“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9872: Đến lúc đó sẽ có nguy hiểm bị bại lộ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy một màn như vậy, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều ngẩn ra.Nhằm vào bọn họ sao?Là ai?Ba bóng người kia đi từng bước một ra, đạp lên trên cát vàng, không nhanh không chậm.Đảo mắt.Sáu người chỉ cách nhau chưa đến trăm trượng.Hai bên đều đứng trên cồn cát, nhìn về phía đối phương.Ba người đối diện, người cầm đầu đứng ở giữa có thân hình cao lớn, bên ngoài mặc trang phục võ giả, cổ tay áo buộc chặt, tóc dài đến thắt lưng, trên đầu đội ngọc quan.Ngũ quan đoan chính, mặt mày thanh tú, mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thân thiết.Hai người ở bên cạnh một béo một gầy, nhìn qua không chỉ không đẹp trai mà quả thực là xấu xí.Tên mập mạp kia một mắt to một mắt nhỏ, đôi mắt giống dạ minh châu.Mà người gầy thì đang híp mắt lại, dáng người cao như cái sào.Trên cổ người gầy đeo một cái vòng cổ màu đen, nhìn qua cũng vô cùng cổ quái.Thanh niên đứng giữa một béo một gầy càng thêm tôn lên khí thế đặc biệt."Là ngươi giết Nguyên Khánh?"Thanh niên nâng bàn tay đang chắp sau lưng lên, chỉnh lại ống tay áo của mình, không chút để ý nói."Không phải!"Tần Ninh mỉm cười.Hả?Nghe nói như thế, thanh niên nhíu mày lại."Có can đảm làm, lại không có can đảm nhận?""Ngươi xem, ngươi đã biết là ta giết thì sao phải hỏi nữa?"Tần Ninh lạnh nhạt cười nói: "Nếu tới nhằm vào ta thì cứ ra tay đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, dù sao cũng phải chết, còn muốn ra vẻ ta đây, đúng là, đợi muốn chết, còn có vẻ chính mình buồn cười!"Nghe được lời này của Tần Ninh, thanh niên cẩm y nhíu mày lại."Đúng là một người thú vị".Thanh niên nói tiếp: "Nếu ngươi không giết Nguyên Khánh, ta nhất định sẽ mời chào ngươi gia nhập U Cổ tộc"."Người giết ngươi là Cố Nguyên Triết của U Cổ tộc!"Thanh niên nắm chặt bàn tay lại, trời đất xung quanh lập tức loé ra ánh sáng sắc bén."Cố Nguyên Khánh mà ngươi giết lúc trước là đệ đệ của ta, mặc dù ta cũng không muốn báo thù cho hắn ta, nhưng ngươi đã phá hỏng chuyện của U Cổ tộc chúng ta, cho nên ta phải giết ngươi".
Thấy một màn như vậy, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều ngẩn ra.
Nhằm vào bọn họ sao?
Là ai?
Ba bóng người kia đi từng bước một ra, đạp lên trên cát vàng, không nhanh không chậm.
Đảo mắt.
Sáu người chỉ cách nhau chưa đến trăm trượng.
Hai bên đều đứng trên cồn cát, nhìn về phía đối phương.
Ba người đối diện, người cầm đầu đứng ở giữa có thân hình cao lớn, bên ngoài mặc trang phục võ giả, cổ tay áo buộc chặt, tóc dài đến thắt lưng, trên đầu đội ngọc quan.
Ngũ quan đoan chính, mặt mày thanh tú, mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thân thiết.
Hai người ở bên cạnh một béo một gầy, nhìn qua không chỉ không đẹp trai mà quả thực là xấu xí.
Tên mập mạp kia một mắt to một mắt nhỏ, đôi mắt giống dạ minh châu.
Mà người gầy thì đang híp mắt lại, dáng người cao như cái sào.
Trên cổ người gầy đeo một cái vòng cổ màu đen, nhìn qua cũng vô cùng cổ quái.
Thanh niên đứng giữa một béo một gầy càng thêm tôn lên khí thế đặc biệt.
"Là ngươi giết Nguyên Khánh?"
