Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1053: Bánh kem sau lưng địch 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hắn nếm thử, hơi hơi vuốt cằm nói:“Tô tiểu thư, cái này chỉ sợ là phải nướng, đem đi nướng sẽ khác biệt. Bên trong có thể có bột nở, nếu bỏ vào nướng, sẽ xoã tung, xốp, vừa tơi vừa nhuyễn.”Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa nói:“Nếu nướng thì không phải sẽ bị cháy sao?”Những món điểm tâm, được nướng qua, có món nào lại không có lớp bên ngoài hơi cứng chứ? Giống như miếng cơm cháy ở đáy nồi?Bất quá rốt cuộc chính mình đã từng ăn qua loại điểm tâm ngon như thế, cách làm ra sao chính Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha cũng nói không ra được nguyên nhân.Ở trong ấn tượng của các nàng, chính là muốn ăn, sau là có ngay.Ban đầu, căn bản còn không biết có trù nương hay đầu bếp làm.Chưa từng nghĩ Tô Văn Nhi thế nhưng lại biết nhiều như vậy.Tống Dung Hoa nhìn Tô Văn Nhi, tràn đầy bội phục nói:“Tô Văn Nhi, ngươi hiểu biết thật nhiều, so với tam muội ngươi thông minh hơn, đó là đồ ngốc tử.”Tô Văn Nhi cười cười,“Tam muội của ta cũng thông minh, nhưng đối với việc bếp này không để tâm.”Hoàng Phủ Kha châm chọc nói:“Nàng ta chỉ để tâm đến việc nịnh bợ, thật chán ghét.”Tống Dung Miên ở một bên không nói lời nào, Tống Dung Hoa trước nay đều khinh thường nàng, nàng tự nhiên không góp lời làm gì.Hoàng Phủ Giới hừ lạnh,“Ta phải đi, chuyện nữ nhân các ngươi, lôi ta vào làm cái gì? Ta muốn đi Đại hội Khúc Thủy Lưu Thương.”Hoàng Phủ Kha tức giận nói:“Ta xem ngươi là muốn đi mật báo.”Hoàng Phủ Giới lạnh lùng nói:“Ta là hạng người như vậy sao? Hơn nữa, Tô Mạt còn cần ta mật báo? Nàng ấy đương nhiên giỏi hơn các ngươi!”Hoàng Phủ Kha bị hắn chọc cho phát run, liền dậm chân, hừ nói:“Ngươi bị nàng ta mê hoặc.”“Tô tiểu thư đi tới chỗ lão phu nhân muốn phương tử thập toàn thập mỹ, gạt người ta nói muốn làm món đó, kết quả lại làm cùng một món với người ta, thật sự là ti bỉ.” Hoàng Phủ Giới không chút khách khí chỉ trích.Tô Văn Nhi mỉm cười, bình tĩnh thong dong nói:“Thất điện hạ, ngài sai lầm rồi, ý tưởng làm bánh kem của chúng ta bị đụng thôi. Thập toàn thập mỹ, là ta muốn lấy để hiếu kính quý phi nương nương .”Hoàng Phủ Kha cả giận:“Văn Nhi tỷ tỷ, chúng ta không cần để ý tới hắn, chúng ta mau chóng làm, làm tốt hơn so với Tô Mạt, đến lúc đó làm cho nàng ta bẽ mặt mới thôi.”

Hắn nếm thử, hơi hơi
vuốt cằm nói:“Tô tiểu thư, cái này chỉ sợ là phải nướng, đem đi nướng sẽ khác biệt. Bên trong có thể có bột nở, nếu bỏ vào nướng, sẽ xoã tung,
xốp, vừa tơi vừa nhuyễn.”

Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa nói:“Nếu nướng thì không phải sẽ bị cháy sao?”

Những món điểm tâm, được nướng qua, có món nào lại không có lớp bên ngoài hơi cứng chứ? Giống như miếng cơm cháy ở đáy nồi?

Bất quá rốt cuộc chính mình đã từng ăn qua loại điểm tâm ngon như thế, cách làm ra sao chính Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha cũng nói không ra
được nguyên nhân.

Ở trong ấn tượng của các nàng, chính là muốn ăn, sau là có ngay.

Ban đầu, căn bản còn không biết có trù nương hay đầu bếp làm.

Chưa từng nghĩ Tô Văn Nhi thế nhưng lại biết nhiều như vậy.

Tống Dung Hoa nhìn Tô Văn Nhi, tràn đầy bội phục nói:“Tô Văn Nhi, ngươi hiểu biết thật nhiều, so với tam muội ngươi thông minh hơn, đó là đồ ngốc
tử.”

Tô Văn Nhi cười cười,“Tam muội của ta cũng thông minh, nhưng đối với việc bếp này không để tâm.”

Hoàng Phủ Kha châm chọc nói:“Nàng ta chỉ để tâm đến việc nịnh bợ, thật chán ghét.”

Tống Dung Miên ở một bên không nói lời nào, Tống Dung Hoa trước nay đều khinh thường nàng, nàng tự nhiên không góp lời làm gì.

