Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 59: Lâm Di nương lộng quyền

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nghe nói Ngọc Châu và Cố Di nương quan hệ rất tốt, lại vô cùng trung thành, đại phu nhân đã từng muốn gây xích mích, muốn để nàng ta hầu hạ lão gia làm Ngũ Di nương. Nàng ta nhất quyết thắt cổ thề độc, nói cả đời chỉ hầu hạ Di nương. Sau đó Cố Di nương có ý định sinh con xong, giải phóng cho nàng khỏi thân phận nô tịch, về làm người bình thường, đem nàng ta gả cho một gi đình giàu có bậc trung. Kết quả Cố Di nương sinh khó tử vong, Ngọc Châu cũng nhảy xuống giếng tự sát.Tô Nhân Vũ thu nàng ta nhận làm nghĩa muội, để nàng ta cùng chôn với Cố Di nương tại tổ mộ của Tô gia.Tô Mạt lại hoài nghi Ngọc Châu bị phu nhân hại chết.Cũng nghe nói những hạ nhân bên cạnh Cố Di nương lúc trước không bị đánh cũng bị bán ra ngoài phủ, vì lí do không hầu hạ tốt Di nương nên bị giận lây sang.Tô Mạt cảm thấy bên trong nhất định đều bị phu nhân mua chuộc, tận dụng cơ hội này đuổi cùng diệt tận, tránh để lại hậu hoạn.Lẽ nào không có kẻ nào thông minh, nắm được cái đuôi của phu nhân, có thể bảo toàn tính mạng sao?Tô Mạt sai Kim Kết âm thầm lén lút đi tìm những người già trong phủ hỏi thăm, tranh thủ tìm ra những người trước đây từng hầu hạ Cố Di nương tìm hiểu xem sao?Kim Kết tuy chỉ là đứa nhỏ 8, 9 tuổi, nhưng lại thông minh nhanh nhẹn, làm việc dứt khoát khiến Tô Mạt rất thích.Nghĩ thông suốt được vấn đề này, Tô Mạt đối vớiTống phủ càng thêm gia tăng đề phòng, tự mình phải biết sớm tính toán để lớn hơn một chút có thể thoát khỏi Tô phủ.Nàng muốn chơi với Tô Nhân Vũ, Vương phu nhân một ván cờ, nối tiếp ván cờ năm đó bọn họ đã chơi với Cố Di nương.Chắc hẳn sẽ rất đặc sắc!Từ lúc biết được bí mật của Đỗ di nương, Tô Mạt y nguyên giả bộ không biết, còn tìm cơ hội đuổi Đỗ di nương về gian hậu viện ở, không cho nàng ta ở phòng nàng.Giống như loại phụ nữ ác độc đó, không xứng ở cùng nàng!Đỗ di nương oán hận chửi bới lung tung, Tô Mạt mượn tay người khác trừng trị bà ta, cho người cố ý nghe thấy lời chửi bới của bà ta, còn châm dầu vào lửa, để người của phu nhân cứ nghĩ rằng bà ta đang nguyền rủa phu nhân, phu nhân tức giận đến nỗi muốn khâu lại miệng nàng ta.Nháy mắt một cái đã bước sang tháng mới được phát tiền, ngân lượng trong viện của Tô Mạt bị người ta cắt xén, tiểu nha hoàn đi vài vòng lĩnh tiền, đều không lĩnh được. Cuối cùng Hạ Vũ nổi giận để Hoàng Oanh tự đi mà lấy.Hoàng Oanh và Hạ Vũ đều là đại nha hoàn phu nhân tặng cho tứ tiểu thư, thân phận không hề thấp, thường chỉ lo hầu hạ bên người tiểu thư, việc vặt có thể phân phó sai bảo nha hoàn mụ mụ đi làm.

Nghe nói Ngọc Châu và
Cố Di nương quan hệ rất tốt, lại vô cùng trung thành, đại phu nhân đã
từng muốn gây xích mích, muốn để nàng ta hầu hạ lão gia làm Ngũ Di
nương. Nàng ta nhất quyết thắt cổ thề độc, nói cả đời chỉ hầu hạ Di
nương. Sau đó Cố Di nương có ý định sinh con xong, giải phóng cho nàng
khỏi thân phận nô tịch, về làm người bình thường, đem nàng ta gả cho một gi đình giàu có bậc trung. Kết quả Cố Di nương sinh khó tử vong, Ngọc
Châu cũng nhảy xuống giếng tự sát.

Tô Nhân Vũ thu nàng ta nhận làm nghĩa muội, để nàng ta cùng chôn với Cố Di nương tại tổ mộ của Tô gia.

Tô Mạt lại hoài nghi Ngọc Châu bị phu nhân hại chết.

Cũng nghe nói những hạ nhân bên cạnh Cố Di nương lúc trước không bị đánh
cũng bị bán ra ngoài phủ, vì lí do không hầu hạ tốt Di nương nên bị giận lây sang.

Tô Mạt cảm thấy bên trong nhất định đều bị phu nhân mua chuộc, tận dụng cơ hội này đuổi cùng diệt tận, tránh để lại hậu hoạn.

Lẽ nào không có kẻ nào thông minh, nắm được cái đuôi của phu nhân, có thể bảo toàn tính mạng sao?

Tô Mạt sai Kim Kết âm thầm lén lút đi tìm những người già trong phủ hỏi
thăm, tranh thủ tìm ra những người trước đây từng hầu hạ Cố Di nương tìm hiểu xem sao?

Kim Kết tuy chỉ là đứa nhỏ 8, 9 tuổi, nhưng lại thông minh nhanh nhẹn, làm việc dứt khoát khiến Tô Mạt rất thích.

