“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 10380: "Đúng là như vậy".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh chỉ vào Diệp Nam Hiên nói."Hả?"Biểu cảm của Diệp Nam Hiên hơi giật mình, chợt lắc đầu từ chối: "Con không, con không ôm!""Mau lên, dông dài cái gì".Chỉ chốc lát sau, thi khôi nữ kia bị Diệp Nam Hiên ôm ra ngoài.Diệp Viên Viên tiến lên mặc quần áo cho cô ta."Thanh Niểu!"Đột nhiên.Cô gái há mồm nói tiếng người một cách rõ ràng."Cái gì?"Bên cạnh, Diệp Nam Hiên bị dọa sợ nhảy dựng lên.Hắn ta luôn cảm thấy thuật con rối của sư phụ không giỏi lắm, không quá yên tâm con rối Dị tộc này.Cô gái kia lại nhìn về phía Diệp Nam Hiên, mồm miệng rõ ràng nói: "Ta... Tên... Thanh Niểu!""Thanh trong màu xanh, niểu trong lượn lờ yêu kiều!"Diệp Nam Hiên nhìn cặp đồng tử màu máu của cô gái, chợt cảm thấy toàn thân phát lạnh."Sư phụ!"Diệp Nam Hiên quay lại nhìn Tần Ninh, căm giận bất bình nói: "Đây là thi khôi lỗi của người sao?""Thế nào lại có được ý thức vậy?"Tần Ninh liếc nhìn Diệp Nam Hiên, đáp lại: "Đây mới là chỗ tài giỏi của khôi lỗi sư"."Hắn ta luyện chế cô nàng này thành thi khôi lỗi, nhưng lại không hoàn toàn xóa đi hết ý thức, làm cô ta giữ lại một chút ý thức, không nhiều, đủ khiến cô ta sống như một con rối... Không biết sống không biết chết, chẳng khác gì đồ đần độn...", Diệp Nam Hiên ngẩn người nói: "Trời ạ, đây là thù hận lớn cỡ nào?""Cũng không biết ai luyện chế cô ta thành thành cái dạng này!""Liễu..." "Cái gì?"Diệp Nam Hiên hiếu kỳ nhìn thi khôi lỗi vừa mở miệng."Liễu Hoa Thanh!"Cô gái rõ ràng nói.Liễu Hoa Thanh?Lông mày Tần Ninh nhíu lại: "Một trong những phụ tá đắc lực của Tề Hồng Thiên, là một vị Tiên Đế của trăm vạn năm trước, Liễu Hoa Thanh. Ta đã thấy ghi chép trong sách cổ, người này tinh thông thuật con rối".Ồ! Diệp Nam Hiên kinh ngạc hỏi lại: "Một vị Tiên Đế lại vất vả luyện chế ra một con rối cấp bậc Tiên Vương như vậy?"Cô gái con rối kia nói tiếp: "Bởi vì... Ta... Giết... Liễu Nham Động..."Diệp Nam Hiên nhíu mày, chầm chậm nói: "Liễu Nham Động hẳn là con trai của Liễu Hoa Thanh, khó trách Liễu Hoa Thanh phẫn nộ như thế?""Cháu trai".Thanh Niểu sửa đúng."Được được được, cháu trai cháu trai".Diệp Nam Hiên khoát khoát tay, không thèm để ý.Con rối nữ này nói chuyện khá rõ ràng, nhưng mang đến cảm giác quá cứng nhắc.Mặc quần áo vào tất nhiên cũng có điểm làm người khác chú ý.

Tần Ninh chỉ vào Diệp Nam Hiên nói.

"Hả?"

Biểu cảm của Diệp Nam Hiên hơi giật mình, chợt lắc đầu từ chối: "Con không, con không ôm!"

"Mau lên, dông dài cái gì".

Chỉ chốc lát sau, thi khôi nữ kia bị Diệp Nam Hiên ôm ra ngoài.

Diệp Viên Viên tiến lên mặc quần áo cho cô ta.

"Thanh Niểu!"

Đột nhiên.

