Nữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng…
Chương 1831
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng còn tưởng rằng Thẩm tiểu thư chướng mắt Ngụy An Lương, chẳng lẽ chỉ làm bộ làm tịch thôi sao?Thật ra muốn cùng Ngụy An Lương làm cái gì đó sao?Thẩm Tinh Tinh giận đến mức tái hết mặt mày, hai vai run rẩy, Linh Đang vội nói: "Này, ngươi là đồ nha đầu nhà quê, dám nói chuyện với tiểu thư nhà chúng ta như vậy. Nói chính ngươi đó, ban ngày ban mặt cùng nam nhân ở trong phòng làm chuyện gì, quả thật là xấu mặt nữ nhân chúng ta. Nhìn bộ dạng của ngươi còn tưởng rằng là tiểu thư khuê các, quả thật là..."Câu tiếp theo nàng ta chưa kịp nói, Tô Mạt cũng biết là được, lạnh lùng cười, thản nhiên nói: "Ta là tiểu thư khuê các, hay không phải tiểu thư khuê các, và về phần nam nhân nào đó, xấu hổ, lưỡng tình tương nguyện, không liên quan tới các ngươi."Thẩm Tinh Tinh châm chọc nói: "Thật là trâng tráo, còn nói là lưỡng tình tương nguyện, người ta thích ngươi sao? Hay là ngươi mặt dày mày dạn bám theo người ta."Tô Mạt mặc kệ nàng ta, "Thẩm tiểu thư gấp cái gì?"Sắc mặt Thẩm Tinh Tinh đỏ bừng, "Ta, ta gấp cái gì, ta là cảm thấy thẹn thay ngươi, một nữ hài tử không biết giữ mình trong sạch."Phen này lại là diễn thuyết thanh cao lạnh lùng rồi hả?Thật là lãnh diễm, Tô Mạt nhướn mày, đáng tiếc nàng không phải là bé ngoan, không thể dạy."Các vị đừng tự cho mình là đúng, nếu không phải là đi cùng Ngụy bang chủ, đừng nói là ở lại, ngay cả bước qua cửa cũng không có cơ hội đâu." Nàng hừ một tiếng, tiếp tục thản thơi ăn hoa quả.Tôn nghiêm của bản thân bị miệt thị, lòng tự trọng của Thẩm Tinh Tinh bị đả kích nặng nề, thở phì phì vọt vào trong phòng của Tô Mạt, đưa tay chỉ vào nàng, thần sắc nghiêm nghị nói: "Ngươi lặp lại một lần nữa!"Tô Mạt thay đổi tư thế, "Thẩm tiểu thư, ngươi không biết tất cả mọi người đều có tay sao?Một ngón tay chỉ người khác, các ngón còn lại tự chỉ mình mà.Hiển nhiên Thẩm đại tiểu thư bị là hư không có cái khái niệm kia.Thẩm Tinh Tinh còn muốn dùng đạo đức để trách cứ Tô Mạt, Tô Mạt không ngờ được nàng ta lại ồn ào như vậy, thật sự là phí cho gương mặt xinh đẹp kia.Vừa rồi ở trong kiệu còn có chút khí chất, ai ngờ bùn loãng không xây được tường.Thấy Thẩm Tinh Tinh không có ý định ngậm miệng lại, Tô Mạt giơ tay lên, một quả nho lập tức bay vào miệng nàng ta.Thẩm Tinh Tinh lập tức yết hầu bị mặc nghẹn, nuốt nguyên cả quả nho kia xuống, khiến cho nàng ta chảy cả nước mắt."Thôn nữ to gan, dám tổn thương tiểu thư của chúng ta." Linh Đang lập tức giơ lên chuẩn bị tát.
Nàng còn tưởng rằng Thẩm tiểu thư chướng mắt Ngụy An Lương, chẳng lẽ chỉ làm bộ làm tịch thôi sao?
Thật ra muốn cùng Ngụy An Lương làm cái gì đó sao?
Thẩm Tinh Tinh giận đến mức tái hết mặt mày, hai vai run rẩy, Linh Đang vội nói: "Này, ngươi là đồ nha đầu nhà quê, dám nói chuyện với tiểu thư nhà chúng ta như vậy. Nói chính ngươi đó, ban ngày ban mặt cùng nam nhân ở trong phòng làm chuyện gì, quả thật là xấu mặt nữ nhân chúng ta. Nhìn bộ dạng của ngươi còn tưởng rằng là tiểu thư khuê các, quả thật là..."