Thanh niên nâng bàn tay đang chắp sau lưng lên, chỉnh lại ống tay áo của mình, không chút để ý nói.
"Không phải!"
Tần Ninh mỉm cười.
Hả?
Nghe nói như thế, thanh niên nhíu mày lại.
"Có can đảm làm, lại không có can đảm nhận?"
"Ngươi xem, ngươi đã biết là ta giết thì sao phải hỏi nữa?"
Tần Ninh lạnh nhạt cười nói: "Nếu tới nhằm vào ta thì cứ ra tay đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, dù sao cũng phải chết, còn muốn ra vẻ ta đây, đúng là, đợi muốn chết, còn có vẻ chính mình buồn cười!"
Nghe được lời này của Tần Ninh, thanh niên cẩm y nhíu mày lại.
"Đúng là một người thú vị".
Thanh niên nói tiếp: "Nếu ngươi không giết Nguyên Khánh, ta nhất định sẽ mời chào ngươi gia nhập U Cổ tộc".
"Người giết ngươi là Cố Nguyên Triết của U Cổ tộc!"
Thanh niên nắm chặt bàn tay lại, trời đất xung quanh lập tức loé ra ánh sáng sắc bén.
"Cố Nguyên Khánh mà ngươi giết lúc trước là đệ đệ của ta, mặc dù ta cũng không muốn báo thù cho hắn ta, nhưng ngươi đã phá hỏng chuyện của U Cổ tộc chúng ta, cho nên ta phải giết ngươi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy một màn như vậy, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần đều ngẩn ra.Nhằm vào bọn họ sao?Là ai?Ba bóng người kia đi từng bước một ra, đạp lên trên cát vàng, không nhanh không chậm.Đảo mắt.Sáu người chỉ cách nhau chưa đến trăm trượng.Hai bên đều đứng trên cồn cát, nhìn về phía đối phương.Ba người đối diện, người cầm đầu đứng ở giữa có thân hình cao lớn, bên ngoài mặc trang phục võ giả, cổ tay áo buộc chặt, tóc dài đến thắt lưng, trên đầu đội ngọc quan.Ngũ quan đoan chính, mặt mày thanh tú, mang đến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thân thiết.Hai người ở bên cạnh một béo một gầy, nhìn qua không chỉ không đẹp trai mà quả thực là xấu xí.Tên mập mạp kia một mắt to một mắt nhỏ, đôi mắt giống dạ minh châu.Mà người gầy thì đang híp mắt lại, dáng người cao như cái sào.Trên cổ người gầy đeo một cái vòng cổ màu đen, nhìn qua cũng vô cùng cổ quái.Thanh niên đứng giữa một béo một gầy càng thêm tôn lên khí thế đặc biệt."Là ngươi giết Nguyên Khánh?"Thanh niên nâng bàn tay đang chắp sau lưng lên, chỉnh lại ống tay áo của mình, không chút để ý nói."Không phải!"Tần Ninh mỉm cười.Hả?Nghe nói như thế, thanh niên nhíu mày lại."Có can đảm làm, lại không có can đảm nhận?""Ngươi xem, ngươi đã biết là ta giết thì sao phải hỏi nữa?"Tần Ninh lạnh nhạt cười nói: "Nếu tới nhằm vào ta thì cứ ra tay đi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, dù sao cũng phải chết, còn muốn ra vẻ ta đây, đúng là, đợi muốn chết, còn có vẻ chính mình buồn cười!"Nghe được lời này của Tần Ninh, thanh niên cẩm y nhíu mày lại."Đúng là một người thú vị".Thanh niên nói tiếp: "Nếu ngươi không giết Nguyên Khánh, ta nhất định sẽ mời chào ngươi gia nhập U Cổ tộc"."Người giết ngươi là Cố Nguyên Triết của U Cổ tộc!"Thanh niên nắm chặt bàn tay lại, trời đất xung quanh lập tức loé ra ánh sáng sắc bén."Cố Nguyên Khánh mà ngươi giết lúc trước là đệ đệ của ta, mặc dù ta cũng không muốn báo thù cho hắn ta, nhưng ngươi đã phá hỏng chuyện của U Cổ tộc chúng ta, cho nên ta phải giết ngươi".