“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9625: Tất cả đều đã không giống như trước.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hơn nữa đệ cũng đã nhờ vị kia thỉnh thoảng quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, cho nên ở trong vùng biển Thái Ất này, không ai dám trêu chọc chúng ta!"Nghe nói như thế, Tần Ninh lại sửa lại: "Không phải nhờ, mà ta đã sai bảo hắn ta, nếu tên khốn kia dám không làm theo, ta sẽ đập chết hắn ta!""Ừ ừ ừ, sai bảo sai bảo...", Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Dù sao bao nhiêu năm nay người ta vẫn luôn quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, đúng là đã giúp chúng ta rất nhiều, nếu đệ gặp lại người ta, kiểu gì cũng phải khách khí với người ta một chút"."Đệ biết rồi...", khách khí?Tên kia dám không âm thầm trông nom Thái Ất tiên tông, Tần Ninh sẽ lột da hắn ta! Phi cầm không ngừng tới gần trung tâm hải đảo.Cuối cùng.Giữa núi rừng tiên khí lượn lờ phía trước, có thể thấy được loáng thoáng có từng tiên cầm vỗ cánh bay, đồng thời cũng là có từng tòa đình đài lầu các cổ kính như ẩn như hiện giữa núi rừng.Hào quang mờ ảo.Núi rừng xanh biếc.Khắp nơi đều thể hiện ra không khí yên bình và khí thế mênh mông.Nơi này chính là Thái Ất tiên tông.Tiên đảo Thái Ất có thể nói là một tiên đảo lớn nhất toàn bộ vùng biển Thái Ất.Mà Thái Ất tiên tông cũng là bá chủ cường đại nhất vùng biển Thái Ất bây giờ.Lúc trước Tần Ninh đắc tội Vạn Tiên Lâu, Bạch Nguyên Thuần cũng không biết Tần Ninh là Hồn Vô Ngân, đúng là muốn trợ giúp Tần Ninh.Trên thực tế, Thái Ất tiên tông căn bản không sợ Vạn Tiên Lâu.Hai bên đều là bá chủ.Nhưng hiển nhiên Thái Ất tiên tông mạnh hơn một bậc."Chào mừng về nhà".Bạch Nguyên Thuần vỗ vỗ bả vai Tần Ninh, vui vẻ nói.Một màn này y hệt năm đó.Hồn Vô Ngân hôn mê được cứu tỉnh mất đi ký ức, được đám người Bạch Vân Vũ, Lạc Hàm Mai, Bạch Nguyên Thuần dẫn trở về Thái Ất tiên tông.Thời điểm đó Thái Ất tiên tông kém xa bây giờ.Bạch Vân Vũ khi đó cũng chỉ là một vị Kim Tiên.Nhoáng một cái, vài vạn năm đã trôi qua.Tất cả đều đã không giống như trước.Thế nhưng khi đi đến Thái Ất tiên tông lần nữa, sự rung động trong lòng lại lặng yên hiện ra.Không biết sư phụ bây giờ như thế nào rồi.Biết đồ đệ ngoan của mình không chết, còn thay đổi dáng vẻ khác trở về, liệu có kinh ngạc đến mức không khép miệng được hay không?Tần Ninh cong khóe miệng mỉm cười.
"Hơn nữa đệ cũng đã nhờ vị kia thỉnh thoảng quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, cho nên ở trong vùng biển Thái Ất này, không ai dám trêu chọc chúng ta!"
Nghe nói như thế, Tần Ninh lại sửa lại: "Không phải nhờ, mà ta đã sai bảo hắn ta, nếu tên khốn kia dám không làm theo, ta sẽ đập chết hắn ta!"
"Ừ ừ ừ, sai bảo sai bảo...", Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Dù sao bao nhiêu năm nay người ta vẫn luôn quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, đúng là đã giúp chúng ta rất nhiều, nếu đệ gặp lại người ta, kiểu gì cũng phải khách khí với người ta một chút".
"Đệ biết rồi...", khách khí?
Tên kia dám không âm thầm trông nom Thái Ất tiên tông, Tần Ninh sẽ lột da hắn ta! Phi cầm không ngừng tới gần trung tâm hải đảo.
Cuối cùng.
Giữa núi rừng tiên khí lượn lờ phía trước, có thể thấy được loáng thoáng có từng tiên cầm vỗ cánh bay, đồng thời cũng là có từng tòa đình đài lầu các cổ kính như ẩn như hiện giữa núi rừng.
Hào quang mờ ảo.
Núi rừng xanh biếc.
Khắp nơi đều thể hiện ra không khí yên bình và khí thế mênh mông.
Nơi này chính là Thái Ất tiên tông.
Tiên đảo Thái Ất có thể nói là một tiên đảo lớn nhất toàn bộ vùng biển Thái Ất.
Mà Thái Ất tiên tông cũng là bá chủ cường đại nhất vùng biển Thái Ất bây giờ.
