.

Nếu không phải mấy ngày nay trò chuyện, có rất nhiều việc Tần Ninh và ông ta đều chứng minh được, Bạch Nguyên Thuần còn cảm thấy Tần Ninh căn bản không phải Hồn Vô Ngân chuyển thế.

Hồn Vô Ngân sư đệ năm đó... không gần nữ sắc! Tại sao bây giờ lại hoàn toàn buông thả bản thân rồi?

Dựa theo xu thế này, chờ Vô Ngân sư đệ trở thành Tiên Đế Tiên Tôn lần nữa, vậy… có phải sẽ có mười hồng phấn tri kỷ hay không?

Xem ra, sống lại một đời cũng đã khiến sư đệ biết, cả đời con người không thể chỉ theo đuổi thực lực cường đại, còn phải theo đuổi sự hưởng thụ.

Có lẽ sự hưởng thụ, niềm yêu thích của sư đệ chính là phụ nữ đi.

Thật tốt! Hâm mộ quá! Bạch Nguyên Thuần cảm thán trong lòng.

Đồng thời, ông ta càng kiên định Bạch Y Nhân tuyệt đối không thể thích Tần Ninh.

Hai người là sư huynh đệ.

Nếu Bạch Y Nhân và Tần Ninh tiến tới với nhau, vậy... Bạch Y Nhân phải gọi mình là phụ thân, hay gọi mình là huynh trưởng?

Không được, điều này quá lộn xộn! Tần Ninh cũng không biết vị sư huynh này của mình đang suy nghĩ gì.

Nhìn một hải đảo xuất hiện ở phía trước, suy nghĩ của Tần Ninh cũng dần dần trở về.

Tiên đảo Thái Ất! Đến rồi! Nói là tiên đảo, trên thực tế diện tích khu vực của tiên đảo Thái Ất đã hoàn toàn có thể so sánh với một đại lục.

Chỉ là ở trong biển Nam Thiên mênh mông này, đại lục lớn hơn nữa cũng là bị đại dương bao chung quanh, chỉ có thể gọi là hòn đảo! Chiến hạm tới gần bến cảng, đám người lần lượt xuống thuyền, đã có đệ tử của Thái Ất tiên tông đến đây tiếp đón.

Mọi người lần lượt cưỡi tiên cầm, đi vào bên trong hải đảo.

Tiên cầm xòe hai cánh chừng trăm trượng, phía trên có hơn mười người đứng.

Trên mặt đất là từng thành trì, thị trấn, sơn thôn, đang nhanh chóng lùi về phía sau.

Bạch Nguyên Thuần kéo Tần Ninh đi đến phía trước, cẩn thận nhìn phía sau, lúc này mới nói: "Thế nào?"

"Cảm giác không khác trước kia là bao".

Tần Ninh cười nói: "Nhưng mà nhìn một cách tổng thể thì tiên đảo Thái Ất đúng là đã mạnh mẽ hơn không ít".

Nghe nói như thế, Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Năm đó sau khi đệ rời đi, những chí bảo mà đệ để lại đã mang đến cho chúng ta rất nhiều sự phát triển và biến hóa".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bạch Nguyên Thuần cũng không có cách nào.Việc này là để cảnh tỉnh con gái mình.Mấy ngày nay nói chuyện với Tần Ninh, vị sư đệ này của mình bây giờ coi như... có bảy tám người phụ nữ.Cái gì mà Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Khương Thái Vi, còn có hai vị nữ đệ tử của hắn nữa?Tên là Chiêm Ngưng Tuyết, Khúc Phỉ Yên gì đó, còn có một người tên là Tạ Y Tuyền... Những cái tên này, suýt nữa thì Bạch Nguyên Thuần không thể nhớ kỹ.Nếu không phải mấy ngày nay trò chuyện, có rất nhiều việc Tần Ninh và ông ta đều chứng minh được, Bạch Nguyên Thuần còn cảm thấy Tần Ninh căn bản không phải Hồn Vô Ngân chuyển thế.Hồn Vô Ngân sư đệ năm đó... không gần nữ sắc! Tại sao bây giờ lại hoàn toàn buông thả bản thân rồi?Dựa theo xu thế này, chờ Vô Ngân sư đệ trở thành Tiên Đế Tiên Tôn lần nữa, vậy… có phải sẽ có mười hồng phấn tri kỷ hay không?Xem ra, sống lại một đời cũng đã khiến sư đệ biết, cả đời con người không thể chỉ theo đuổi thực lực cường đại, còn phải theo đuổi sự hưởng thụ.Có lẽ sự hưởng thụ, niềm yêu thích của sư đệ chính là phụ nữ đi.Thật tốt! Hâm mộ quá! Bạch Nguyên Thuần cảm thán trong lòng.Đồng thời, ông ta càng kiên định Bạch Y Nhân tuyệt đối không thể thích Tần Ninh.Hai người là sư huynh đệ.Nếu Bạch Y Nhân và Tần Ninh tiến tới với nhau, vậy... Bạch Y Nhân phải gọi mình là phụ thân, hay gọi mình là huynh trưởng?Không được, điều này quá lộn xộn! Tần Ninh cũng không biết vị sư huynh này của mình đang suy nghĩ gì.Nhìn một hải đảo xuất hiện ở phía trước, suy nghĩ của Tần Ninh cũng dần dần trở về.Tiên đảo Thái Ất! Đến rồi! Nói là tiên đảo, trên thực tế diện tích khu vực của tiên đảo Thái Ất đã hoàn toàn có thể so sánh với một đại lục.Chỉ là ở trong biển Nam Thiên mênh mông này, đại lục lớn hơn nữa cũng là bị đại dương bao chung quanh, chỉ có thể gọi là hòn đảo! Chiến hạm tới gần bến cảng, đám người lần lượt xuống thuyền, đã có đệ tử của Thái Ất tiên tông đến đây tiếp đón.Mọi người lần lượt cưỡi tiên cầm, đi vào bên trong hải đảo.Tiên cầm xòe hai cánh chừng trăm trượng, phía trên có hơn mười người đứng.Trên mặt đất là từng thành trì, thị trấn, sơn thôn, đang nhanh chóng lùi về phía sau.Bạch Nguyên Thuần kéo Tần Ninh đi đến phía trước, cẩn thận nhìn phía sau, lúc này mới nói: "Thế nào?""Cảm giác không khác trước kia là bao".Tần Ninh cười nói: "Nhưng mà nhìn một cách tổng thể thì tiên đảo Thái Ất đúng là đã mạnh mẽ hơn không ít".Nghe nói như thế, Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Năm đó sau khi đệ rời đi, những chí bảo mà đệ để lại đã mang đến cho chúng ta rất nhiều sự phát triển và biến hóa".

Chương 9624: "Cảm giác không khác trước kia là bao".