Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 989: Phong ba tiết thượng tị 02
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Kế hoạch ban đầu sẽ đi vào ban ngày nhưng vì để thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , Lễ bộ Thượng thư an bài rất nhều tiết mục , kết quả đến đêm đoàn người mới lên đường .Mui xe màu minh hoàng , quạt lông khổng tước uy nghi , xe ngựa trang trí đầy trân châu mã não......Trang phục thái giám , cung nữ đi theo muôn người như một , uy thế rợp trời......Xe ngựa nườm nượp , liên miên không dứt . Ánh đuốc uốn lượn chiếu sáng trời đêm , tựa một con hỏa long hùng vĩ .Lúc mới bắt đầu còn có điểm hứng khởi song thời gian dài ai cũng mệt mỏi , hoàng đế truyền đánh trống , lệnh thuộc hạ đẩy nhanh tiến độ , nhanh chóng kết thúc hành trình .Sau khi đến Vạn Xuân uyển , mọi người đều tự đi đến nơi ở dành cho mình.Đội quân tiên phong đến đây từ vài ngày trước đã an bài mọi thứ ổn thỏa : Phân công cung nhân hầu hạ , tuần tra , trực đêm , kiểm kê nhân số , nhất nhất đều hoàn thành chu đáo , phối hợp đồng bộ nhịp nhàng .Vì thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , tại tẩm thất trung ương tĩnh lặng không tiếng động , mọi động tác được hạ nhân thực hiện nhanh chóng lưu loát . Để làm được điều đó không thể không tính đến một lượng lớn nhân lực vật lực cần duy trì .Hoàng đế cùng hậu phi, hoàng tử, công chúa ở lại cung thất tự nhiên có hoàng quý phi phụ trách, nhưng bên ngoài liền cần Tiền cô cô cùng Lễ bộ phụ trách .Người bên ngoài làm sao đầy đủ bằng trong hoàng cung , cho dù mọi người đều thông cảm , đều tự tuân thủ trật tự , nhưng hoàng quý phi bên kia không ngừng yêu cầu điều động người cho nên bên ngoài vẫn phát sinh rất nhiều tình huống dở cười dở khóc .Ngựa của nhà này đi qua nhà khác , chỗ này đáng lẽ của viên quan Ất thì viên quan Giáp lại giành mất , lại có những nhà xưa nay nhìn nhau không vừa mắt , nhất quyết không ở chung một viện , hài tử nhà ai đi lạc … Tuy mọi người đã cố gắng đề phòng từ trước nhưng sự việc vẫn cứ rối tinh rối mù , sứt đầu mẻ trán .Tô Mạt cùng vài người khác vừa đến Vạn Xuân Uyển , hoàng quý phi liền phái người truyền lời , tuyên thái tử cùng Hoàng Phủ Giới đến bên cạnh hoàng đế , mà Lương phi cũng ở đây , lẽ dĩ nhiên cũng không thể bỏ lại Hoàng Phủ Giác.Mà Tô Mạt , bởi còn kiêm cả chức Tổng quản ngự thư phòng , tự nhiên cũng phải ở gần ngự thư phòng vừa lập tại Vạn Xuân uyển , theo lý cũng cần hầu hạ bên cạnh hoàng đế .Lúc này Tiền cô cô phái người tiến đến khi điều động vài thái giám qua hỗ trợ, người mới vào ở nhiều lắm , cho dù có Tổng quản trong cung cùng Đại thái giám hỗ trợ nàng nhưng thiếu vẫn hoàn thiếu .Tô Mạt để Kim Kết cùng Lăng Nhược bên mình , Thủy Muội cùng Hoàng Oanh phụ trách giám sát hạ nhân , thuận tiện cùng Tô gia bảo trì liên lạc , cũng không giúp gì được .
Kế hoạch ban đầu sẽ đi vào ban ngày nhưng vì để thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , Lễ bộ Thượng
thư an bài rất nhều tiết mục , kết quả đến đêm đoàn người mới lên đường .
Mui xe màu minh hoàng , quạt lông khổng tước uy nghi , xe ngựa trang trí đầy trân châu mã não......
Trang phục thái giám , cung nữ đi theo muôn người như một , uy thế rợp trời......
Xe ngựa nườm nượp , liên miên không dứt . Ánh đuốc uốn lượn chiếu sáng trời đêm , tựa một con hỏa long hùng vĩ .
Lúc mới bắt đầu còn có điểm hứng khởi song thời gian dài ai cũng mệt mỏi ,
hoàng đế truyền đánh trống , lệnh thuộc hạ đẩy nhanh tiến độ , nhanh
chóng kết thúc hành trình .
Sau khi đến Vạn Xuân uyển , mọi người đều tự đi đến nơi ở dành cho mình.
Đội quân tiên phong đến đây từ vài ngày trước đã an bài mọi thứ ổn thỏa :
Phân công cung nhân hầu hạ , tuần tra , trực đêm , kiểm kê nhân số ,
nhất nhất đều hoàn thành chu đáo , phối hợp đồng bộ nhịp nhàng .
Vì thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , tại tẩm thất trung ương tĩnh lặng không tiếng động , mọi động tác được hạ nhân thực hiện nhanh chóng lưu loát . Để làm được điều đó không thể không tính đến một lượng lớn nhân lực vật lực cần duy trì .
Hoàng đế cùng hậu phi, hoàng tử, công chúa ở
lại cung thất tự nhiên có hoàng quý phi phụ trách, nhưng bên ngoài liền
cần Tiền cô cô cùng Lễ bộ phụ trách .