Câu tiếp theo nàng ta chưa kịp nói, Tô Mạt cũng biết là được, lạnh lùng cười, thản nhiên nói: "Ta là tiểu thư khuê các, hay không phải tiểu thư khuê các, và về phần nam nhân nào đó, xấu hổ, lưỡng tình tương nguyện, không liên quan tới các ngươi."
Thẩm Tinh Tinh châm chọc nói: "Thật là trâng tráo, còn nói là lưỡng tình tương nguyện, người ta thích ngươi sao? Hay là ngươi mặt dày mày dạn bám theo người ta."
Tô Mạt mặc kệ nàng ta, "Thẩm tiểu thư gấp cái gì?"
Sắc mặt Thẩm Tinh Tinh đỏ bừng, "Ta, ta gấp cái gì, ta là cảm thấy thẹn thay ngươi, một nữ hài tử không biết giữ mình trong sạch."
Phen này lại là diễn thuyết thanh cao lạnh lùng rồi hả?
Thật là lãnh diễm, Tô Mạt nhướn mày, đáng tiếc nàng không phải là bé ngoan, không thể dạy.
"Các vị đừng tự cho mình là đúng, nếu không phải là đi cùng Ngụy bang chủ, đừng nói là ở lại, ngay cả bước qua cửa cũng không có cơ hội đâu." Nàng hừ một tiếng, tiếp tục thản thơi ăn hoa quả.
Tôn nghiêm của bản thân bị miệt thị, lòng tự trọng của Thẩm Tinh Tinh bị đả kích nặng nề, thở phì phì vọt vào trong phòng của Tô Mạt, đưa tay chỉ vào nàng, thần sắc nghiêm nghị nói: "Ngươi lặp lại một lần nữa!"
Tô Mạt thay đổi tư thế, "Thẩm tiểu thư, ngươi không biết tất cả mọi người đều có tay sao?
Một ngón tay chỉ người khác, các ngón còn lại tự chỉ mình mà.
Hiển nhiên Thẩm đại tiểu thư bị là hư không có cái khái niệm kia.
Thẩm Tinh Tinh còn muốn dùng đạo đức để trách cứ Tô Mạt, Tô Mạt không ngờ được nàng ta lại ồn ào như vậy, thật sự là phí cho gương mặt xinh đẹp kia.
Vừa rồi ở trong kiệu còn có chút khí chất, ai ngờ bùn loãng không xây được tường.
Thấy Thẩm Tinh Tinh không có ý định ngậm miệng lại, Tô Mạt giơ tay lên, một quả nho lập tức bay vào miệng nàng ta.
Thẩm Tinh Tinh lập tức yết hầu bị mặc nghẹn, nuốt nguyên cả quả nho kia xuống, khiến cho nàng ta chảy cả nước mắt.
"Thôn nữ to gan, dám tổn thương tiểu thư của chúng ta." Linh Đang lập tức giơ lên chuẩn bị tát.