Hoàng Phủ Giới hừ lạnh,“Ta phải đi, chuyện nữ nhân các ngươi, lôi ta vào làm cái gì? Ta muốn đi Đại hội Khúc Thủy Lưu Thương.”

Hoàng Phủ Kha tức giận nói:“Ta xem ngươi là muốn đi mật báo.”

Hoàng Phủ Giới lạnh lùng nói:“Ta là hạng người như vậy sao? Hơn nữa, Tô Mạt
còn cần ta mật báo? Nàng ấy đương nhiên giỏi hơn các ngươi!”

Hoàng Phủ Kha bị hắn chọc cho phát run, liền dậm chân, hừ nói:“Ngươi bị nàng ta mê hoặc.”

“Tô tiểu thư đi tới chỗ lão phu nhân muốn phương tử thập toàn thập mỹ, gạt
người ta nói muốn làm món đó, kết quả lại làm cùng một món với người ta, thật sự là ti bỉ.” Hoàng Phủ Giới không chút khách khí chỉ trích.

Tô Văn Nhi mỉm cười, bình tĩnh thong dong nói:“Thất điện hạ, ngài sai lầm
rồi, ý tưởng làm bánh kem của chúng ta bị đụng thôi. Thập toàn thập mỹ,
là ta muốn lấy để hiếu kính quý phi nương nương .”

Hoàng Phủ Kha
cả giận:“Văn Nhi tỷ tỷ, chúng ta không cần để ý tới hắn, chúng ta mau
chóng làm, làm tốt hơn so với Tô Mạt, đến lúc đó làm cho nàng ta bẽ mặt
mới thôi.”

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Hắn nếm thử, hơi hơi vuốt cằm nói:“Tô tiểu thư, cái này chỉ sợ là phải nướng, đem đi nướng sẽ khác biệt. Bên trong có thể có bột nở, nếu bỏ vào nướng, sẽ xoã tung, xốp, vừa tơi vừa nhuyễn.”Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa nói:“Nếu nướng thì không phải sẽ bị cháy sao?”Những món điểm tâm, được nướng qua, có món nào lại không có lớp bên ngoài hơi cứng chứ? Giống như miếng cơm cháy ở đáy nồi?Bất quá rốt cuộc chính mình đã từng ăn qua loại điểm tâm ngon như thế, cách làm ra sao chính Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha cũng nói không ra được nguyên nhân.Ở trong ấn tượng của các nàng, chính là muốn ăn, sau là có ngay.Ban đầu, căn bản còn không biết có trù nương hay đầu bếp làm.Chưa từng nghĩ Tô Văn Nhi thế nhưng lại biết nhiều như vậy.Tống Dung Hoa nhìn Tô Văn Nhi, tràn đầy bội phục nói:“Tô Văn Nhi, ngươi hiểu biết thật nhiều, so với tam muội ngươi thông minh hơn, đó là đồ ngốc tử.”Tô Văn Nhi cười cười,“Tam muội của ta cũng thông minh, nhưng đối với việc bếp này không để tâm.”Hoàng Phủ Kha châm chọc nói:“Nàng ta chỉ để tâm đến việc nịnh bợ, thật chán ghét.”Tống Dung Miên ở một bên không nói lời nào, Tống Dung Hoa trước nay đều khinh thường nàng, nàng tự nhiên không góp lời làm gì.Hoàng Phủ Giới hừ lạnh,“Ta phải đi, chuyện nữ nhân các ngươi, lôi ta vào làm cái gì? Ta muốn đi Đại hội Khúc Thủy Lưu Thương.”Hoàng Phủ Kha tức giận nói:“Ta xem ngươi là muốn đi mật báo.”Hoàng Phủ Giới lạnh lùng nói:“Ta là hạng người như vậy sao? Hơn nữa, Tô Mạt còn cần ta mật báo? Nàng ấy đương nhiên giỏi hơn các ngươi!”Hoàng Phủ Kha bị hắn chọc cho phát run, liền dậm chân, hừ nói:“Ngươi bị nàng ta mê hoặc.”“Tô tiểu thư đi tới chỗ lão phu nhân muốn phương tử thập toàn thập mỹ, gạt người ta nói muốn làm món đó, kết quả lại làm cùng một món với người ta, thật sự là ti bỉ.” Hoàng Phủ Giới không chút khách khí chỉ trích.Tô Văn Nhi mỉm cười, bình tĩnh thong dong nói:“Thất điện hạ, ngài sai lầm rồi, ý tưởng làm bánh kem của chúng ta bị đụng thôi. Thập toàn thập mỹ, là ta muốn lấy để hiếu kính quý phi nương nương .”Hoàng Phủ Kha cả giận:“Văn Nhi tỷ tỷ, chúng ta không cần để ý tới hắn, chúng ta mau chóng làm, làm tốt hơn so với Tô Mạt, đến lúc đó làm cho nàng ta bẽ mặt mới thôi.”

Chương 1053: Bánh kem sau lưng địch 02