Tác giả:

Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…

Chương 1345: Tuyệt không từ hôn 02

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tần phu nhân lại ngượng ngùng,“Nhưng là......”Tô Mạt không cho nàng do dự:“Phu nhân không cần do dự, đây là lựa chọn của chúng ta, không có gì oán hận. Hy vọng phu nhân cùng Tần đại nhân bớt ưu thương, hơn nữa, mặc kệ chúng ta dùng phương pháp gì, hy vọng hai vị không cần chú ý.”Tần phu nhân lại lo lắng, không lẽ họ muốn làm gì con mình?Tô Mạt giải thích:“Là như thế này, chúng ta muốn mỗi ngày châm cứu, xoa bóp, còn có thể tiến hành điều trị bằng hương liệu cộng với tắm trong thuốc, hiệu quả như thế nào chúng ta cũng không dám cam đoan, chỉ có thể thử xem.”Tần phu nhân hai mắt sáng ngời, làm như thấy được hy vọng, rơi lệ nói:“Đa tạ Tô tiểu thư. Chúng ta đồng ý .”Tô Mạt nhắc nhở nói:“Không cùng Tần đại nhân nói một tiếng sao?”Tần phu nhân lắc đầu:“Không cần.”Tô Mạt đứng dậy:“Vậy không cần chờ nữa . Kinh mạch huynh ấy đã bắt đầu giảm sút, còn tiếp tục nữa, cho dù huynh ấy có tỉnh lại, chỉ sợ cũng là phế nhân.”Tần phu nhân lập tức bối rối, hận không thể làm cho Tô Mạt lập tức mang con đi.Tô Mạt cùng Tô Việt mang Tần Nguyên Quân hồi phủ, hai nhà âm thầm trao đổi với nhau. Đây dù sao cũng là chuyện của hai nhà, không cần cho người ngoài biết.Lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ không có phản đối, đem sân kế bên Tô Việt thu dọn, để Tần Nguyên Quân ở.Bởi vì trong cung bận rộn, hơn nữa nay hoàng đế ôm bệnh nhẹ, không thường đi ngự thư phòng, Tô Mạt lại theo phía nam vừa trở về, hoàng đế cũng không gọi nàng tới hầu, chỉ cần ở nhà nghỉ ngươi là được.Tô Mạt cầu còn không được, bèn thương lượng với tổ mẫu, đem phòng Tần Nguyên quân sắp xếp lại.Tần Nguyên Quân nay không cảm giác, nhưng còn chưa chết, chính là nếu không chăm sóc cẩn thận, khó tránh khỏi làm cho huyết mạch tắc nghẽn, nội tạng tổn thương.Tô Mạt muốn hắn có thể được vận động nên thiết kế một chiếc xe, giúp hắn ra ngoài hóng gió, mặt khác, cải tạo lại giường, gắn them ròng rọc, về tiểu tiện cũng có người chuyên môn chiếu cố.Nàng không dùng hai nha đầu của Tần Nguyên Quân mà chọn mấy tiểu y đồng khoảng mười tuổi đến giúp đỡ.Mấy tiểu y đồng này từ nhỏ đã học y, biết ít nhiều về nghề thuốc, cũng biết rõ huyệt vị của bệnh nhân hơn. Hai người một nhóm, hằng ngày xoa bóp khơi thông kinh mạch cho Tần Nguyên Quân còn mình cùng mấy đại phu kinh nghiệm thi châm.

Tần phu nhân lại ngượng ngùng,“Nhưng là......”

Tô Mạt không cho nàng do dự:“Phu nhân không cần do dự, đây là lựa chọn của chúng ta, không có gì oán hận. Hy vọng phu nhân cùng Tần đại nhân bớt
ưu thương, hơn nữa, mặc kệ chúng ta dùng phương pháp gì, hy vọng hai vị
không cần chú ý.”

Tần phu nhân lại lo lắng, không lẽ họ muốn làm gì con mình?

Tô Mạt giải thích:“Là như thế này, chúng ta muốn mỗi ngày châm cứu, xoa
bóp, còn có thể tiến hành điều trị bằng hương liệu cộng với tắm trong
thuốc, hiệu quả như thế nào chúng ta cũng không dám cam đoan, chỉ có thể thử xem.”

Tần phu nhân hai mắt sáng ngời, làm như thấy được hy vọng, rơi lệ nói:“Đa tạ Tô tiểu thư. Chúng ta đồng ý .”

Tô Mạt nhắc nhở nói:“Không cùng Tần đại nhân nói một tiếng sao?”

Tần phu nhân lắc đầu:“Không cần.”

Tô Mạt đứng dậy:“Vậy không cần chờ nữa . Kinh mạch huynh ấy đã bắt đầu
giảm sút, còn tiếp tục nữa, cho dù huynh ấy có tỉnh lại, chỉ sợ cũng là
phế nhân.”

Tần phu nhân lập tức bối rối, hận không thể làm cho Tô Mạt lập tức mang con đi.

Tô Mạt cùng Tô Việt mang Tần Nguyên Quân hồi phủ, hai nhà âm thầm trao đổi với nhau. Đây dù sao cũng là chuyện của hai nhà, không cần cho người
ngoài biết.

Lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ không có phản đối, đem sân kế bên Tô Việt thu dọn, để Tần Nguyên Quân ở.

Bởi vì trong cung bận rộn, hơn nữa nay hoàng đế ôm bệnh nhẹ, không thường
đi ngự thư phòng, Tô Mạt lại theo phía nam vừa trở về, hoàng đế cũng
không gọi nàng tới hầu, chỉ cần ở nhà nghỉ ngươi là được.

Tô Mạt cầu còn không được, bèn thương lượng với tổ mẫu, đem phòng Tần Nguyên quân sắp xếp lại.

Tần Nguyên Quân nay không cảm giác, nhưng còn chưa chết, chính là nếu không chăm sóc cẩn thận, khó tránh khỏi làm cho huyết mạch tắc nghẽn, nội
tạng tổn thương.

Tô Mạt muốn hắn có thể được vận động nên thiết
kế một chiếc xe, giúp hắn ra ngoài hóng gió, mặt khác, cải tạo lại
giường, gắn them ròng rọc, về tiểu tiện cũng có người chuyên môn chiếu
cố.

Nàng không dùng hai nha đầu của Tần Nguyên Quân mà chọn mấy tiểu y đồng khoảng mười tuổi đến giúp đỡ.

Mấy tiểu y đồng này từ nhỏ đã học y, biết ít nhiều về nghề thuốc, cũng biết rõ huyệt vị của bệnh nhân hơn. Hai người một nhóm, hằng ngày xoa bóp
khơi thông kinh mạch cho Tần Nguyên Quân còn mình cùng mấy đại phu kinh
nghiệm thi châm.

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Tần phu nhân lại ngượng ngùng,“Nhưng là......”Tô Mạt không cho nàng do dự:“Phu nhân không cần do dự, đây là lựa chọn của chúng ta, không có gì oán hận. Hy vọng phu nhân cùng Tần đại nhân bớt ưu thương, hơn nữa, mặc kệ chúng ta dùng phương pháp gì, hy vọng hai vị không cần chú ý.”Tần phu nhân lại lo lắng, không lẽ họ muốn làm gì con mình?Tô Mạt giải thích:“Là như thế này, chúng ta muốn mỗi ngày châm cứu, xoa bóp, còn có thể tiến hành điều trị bằng hương liệu cộng với tắm trong thuốc, hiệu quả như thế nào chúng ta cũng không dám cam đoan, chỉ có thể thử xem.”Tần phu nhân hai mắt sáng ngời, làm như thấy được hy vọng, rơi lệ nói:“Đa tạ Tô tiểu thư. Chúng ta đồng ý .”Tô Mạt nhắc nhở nói:“Không cùng Tần đại nhân nói một tiếng sao?”Tần phu nhân lắc đầu:“Không cần.”Tô Mạt đứng dậy:“Vậy không cần chờ nữa . Kinh mạch huynh ấy đã bắt đầu giảm sút, còn tiếp tục nữa, cho dù huynh ấy có tỉnh lại, chỉ sợ cũng là phế nhân.”Tần phu nhân lập tức bối rối, hận không thể làm cho Tô Mạt lập tức mang con đi.Tô Mạt cùng Tô Việt mang Tần Nguyên Quân hồi phủ, hai nhà âm thầm trao đổi với nhau. Đây dù sao cũng là chuyện của hai nhà, không cần cho người ngoài biết.Lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ không có phản đối, đem sân kế bên Tô Việt thu dọn, để Tần Nguyên Quân ở.Bởi vì trong cung bận rộn, hơn nữa nay hoàng đế ôm bệnh nhẹ, không thường đi ngự thư phòng, Tô Mạt lại theo phía nam vừa trở về, hoàng đế cũng không gọi nàng tới hầu, chỉ cần ở nhà nghỉ ngươi là được.Tô Mạt cầu còn không được, bèn thương lượng với tổ mẫu, đem phòng Tần Nguyên quân sắp xếp lại.Tần Nguyên Quân nay không cảm giác, nhưng còn chưa chết, chính là nếu không chăm sóc cẩn thận, khó tránh khỏi làm cho huyết mạch tắc nghẽn, nội tạng tổn thương.Tô Mạt muốn hắn có thể được vận động nên thiết kế một chiếc xe, giúp hắn ra ngoài hóng gió, mặt khác, cải tạo lại giường, gắn them ròng rọc, về tiểu tiện cũng có người chuyên môn chiếu cố.Nàng không dùng hai nha đầu của Tần Nguyên Quân mà chọn mấy tiểu y đồng khoảng mười tuổi đến giúp đỡ.Mấy tiểu y đồng này từ nhỏ đã học y, biết ít nhiều về nghề thuốc, cũng biết rõ huyệt vị của bệnh nhân hơn. Hai người một nhóm, hằng ngày xoa bóp khơi thông kinh mạch cho Tần Nguyên Quân còn mình cùng mấy đại phu kinh nghiệm thi châm.

Chương 1345: Tuyệt không từ hôn 02