Lúc trước Tần Ninh đắc tội Vạn Tiên Lâu, Bạch Nguyên Thuần cũng không biết Tần Ninh là Hồn Vô Ngân, đúng là muốn trợ giúp Tần Ninh.
Trên thực tế, Thái Ất tiên tông căn bản không sợ Vạn Tiên Lâu.
Hai bên đều là bá chủ.
Nhưng hiển nhiên Thái Ất tiên tông mạnh hơn một bậc.
"Chào mừng về nhà".
Bạch Nguyên Thuần vỗ vỗ bả vai Tần Ninh, vui vẻ nói.
Một màn này y hệt năm đó.
Hồn Vô Ngân hôn mê được cứu tỉnh mất đi ký ức, được đám người Bạch Vân Vũ, Lạc Hàm Mai, Bạch Nguyên Thuần dẫn trở về Thái Ất tiên tông.
Thời điểm đó Thái Ất tiên tông kém xa bây giờ.
Bạch Vân Vũ khi đó cũng chỉ là một vị Kim Tiên.
Nhoáng một cái, vài vạn năm đã trôi qua.
Tất cả đều đã không giống như trước.
Thế nhưng khi đi đến Thái Ất tiên tông lần nữa, sự rung động trong lòng lại lặng yên hiện ra.
Không biết sư phụ bây giờ như thế nào rồi.
Biết đồ đệ ngoan của mình không chết, còn thay đổi dáng vẻ khác trở về, liệu có kinh ngạc đến mức không khép miệng được hay không?
Tần Ninh cong khóe miệng mỉm cười.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Hơn nữa đệ cũng đã nhờ vị kia thỉnh thoảng quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, cho nên ở trong vùng biển Thái Ất này, không ai dám trêu chọc chúng ta!"Nghe nói như thế, Tần Ninh lại sửa lại: "Không phải nhờ, mà ta đã sai bảo hắn ta, nếu tên khốn kia dám không làm theo, ta sẽ đập chết hắn ta!""Ừ ừ ừ, sai bảo sai bảo...", Bạch Nguyên Thuần vui vẻ nói: "Dù sao bao nhiêu năm nay người ta vẫn luôn quan tâm đến Thái Ất tiên tông chúng ta, đúng là đã giúp chúng ta rất nhiều, nếu đệ gặp lại người ta, kiểu gì cũng phải khách khí với người ta một chút"."Đệ biết rồi...", khách khí?Tên kia dám không âm thầm trông nom Thái Ất tiên tông, Tần Ninh sẽ lột da hắn ta! Phi cầm không ngừng tới gần trung tâm hải đảo.Cuối cùng.Giữa núi rừng tiên khí lượn lờ phía trước, có thể thấy được loáng thoáng có từng tiên cầm vỗ cánh bay, đồng thời cũng là có từng tòa đình đài lầu các cổ kính như ẩn như hiện giữa núi rừng.Hào quang mờ ảo.Núi rừng xanh biếc.Khắp nơi đều thể hiện ra không khí yên bình và khí thế mênh mông.Nơi này chính là Thái Ất tiên tông.Tiên đảo Thái Ất có thể nói là một tiên đảo lớn nhất toàn bộ vùng biển Thái Ất.Mà Thái Ất tiên tông cũng là bá chủ cường đại nhất vùng biển Thái Ất bây giờ.Lúc trước Tần Ninh đắc tội Vạn Tiên Lâu, Bạch Nguyên Thuần cũng không biết Tần Ninh là Hồn Vô Ngân, đúng là muốn trợ giúp Tần Ninh.Trên thực tế, Thái Ất tiên tông căn bản không sợ Vạn Tiên Lâu.Hai bên đều là bá chủ.Nhưng hiển nhiên Thái Ất tiên tông mạnh hơn một bậc."Chào mừng về nhà".Bạch Nguyên Thuần vỗ vỗ bả vai Tần Ninh, vui vẻ nói.Một màn này y hệt năm đó.Hồn Vô Ngân hôn mê được cứu tỉnh mất đi ký ức, được đám người Bạch Vân Vũ, Lạc Hàm Mai, Bạch Nguyên Thuần dẫn trở về Thái Ất tiên tông.Thời điểm đó Thái Ất tiên tông kém xa bây giờ.Bạch Vân Vũ khi đó cũng chỉ là một vị Kim Tiên.Nhoáng một cái, vài vạn năm đã trôi qua.Tất cả đều đã không giống như trước.Thế nhưng khi đi đến Thái Ất tiên tông lần nữa, sự rung động trong lòng lại lặng yên hiện ra.Không biết sư phụ bây giờ như thế nào rồi.Biết đồ đệ ngoan của mình không chết, còn thay đổi dáng vẻ khác trở về, liệu có kinh ngạc đến mức không khép miệng được hay không?Tần Ninh cong khóe miệng mỉm cười.