“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9840: “Sa La Mạn Xà Cổ!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rầm! Cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ tư mở tung ra.Cái đầu của Thiên Ngô Cổ Công đã đập văng luôn cánh cửa.Bóng dáng Vân Tử Diệp trên cánh cửa sắt kia cũng bị đánh tan.Tần Ninh đứng trên đầu Thiên Ngô Cổ Công, cứ vậy mà đi thẳng tới tầng thứ tư.Sau khi bước vào tầng thứ tư, hắn quan sát xung quanh thật kỹ, không gian thật thoáng đãng.Ở bên sườn tầng thứ tư, chỗ cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ năm, bóng dáng Vân Tử Diệp lại xuất hiện.“Không thể nào, sao ngươi có thể khống chế Thiên Ngô Cổ Công!”Gương mặt Vân Tử Diệp rất dữ tợn, hắn ta căm tức, kêu gào không chút cam lòng.“Chuyện mà ngươi không làm được không có nghĩa là ta không làm được”.Tần Ninh khống chế Thiên Ngô Cổ Công đâm sầm vào cánh cửa sắt dẫn đến tầng năm.Ầm... đúng lúc này, trong tầng thứ tư truyền tới tiếng động rung trời, mặt sàn lát đá bằng phẳng bỗng vỡ ra.Mặt sàn nứt vỡ, đá vụn văng ra khắp nơi.Một cơ thể khổng lồ xuất hiện.Mới đầu nó mới chỉ một cái đầu ló lên, nhưng sau đó còn kéo theo cả cái cơ thể dài ngoằn hệt như Thiên Ngô Cổ Công.Cơ thể nó như một con mãng xà, lớp da có đường văn ấn một màu đen một màu trắng.“Sa La Mạn Xà Cổ!”Vân Tử Diệp độc ác nói: “Tần Ninh, thứ đang chờ đợi ngươi còn có Sa La Mạn Xà Cổ cực kỳ độc này nữa, và còn rất nhiều cổ trùng ở tầng năm, tầng sáu, tầng bảy, tầng tám nữa, chúng đủ khiến ngươi không biết mình chết thế nào rồi!”Tần Ninh nhìn về phía Vân Tử Diệp, từ tốn nói: “Ta có thể xử lý được con Thiên Ngô Cổ Công này thì khắc cũng có thể giải quyết được con Sa La Mạn Xà Cổ kia!”“Ngươi thả bao nhiêu con cổ trùng thì ta sẽ xử lý bấy nhiêu con!”Nghe vậy, sự âm tàn trên gương mặt của Vân Tử Diệp hóa thành sự ngạc nhiên.“Không thể nào! Không thể có chuyện đó được!”Nhưng Tần Ninh đã không thèm đếm xỉa tới hắn ta rồi.Hắn điều khiển Thiên Ngô Cổ Công đâm vào Sa La Mạn Xà Cổ.Rầm... ngay sau đó, hai con cổ trùng khổng lồ kia đâm sầm vào nhau.Tiếng va chạm khủng khiếp vang vọng.Bọn Thánh Thiên Cương, Phạm Văn Ngang, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần vừa đuổi tới tầng thứ tư thì thấy cảnh đó, cả đám đều há hốc mồm.Vãi... ầm ầm... hai con cổ trùng khổng lồ tông vào nhau.Con Sa La Mạn Xà Cổ kia dài cả trăm trượng, cơ thể hùng vĩ nhưng mềm mại như nước, khắp cơ thể đầy nọc độc,
Rầm! Cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ tư mở tung ra.
Cái đầu của Thiên Ngô Cổ Công đã đập văng luôn cánh cửa.
Bóng dáng Vân Tử Diệp trên cánh cửa sắt kia cũng bị đánh tan.
Tần Ninh đứng trên đầu Thiên Ngô Cổ Công, cứ vậy mà đi thẳng tới tầng thứ tư.
Sau khi bước vào tầng thứ tư, hắn quan sát xung quanh thật kỹ, không gian thật thoáng đãng.
Ở bên sườn tầng thứ tư, chỗ cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ năm, bóng dáng Vân Tử Diệp lại xuất hiện.
“Không thể nào, sao ngươi có thể khống chế Thiên Ngô Cổ Công!”
Gương mặt Vân Tử Diệp rất dữ tợn, hắn ta căm tức, kêu gào không chút cam lòng.
“Chuyện mà ngươi không làm được không có nghĩa là ta không làm được”.
Tần Ninh khống chế Thiên Ngô Cổ Công đâm sầm vào cánh cửa sắt dẫn đến tầng năm.
Ầm... đúng lúc này, trong tầng thứ tư truyền tới tiếng động rung trời, mặt sàn lát đá bằng phẳng bỗng vỡ ra.
Mặt sàn nứt vỡ, đá vụn văng ra khắp nơi.
Một cơ thể khổng lồ xuất hiện.
Mới đầu nó mới chỉ một cái đầu ló lên, nhưng sau đó còn kéo theo cả cái cơ thể dài ngoằn hệt như Thiên Ngô Cổ Công.
Cơ thể nó như một con mãng xà, lớp da có đường văn ấn một màu đen một màu trắng.
“Sa La Mạn Xà Cổ!”