Người bên ngoài làm sao đầy đủ bằng trong hoàng cung , cho dù mọi người đều thông cảm , đều tự tuân thủ trật tự , nhưng hoàng quý phi bên kia không ngừng yêu cầu điều động người cho nên bên ngoài vẫn phát sinh rất nhiều tình huống dở cười dở
khóc .
Ngựa của nhà này đi qua nhà khác , chỗ này đáng lẽ của
viên quan Ất thì viên quan Giáp lại giành mất , lại có những nhà xưa nay nhìn nhau không vừa mắt , nhất quyết không ở chung một viện , hài tử
nhà ai đi lạc … Tuy mọi người đã cố gắng đề phòng từ trước nhưng sự việc vẫn cứ rối tinh rối mù , sứt đầu mẻ trán .
Tô Mạt cùng vài
người khác vừa đến Vạn Xuân Uyển , hoàng quý phi liền phái người truyền
lời , tuyên thái tử cùng Hoàng Phủ Giới đến bên cạnh hoàng đế , mà Lương phi cũng ở đây , lẽ dĩ nhiên cũng không thể bỏ lại Hoàng Phủ Giác.
Mà Tô Mạt , bởi còn kiêm cả chức Tổng quản ngự thư phòng , tự nhiên cũng
phải ở gần ngự thư phòng vừa lập tại Vạn Xuân uyển , theo lý cũng cần
hầu hạ bên cạnh hoàng đế .
Lúc này Tiền cô cô phái người tiến
đến khi điều động vài thái giám qua hỗ trợ, người mới vào ở nhiều lắm ,
cho dù có Tổng quản trong cung cùng Đại thái giám hỗ trợ nàng nhưng
thiếu vẫn hoàn thiếu .
Tô Mạt để Kim Kết cùng Lăng Nhược bên mình , Thủy Muội cùng Hoàng Oanh phụ trách giám sát hạ nhân , thuận tiện
cùng Tô gia bảo trì liên lạc , cũng không giúp gì được .
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Kế hoạch ban đầu sẽ đi vào ban ngày nhưng vì để thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , Lễ bộ Thượng thư an bài rất nhều tiết mục , kết quả đến đêm đoàn người mới lên đường .Mui xe màu minh hoàng , quạt lông khổng tước uy nghi , xe ngựa trang trí đầy trân châu mã não......Trang phục thái giám , cung nữ đi theo muôn người như một , uy thế rợp trời......Xe ngựa nườm nượp , liên miên không dứt . Ánh đuốc uốn lượn chiếu sáng trời đêm , tựa một con hỏa long hùng vĩ .Lúc mới bắt đầu còn có điểm hứng khởi song thời gian dài ai cũng mệt mỏi , hoàng đế truyền đánh trống , lệnh thuộc hạ đẩy nhanh tiến độ , nhanh chóng kết thúc hành trình .Sau khi đến Vạn Xuân uyển , mọi người đều tự đi đến nơi ở dành cho mình.Đội quân tiên phong đến đây từ vài ngày trước đã an bài mọi thứ ổn thỏa : Phân công cung nhân hầu hạ , tuần tra , trực đêm , kiểm kê nhân số , nhất nhất đều hoàn thành chu đáo , phối hợp đồng bộ nhịp nhàng .Vì thể hiện tôn nghiêm hoàng gia , tại tẩm thất trung ương tĩnh lặng không tiếng động , mọi động tác được hạ nhân thực hiện nhanh chóng lưu loát . Để làm được điều đó không thể không tính đến một lượng lớn nhân lực vật lực cần duy trì .Hoàng đế cùng hậu phi, hoàng tử, công chúa ở lại cung thất tự nhiên có hoàng quý phi phụ trách, nhưng bên ngoài liền cần Tiền cô cô cùng Lễ bộ phụ trách .Người bên ngoài làm sao đầy đủ bằng trong hoàng cung , cho dù mọi người đều thông cảm , đều tự tuân thủ trật tự , nhưng hoàng quý phi bên kia không ngừng yêu cầu điều động người cho nên bên ngoài vẫn phát sinh rất nhiều tình huống dở cười dở khóc .Ngựa của nhà này đi qua nhà khác , chỗ này đáng lẽ của viên quan Ất thì viên quan Giáp lại giành mất , lại có những nhà xưa nay nhìn nhau không vừa mắt , nhất quyết không ở chung một viện , hài tử nhà ai đi lạc … Tuy mọi người đã cố gắng đề phòng từ trước nhưng sự việc vẫn cứ rối tinh rối mù , sứt đầu mẻ trán .Tô Mạt cùng vài người khác vừa đến Vạn Xuân Uyển , hoàng quý phi liền phái người truyền lời , tuyên thái tử cùng Hoàng Phủ Giới đến bên cạnh hoàng đế , mà Lương phi cũng ở đây , lẽ dĩ nhiên cũng không thể bỏ lại Hoàng Phủ Giác.Mà Tô Mạt , bởi còn kiêm cả chức Tổng quản ngự thư phòng , tự nhiên cũng phải ở gần ngự thư phòng vừa lập tại Vạn Xuân uyển , theo lý cũng cần hầu hạ bên cạnh hoàng đế .Lúc này Tiền cô cô phái người tiến đến khi điều động vài thái giám qua hỗ trợ, người mới vào ở nhiều lắm , cho dù có Tổng quản trong cung cùng Đại thái giám hỗ trợ nàng nhưng thiếu vẫn hoàn thiếu .Tô Mạt để Kim Kết cùng Lăng Nhược bên mình , Thủy Muội cùng Hoàng Oanh phụ trách giám sát hạ nhân , thuận tiện cùng Tô gia bảo trì liên lạc , cũng không giúp gì được .