“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9871: Nếu phải đảm bảo nhất định thành công
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đáng tiếc, Đông Hoàng cung bị diệt…”, nhắc tới Đông Hoàng cung, ai cũng đều cảm thấy đáng tiếc.Đó là thế lực mạnh nhất biển Nam Thiên năm đó, tọa trấn biển Đông Tiên, không ai dám khinh thường.Cuối cùng lại đắc tội thế lực siêu cấp ở vùng đất Trung Thiên, rơi vào kết cục diệt môn.Trong đó, cũng có thể thấy được sự chênh lệch của biển Nam Thiên với vùng đất Trung Thiên.Người ta không chỉ có cấp bậc Tiên Quân vượt xa Cửu Thiên Huyền Tiên, lại tồn tại rất nhiều Tiên Đế Tiên Tôn tọa trấn.Bạch Hạo Vũ cũng mở miệng nói: "Nhưng mà nói cho cùng, ta cảm thấy sa mạc này cũng không giống như là Đông Vĩnh thành trước kia”."Theo ta được biết, Đông Vĩnh thành trước kia đúng là có núi có sông, nhưng không có sa mạc”."Hơn nữa ngươi không thấy là... di tích cổ này quá lớn sao?"Đông Vĩnh thành rất lớn, nhưng bọn họ mấy ngày nay đi qua di tích cổ này còn lớn gấp mười lần Đông Vĩnh thành.Liên tưởng đến lời của Tần Ninh, U Cổ tộc tính kế, trong lòng hai người lại mơ hồ cảm thấy bất an hẳn lên.Ba người đi trong sa mạc, phía trên cao là mặt trời chói lóa.Dường như thời gian trôi qua, trời đất chuyển động ở trong này cũng giống như bên ngoài.Sa mạc bị ánh mặt trời nướng nóng bỏng.Cho dù ba người đều là cảnh giới Huyền Tiên, cũng mơ hồ cảm thấy có chút không khoẻ.Đi tới đi lui, sa mạc phía trước loáng thoáng xuất hiện ba cột đá đột ngột từ mặt đất mọc lên, thẳng tắp đến tận trời, liếc mắt một cái nhìn không tới cuối."Là ta sinh ra ảo giác sao?"Bạch Hạo Vũ lau mồ hôi, hiếu kỳ nói: "Sao lại có ba cột đá?""Không phải là ảo ảnh chứ?"Dịch Tinh Thần cũng tò mò.Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, ánh mắt lạnh lùng."Không phải ảo ảnh, là phong ấn!"Phong ấn?Bạch Hạo Vũ đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Ngươi xem bên trái…", bên trái cũng có ba cái cột đá, đột ngột từ mặt đất mọc lên.Dịch Tinh Thần nhìn về phía bên phải, lúc này lại xoay người nhìn về phía sau.Xung quanh vị trí của bọn họ, cách khoảng mười trượng đều có ba cái cột đá.Mười hai cái cột đá, ẩn chứa khí tức cổ xưa cuồng bạo."Các ngươi bảo vệ tốt chính mình".Tần Ninh đưa mắt nhìn phía trước.Ở trong cột sáng đó, một bóng người đi ra.Mà ở phía sau người nọ cũng có hai người đi theo.
"Đáng tiếc, Đông Hoàng cung bị diệt…”, nhắc tới Đông Hoàng cung, ai cũng đều cảm thấy đáng tiếc.
Đó là thế lực mạnh nhất biển Nam Thiên năm đó, tọa trấn biển Đông Tiên, không ai dám khinh thường.
Cuối cùng lại đắc tội thế lực siêu cấp ở vùng đất Trung Thiên, rơi vào kết cục diệt môn.
Trong đó, cũng có thể thấy được sự chênh lệch của biển Nam Thiên với vùng đất Trung Thiên.
Người ta không chỉ có cấp bậc Tiên Quân vượt xa Cửu Thiên Huyền Tiên, lại tồn tại rất nhiều Tiên Đế Tiên Tôn tọa trấn.
Bạch Hạo Vũ cũng mở miệng nói: "Nhưng mà nói cho cùng, ta cảm thấy sa mạc này cũng không giống như là Đông Vĩnh thành trước kia”.
"Theo ta được biết, Đông Vĩnh thành trước kia đúng là có núi có sông, nhưng không có sa mạc”.
"Hơn nữa ngươi không thấy là... di tích cổ này quá lớn sao?"
Đông Vĩnh thành rất lớn, nhưng bọn họ mấy ngày nay đi qua di tích cổ này còn lớn gấp mười lần Đông Vĩnh thành.
Liên tưởng đến lời của Tần Ninh, U Cổ tộc tính kế, trong lòng hai người lại mơ hồ cảm thấy bất an hẳn lên.
Ba người đi trong sa mạc, phía trên cao là mặt trời chói lóa.
