Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 626: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 08

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đuôi lông mày lão phu nhân hơi vểnh lên, âm cuối nói kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trên trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”Vương Mai Lâm cười nói:“Lão phu nhân thật sự là hài hước. Tôn nhi thật đúng là muốn Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, không cần đi lên trời mới có.”Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nói nhăng cuội gì đó.”Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt một cái,“Cứ để hắn nói. Phàm ta có, bọn nhỏ thích, làm gì có chuyện không cho chứ.”Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu lại nói với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng đã trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn nói, nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”Vương phu nhân ho khan một tiếng.Đứa nhỏ này cũng quá đắc ý dào dạt.“Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.Lão phu nhân nhìn hắn một cái.Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa đi tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta đi. Ta khẳng định sẽ cưng chìu nàng.”Lão phu nhân chỉ cảm thấy có một cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ một tiếng trong lỗ mũi.Vương phu nhân lập tức cảm thấy không tốt,“Mai Lâm, ngươi nói xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn nhỏ.”Lão phu nhân âm trầm nói:“Để hắn nói.”Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến sự hưng phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .“Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn nhỏ, có thể đi nhà của ta, nuôi dưỡng trước. Không phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau sẽ viên phòng......”“Hừ!”Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ một tiếng.Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề nói:“Lão tổ tông, cầu ngài đừng trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là...... Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”Lão phu nhân nhướng mày, nhìn hắn không dời mắt,“Ngươi nói ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”Lão phu nhân xì một tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”

Đuôi lông mày lão phu
nhân hơi vểnh lên, âm cuối nói kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trên
trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”

Vương Mai Lâm cười nói:“Lão phu nhân thật sự là hài hước. Tôn nhi thật đúng là muốn
Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, không cần đi lên trời mới có.”

Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nói nhăng cuội gì đó.”

Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt một cái,“Cứ để hắn nói. Phàm ta có, bọn nhỏ thích, làm gì có chuyện không cho chứ.”

Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu
lại nói với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng đã trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn nói, nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”

Vương phu nhân ho khan một tiếng.

Đứa nhỏ này cũng quá đắc ý dào dạt.

“Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.

Lão phu nhân nhìn hắn một cái.

Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa đi tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta đi. Ta khẳng định sẽ cưng chìu
nàng.”

Lão phu nhân chỉ cảm thấy có một cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.

Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ một tiếng trong lỗ mũi.

Vương phu nhân lập tức cảm thấy không tốt,“Mai Lâm, ngươi nói xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn nhỏ.”

Lão phu nhân âm trầm nói:“Để hắn nói.”

Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến sự hưng phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .

“Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta
ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn nhỏ, có thể đi nhà của ta, nuôi dưỡng
trước. Không phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định
đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau sẽ viên phòng......”

“Hừ!”

Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ một tiếng.

Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề nói:“Lão tổ tông, cầu ngài đừng
trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là......
Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”

Lão phu nhân nhướng mày, nhìn hắn không dời mắt,“Ngươi nói ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”

Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”

Lão phu nhân xì một tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Đuôi lông mày lão phu nhân hơi vểnh lên, âm cuối nói kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trên trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”Vương Mai Lâm cười nói:“Lão phu nhân thật sự là hài hước. Tôn nhi thật đúng là muốn Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, không cần đi lên trời mới có.”Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nói nhăng cuội gì đó.”Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt một cái,“Cứ để hắn nói. Phàm ta có, bọn nhỏ thích, làm gì có chuyện không cho chứ.”Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu lại nói với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng đã trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn nói, nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”Vương phu nhân ho khan một tiếng.Đứa nhỏ này cũng quá đắc ý dào dạt.“Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.Lão phu nhân nhìn hắn một cái.Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa đi tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta đi. Ta khẳng định sẽ cưng chìu nàng.”Lão phu nhân chỉ cảm thấy có một cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ một tiếng trong lỗ mũi.Vương phu nhân lập tức cảm thấy không tốt,“Mai Lâm, ngươi nói xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn nhỏ.”Lão phu nhân âm trầm nói:“Để hắn nói.”Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến sự hưng phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .“Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn nhỏ, có thể đi nhà của ta, nuôi dưỡng trước. Không phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau sẽ viên phòng......”“Hừ!”Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ một tiếng.Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề nói:“Lão tổ tông, cầu ngài đừng trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là...... Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”Lão phu nhân nhướng mày, nhìn hắn không dời mắt,“Ngươi nói ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”Lão phu nhân xì một tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”

Chương 626: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 08