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương PhiTác giả: Vệ Sơ LãngTruyện Converter, Truyện Cung Đấu, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngNữ nhân đó thực chất mới chỉ xấp xỉ 20 tuổi, do thường xuyên làm việc nặng nhọc nên da dẻ thô ráp, lưng còng, không còn vẻ xinh đẹp ngày trước nữa. Bên cạnh là một tiểu cô nương ước chừng 5, 6 tuổi, trên người mặc bộ quần áo màu xám tro, tóc tai rậm tạp rối bù, đang lật tung đống quần áo đó, muốn phân loại quần áo để ngâm nước. Bên ngoài trời vẫn lạnh, tiểu cô nương vừa bị ép mặc vào loại áo kép *( loại áo mỏng chỉ có 2 lớp vải), lạnh đến nỗi khuôn mặt cô bé đỏ bừng, bàn tay nhỏ rét cóng không động đậy được. Người đàn bà đó tức giận mắng té tát “ Ngươi cái thứ đồ nghiệt chủng, cả ngày chỉ biết ăn không ngồi rồi, thứ đồ lười biếng.” vừa mắng vừa giơ tay đánh , cô bé sợ đến nỗi sắc mặt tái xanh. Cắt không ra giọt máu nào, sợ hãi lập tức quỳ xuống ôm đầu cầu xin: “ Di nương, đừng đánh con nữa, đừng đánh nữa, con không dám lười biếng nữa, không dám nữa ….”. Những giọt nước mắt trong veo từ trong đôi mắt của tiểu cô nương đó rớt xuống như mưa khiến người khác không nỡ khiển trách, nhưng… Nàng còn tưởng rằng Thẩm tiểu thư chướng mắt Ngụy An Lương, chẳng lẽ chỉ làm bộ làm tịch thôi sao?Thật ra muốn cùng Ngụy An Lương làm cái gì đó sao?Thẩm Tinh Tinh giận đến mức tái hết mặt mày, hai vai run rẩy, Linh Đang vội nói: "Này, ngươi là đồ nha đầu nhà quê, dám nói chuyện với tiểu thư nhà chúng ta như vậy. Nói chính ngươi đó, ban ngày ban mặt cùng nam nhân ở trong phòng làm chuyện gì, quả thật là xấu mặt nữ nhân chúng ta. Nhìn bộ dạng của ngươi còn tưởng rằng là tiểu thư khuê các, quả thật là..."Câu tiếp theo nàng ta chưa kịp nói, Tô Mạt cũng biết là được, lạnh lùng cười, thản nhiên nói: "Ta là tiểu thư khuê các, hay không phải tiểu thư khuê các, và về phần nam nhân nào đó, xấu hổ, lưỡng tình tương nguyện, không liên quan tới các ngươi."Thẩm Tinh Tinh châm chọc nói: "Thật là trâng tráo, còn nói là lưỡng tình tương nguyện, người ta thích ngươi sao? Hay là ngươi mặt dày mày dạn bám theo người ta."Tô Mạt mặc kệ nàng ta, "Thẩm tiểu thư gấp cái gì?"Sắc mặt Thẩm Tinh Tinh đỏ bừng, "Ta, ta gấp cái gì, ta là cảm thấy thẹn thay ngươi, một nữ hài tử không biết giữ mình trong sạch."Phen này lại là diễn thuyết thanh cao lạnh lùng rồi hả?Thật là lãnh diễm, Tô Mạt nhướn mày, đáng tiếc nàng không phải là bé ngoan, không thể dạy."Các vị đừng tự cho mình là đúng, nếu không phải là đi cùng Ngụy bang chủ, đừng nói là ở lại, ngay cả bước qua cửa cũng không có cơ hội đâu." Nàng hừ một tiếng, tiếp tục thản thơi ăn hoa quả.Tôn nghiêm của bản thân bị miệt thị, lòng tự trọng của Thẩm Tinh Tinh bị đả kích nặng nề, thở phì phì vọt vào trong phòng của Tô Mạt, đưa tay chỉ vào nàng, thần sắc nghiêm nghị nói: "Ngươi lặp lại một lần nữa!"Tô Mạt thay đổi tư thế, "Thẩm tiểu thư, ngươi không biết tất cả mọi người đều có tay sao?Một ngón tay chỉ người khác, các ngón còn lại tự chỉ mình mà.Hiển nhiên Thẩm đại tiểu thư bị là hư không có cái khái niệm kia.Thẩm Tinh Tinh còn muốn dùng đạo đức để trách cứ Tô Mạt, Tô Mạt không ngờ được nàng ta lại ồn ào như vậy, thật sự là phí cho gương mặt xinh đẹp kia.Vừa rồi ở trong kiệu còn có chút khí chất, ai ngờ bùn loãng không xây được tường.Thấy Thẩm Tinh Tinh không có ý định ngậm miệng lại, Tô Mạt giơ tay lên, một quả nho lập tức bay vào miệng nàng ta.Thẩm Tinh Tinh lập tức yết hầu bị mặc nghẹn, nuốt nguyên cả quả nho kia xuống, khiến cho nàng ta chảy cả nước mắt."Thôn nữ to gan, dám tổn thương tiểu thư của chúng ta." Linh Đang lập tức giơ lên chuẩn bị tát.