Dường như thời gian trôi qua, trời đất chuyển động ở trong này cũng giống như bên ngoài.
Sa mạc bị ánh mặt trời nướng nóng bỏng.
Cho dù ba người đều là cảnh giới Huyền Tiên, cũng mơ hồ cảm thấy có chút không khoẻ.
Đi tới đi lui, sa mạc phía trước loáng thoáng xuất hiện ba cột đá đột ngột từ mặt đất mọc lên, thẳng tắp đến tận trời, liếc mắt một cái nhìn không tới cuối.
"Là ta sinh ra ảo giác sao?"
Bạch Hạo Vũ lau mồ hôi, hiếu kỳ nói: "Sao lại có ba cột đá?"
"Không phải là ảo ảnh chứ?"
Dịch Tinh Thần cũng tò mò.
Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, ánh mắt lạnh lùng.
"Không phải ảo ảnh, là phong ấn!"
Phong ấn?
Bạch Hạo Vũ đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Ngươi xem bên trái…", bên trái cũng có ba cái cột đá, đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Dịch Tinh Thần nhìn về phía bên phải, lúc này lại xoay người nhìn về phía sau.
Xung quanh vị trí của bọn họ, cách khoảng mười trượng đều có ba cái cột đá.
Mười hai cái cột đá, ẩn chứa khí tức cổ xưa cuồng bạo.
"Các ngươi bảo vệ tốt chính mình".
Tần Ninh đưa mắt nhìn phía trước.
Ở trong cột sáng đó, một bóng người đi ra.
Mà ở phía sau người nọ cũng có hai người đi theo.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Đáng tiếc, Đông Hoàng cung bị diệt…”, nhắc tới Đông Hoàng cung, ai cũng đều cảm thấy đáng tiếc.Đó là thế lực mạnh nhất biển Nam Thiên năm đó, tọa trấn biển Đông Tiên, không ai dám khinh thường.Cuối cùng lại đắc tội thế lực siêu cấp ở vùng đất Trung Thiên, rơi vào kết cục diệt môn.Trong đó, cũng có thể thấy được sự chênh lệch của biển Nam Thiên với vùng đất Trung Thiên.Người ta không chỉ có cấp bậc Tiên Quân vượt xa Cửu Thiên Huyền Tiên, lại tồn tại rất nhiều Tiên Đế Tiên Tôn tọa trấn.Bạch Hạo Vũ cũng mở miệng nói: "Nhưng mà nói cho cùng, ta cảm thấy sa mạc này cũng không giống như là Đông Vĩnh thành trước kia”."Theo ta được biết, Đông Vĩnh thành trước kia đúng là có núi có sông, nhưng không có sa mạc”."Hơn nữa ngươi không thấy là... di tích cổ này quá lớn sao?"Đông Vĩnh thành rất lớn, nhưng bọn họ mấy ngày nay đi qua di tích cổ này còn lớn gấp mười lần Đông Vĩnh thành.Liên tưởng đến lời của Tần Ninh, U Cổ tộc tính kế, trong lòng hai người lại mơ hồ cảm thấy bất an hẳn lên.Ba người đi trong sa mạc, phía trên cao là mặt trời chói lóa.Dường như thời gian trôi qua, trời đất chuyển động ở trong này cũng giống như bên ngoài.Sa mạc bị ánh mặt trời nướng nóng bỏng.Cho dù ba người đều là cảnh giới Huyền Tiên, cũng mơ hồ cảm thấy có chút không khoẻ.Đi tới đi lui, sa mạc phía trước loáng thoáng xuất hiện ba cột đá đột ngột từ mặt đất mọc lên, thẳng tắp đến tận trời, liếc mắt một cái nhìn không tới cuối."Là ta sinh ra ảo giác sao?"Bạch Hạo Vũ lau mồ hôi, hiếu kỳ nói: "Sao lại có ba cột đá?""Không phải là ảo ảnh chứ?"Dịch Tinh Thần cũng tò mò.Tần Ninh đưa mắt nhìn lại, ánh mắt lạnh lùng."Không phải ảo ảnh, là phong ấn!"Phong ấn?Bạch Hạo Vũ đột nhiên kinh ngạc kêu lên: "Ngươi xem bên trái…", bên trái cũng có ba cái cột đá, đột ngột từ mặt đất mọc lên.Dịch Tinh Thần nhìn về phía bên phải, lúc này lại xoay người nhìn về phía sau.Xung quanh vị trí của bọn họ, cách khoảng mười trượng đều có ba cái cột đá.Mười hai cái cột đá, ẩn chứa khí tức cổ xưa cuồng bạo."Các ngươi bảo vệ tốt chính mình".Tần Ninh đưa mắt nhìn phía trước.Ở trong cột sáng đó, một bóng người đi ra.Mà ở phía sau người nọ cũng có hai người đi theo.