Vân Tử Diệp độc ác nói: “Tần Ninh, thứ đang chờ đợi ngươi còn có Sa La Mạn Xà Cổ cực kỳ độc này nữa, và còn rất nhiều cổ trùng ở tầng năm, tầng sáu, tầng bảy, tầng tám nữa, chúng đủ khiến ngươi không biết mình chết thế nào rồi!”
Tần Ninh nhìn về phía Vân Tử Diệp, từ tốn nói: “Ta có thể xử lý được con Thiên Ngô Cổ Công này thì khắc cũng có thể giải quyết được con Sa La Mạn Xà Cổ kia!”
“Ngươi thả bao nhiêu con cổ trùng thì ta sẽ xử lý bấy nhiêu con!”
Nghe vậy, sự âm tàn trên gương mặt của Vân Tử Diệp hóa thành sự ngạc nhiên.
“Không thể nào! Không thể có chuyện đó được!”
Nhưng Tần Ninh đã không thèm đếm xỉa tới hắn ta rồi.
Hắn điều khiển Thiên Ngô Cổ Công đâm vào Sa La Mạn Xà Cổ.
Rầm... ngay sau đó, hai con cổ trùng khổng lồ kia đâm sầm vào nhau.
Tiếng va chạm khủng khiếp vang vọng.
Bọn Thánh Thiên Cương, Phạm Văn Ngang, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần vừa đuổi tới tầng thứ tư thì thấy cảnh đó, cả đám đều há hốc mồm.
Vãi... ầm ầm... hai con cổ trùng khổng lồ tông vào nhau.
Con Sa La Mạn Xà Cổ kia dài cả trăm trượng, cơ thể hùng vĩ nhưng mềm mại như nước, khắp cơ thể đầy nọc độc,
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rầm! Cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ tư mở tung ra.Cái đầu của Thiên Ngô Cổ Công đã đập văng luôn cánh cửa.Bóng dáng Vân Tử Diệp trên cánh cửa sắt kia cũng bị đánh tan.Tần Ninh đứng trên đầu Thiên Ngô Cổ Công, cứ vậy mà đi thẳng tới tầng thứ tư.Sau khi bước vào tầng thứ tư, hắn quan sát xung quanh thật kỹ, không gian thật thoáng đãng.Ở bên sườn tầng thứ tư, chỗ cánh cửa sắt dẫn tới tầng thứ năm, bóng dáng Vân Tử Diệp lại xuất hiện.“Không thể nào, sao ngươi có thể khống chế Thiên Ngô Cổ Công!”Gương mặt Vân Tử Diệp rất dữ tợn, hắn ta căm tức, kêu gào không chút cam lòng.“Chuyện mà ngươi không làm được không có nghĩa là ta không làm được”.Tần Ninh khống chế Thiên Ngô Cổ Công đâm sầm vào cánh cửa sắt dẫn đến tầng năm.Ầm... đúng lúc này, trong tầng thứ tư truyền tới tiếng động rung trời, mặt sàn lát đá bằng phẳng bỗng vỡ ra.Mặt sàn nứt vỡ, đá vụn văng ra khắp nơi.Một cơ thể khổng lồ xuất hiện.Mới đầu nó mới chỉ một cái đầu ló lên, nhưng sau đó còn kéo theo cả cái cơ thể dài ngoằn hệt như Thiên Ngô Cổ Công.Cơ thể nó như một con mãng xà, lớp da có đường văn ấn một màu đen một màu trắng.“Sa La Mạn Xà Cổ!”Vân Tử Diệp độc ác nói: “Tần Ninh, thứ đang chờ đợi ngươi còn có Sa La Mạn Xà Cổ cực kỳ độc này nữa, và còn rất nhiều cổ trùng ở tầng năm, tầng sáu, tầng bảy, tầng tám nữa, chúng đủ khiến ngươi không biết mình chết thế nào rồi!”Tần Ninh nhìn về phía Vân Tử Diệp, từ tốn nói: “Ta có thể xử lý được con Thiên Ngô Cổ Công này thì khắc cũng có thể giải quyết được con Sa La Mạn Xà Cổ kia!”“Ngươi thả bao nhiêu con cổ trùng thì ta sẽ xử lý bấy nhiêu con!”Nghe vậy, sự âm tàn trên gương mặt của Vân Tử Diệp hóa thành sự ngạc nhiên.“Không thể nào! Không thể có chuyện đó được!”Nhưng Tần Ninh đã không thèm đếm xỉa tới hắn ta rồi.Hắn điều khiển Thiên Ngô Cổ Công đâm vào Sa La Mạn Xà Cổ.Rầm... ngay sau đó, hai con cổ trùng khổng lồ kia đâm sầm vào nhau.Tiếng va chạm khủng khiếp vang vọng.Bọn Thánh Thiên Cương, Phạm Văn Ngang, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần vừa đuổi tới tầng thứ tư thì thấy cảnh đó, cả đám đều há hốc mồm.Vãi... ầm ầm... hai con cổ trùng khổng lồ tông vào nhau.Con Sa La Mạn Xà Cổ kia dài cả trăm trượng, cơ thể hùng vĩ nhưng mềm mại như nước, khắp cơ thể đầy nọc độc,