Nghĩ thông suốt được vấn đề này, Tô Mạt đối vớiTống phủ càng thêm gia tăng
đề phòng, tự mình phải biết sớm tính toán để lớn hơn một chút có thể
thoát khỏi Tô phủ.

Nàng muốn chơi với Tô Nhân Vũ, Vương phu nhân một ván cờ, nối tiếp ván cờ năm đó bọn họ đã chơi với Cố Di nương.

Chắc hẳn sẽ rất đặc sắc!

Từ lúc biết được bí mật của Đỗ di nương, Tô Mạt y nguyên giả bộ không
biết, còn tìm cơ hội đuổi Đỗ di nương về gian hậu viện ở, không cho nàng ta ở phòng nàng.

Giống như loại phụ nữ ác độc đó, không xứng ở cùng nàng!

Đỗ di nương oán hận chửi bới lung tung, Tô Mạt mượn tay người khác trừng
trị bà ta, cho người cố ý nghe thấy lời chửi bới của bà ta, còn châm dầu vào lửa, để người của phu nhân cứ nghĩ rằng bà ta đang nguyền rủa phu
nhân, phu nhân tức giận đến nỗi muốn khâu lại miệng nàng ta.

Nháy mắt một cái đã bước sang tháng mới được phát tiền, ngân lượng trong
viện của Tô Mạt bị người ta cắt xén, tiểu nha hoàn đi vài vòng lĩnh
tiền, đều không lĩnh được. Cuối cùng Hạ Vũ nổi giận để Hoàng Oanh tự đi
mà lấy.

Hoàng Oanh và Hạ Vũ đều là đại nha hoàn phu nhân tặng cho tứ tiểu thư, thân phận không hề thấp, thường chỉ lo hầu hạ bên người
tiểu thư, việc vặt có thể phân phó sai bảo nha hoàn mụ mụ đi làm.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nghe nói Ngọc Châu và Cố Di nương quan hệ rất tốt, lại vô cùng trung thành, đại phu nhân đã từng muốn gây xích mích, muốn để nàng ta hầu hạ lão gia làm Ngũ Di nương. Nàng ta nhất quyết thắt cổ thề độc, nói cả đời chỉ hầu hạ Di nương. Sau đó Cố Di nương có ý định sinh con xong, giải phóng cho nàng khỏi thân phận nô tịch, về làm người bình thường, đem nàng ta gả cho một gi đình giàu có bậc trung. Kết quả Cố Di nương sinh khó tử vong, Ngọc Châu cũng nhảy xuống giếng tự sát.Tô Nhân Vũ thu nàng ta nhận làm nghĩa muội, để nàng ta cùng chôn với Cố Di nương tại tổ mộ của Tô gia.Tô Mạt lại hoài nghi Ngọc Châu bị phu nhân hại chết.Cũng nghe nói những hạ nhân bên cạnh Cố Di nương lúc trước không bị đánh cũng bị bán ra ngoài phủ, vì lí do không hầu hạ tốt Di nương nên bị giận lây sang.Tô Mạt cảm thấy bên trong nhất định đều bị phu nhân mua chuộc, tận dụng cơ hội này đuổi cùng diệt tận, tránh để lại hậu hoạn.Lẽ nào không có kẻ nào thông minh, nắm được cái đuôi của phu nhân, có thể bảo toàn tính mạng sao?Tô Mạt sai Kim Kết âm thầm lén lút đi tìm những người già trong phủ hỏi thăm, tranh thủ tìm ra những người trước đây từng hầu hạ Cố Di nương tìm hiểu xem sao?Kim Kết tuy chỉ là đứa nhỏ 8, 9 tuổi, nhưng lại thông minh nhanh nhẹn, làm việc dứt khoát khiến Tô Mạt rất thích.Nghĩ thông suốt được vấn đề này, Tô Mạt đối vớiTống phủ càng thêm gia tăng đề phòng, tự mình phải biết sớm tính toán để lớn hơn một chút có thể thoát khỏi Tô phủ.Nàng muốn chơi với Tô Nhân Vũ, Vương phu nhân một ván cờ, nối tiếp ván cờ năm đó bọn họ đã chơi với Cố Di nương.Chắc hẳn sẽ rất đặc sắc!Từ lúc biết được bí mật của Đỗ di nương, Tô Mạt y nguyên giả bộ không biết, còn tìm cơ hội đuổi Đỗ di nương về gian hậu viện ở, không cho nàng ta ở phòng nàng.Giống như loại phụ nữ ác độc đó, không xứng ở cùng nàng!Đỗ di nương oán hận chửi bới lung tung, Tô Mạt mượn tay người khác trừng trị bà ta, cho người cố ý nghe thấy lời chửi bới của bà ta, còn châm dầu vào lửa, để người của phu nhân cứ nghĩ rằng bà ta đang nguyền rủa phu nhân, phu nhân tức giận đến nỗi muốn khâu lại miệng nàng ta.Nháy mắt một cái đã bước sang tháng mới được phát tiền, ngân lượng trong viện của Tô Mạt bị người ta cắt xén, tiểu nha hoàn đi vài vòng lĩnh tiền, đều không lĩnh được. Cuối cùng Hạ Vũ nổi giận để Hoàng Oanh tự đi mà lấy.Hoàng Oanh và Hạ Vũ đều là đại nha hoàn phu nhân tặng cho tứ tiểu thư, thân phận không hề thấp, thường chỉ lo hầu hạ bên người tiểu thư, việc vặt có thể phân phó sai bảo nha hoàn mụ mụ đi làm.

Chương 59: Lâm Di nương lộng quyền