Cô gái há mồm nói tiếng người một cách rõ ràng.

"Cái gì?"

Bên cạnh, Diệp Nam Hiên bị dọa sợ nhảy dựng lên.

Hắn ta luôn cảm thấy thuật con rối của sư phụ không giỏi lắm, không quá yên tâm con rối Dị tộc này.

Cô gái kia lại nhìn về phía Diệp Nam Hiên, mồm miệng rõ ràng nói: "Ta... Tên... Thanh Niểu!"

"Thanh trong màu xanh, niểu trong lượn lờ yêu kiều!"

Diệp Nam Hiên nhìn cặp đồng tử màu máu của cô gái, chợt cảm thấy toàn thân phát lạnh.

"Sư phụ!"

Diệp Nam Hiên quay lại nhìn Tần Ninh, căm giận bất bình nói: "Đây là thi khôi lỗi của người sao?"

"Thế nào lại có được ý thức vậy?"

Tần Ninh liếc nhìn Diệp Nam Hiên, đáp lại: "Đây mới là chỗ tài giỏi của khôi lỗi sư".

"Hắn ta luyện chế cô nàng này thành thi khôi lỗi, nhưng lại không hoàn toàn xóa đi hết ý thức, làm cô ta giữ lại một chút ý thức, không nhiều, đủ khiến cô ta sống như một con rối... Không biết sống không biết chết, chẳng khác gì đồ đần độn...", Diệp Nam Hiên ngẩn người nói: "Trời ạ, đây là thù hận lớn cỡ nào?"

"Cũng không biết ai luyện chế cô ta thành thành cái dạng này!"

"Liễu..." "Cái gì?"

Diệp Nam Hiên hiếu kỳ nhìn thi khôi lỗi vừa mở miệng.

"Liễu Hoa Thanh!"

Cô gái rõ ràng nói.

Liễu Hoa Thanh?

Lông mày Tần Ninh nhíu lại: "Một trong những phụ tá đắc lực của Tề Hồng Thiên, là một vị Tiên Đế của trăm vạn năm trước, Liễu Hoa Thanh. Ta đã thấy ghi chép trong sách cổ, người này tinh thông thuật con rối".

Ồ! Diệp Nam Hiên kinh ngạc hỏi lại: "Một vị Tiên Đế lại vất vả luyện chế ra một con rối cấp bậc Tiên Vương như vậy?"

Cô gái con rối kia nói tiếp: "Bởi vì... Ta... Giết... Liễu Nham Động..."

Diệp Nam Hiên nhíu mày, chầm chậm nói: "Liễu Nham Động hẳn là con trai của Liễu Hoa Thanh, khó trách Liễu Hoa Thanh phẫn nộ như thế?"

"Cháu trai".

Thanh Niểu sửa đúng.

"Được được được, cháu trai cháu trai".

Diệp Nam Hiên khoát khoát tay, không thèm để ý.

Con rối nữ này nói chuyện khá rõ ràng, nhưng mang đến cảm giác quá cứng nhắc.

Mặc quần áo vào tất nhiên cũng có điểm làm người khác chú ý.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh chỉ vào Diệp Nam Hiên nói."Hả?"Biểu cảm của Diệp Nam Hiên hơi giật mình, chợt lắc đầu từ chối: "Con không, con không ôm!""Mau lên, dông dài cái gì".Chỉ chốc lát sau, thi khôi nữ kia bị Diệp Nam Hiên ôm ra ngoài.Diệp Viên Viên tiến lên mặc quần áo cho cô ta."Thanh Niểu!"Đột nhiên.Cô gái há mồm nói tiếng người một cách rõ ràng."Cái gì?"Bên cạnh, Diệp Nam Hiên bị dọa sợ nhảy dựng lên.Hắn ta luôn cảm thấy thuật con rối của sư phụ không giỏi lắm, không quá yên tâm con rối Dị tộc này.Cô gái kia lại nhìn về phía Diệp Nam Hiên, mồm miệng rõ ràng nói: "Ta... Tên... Thanh Niểu!""Thanh trong màu xanh, niểu trong lượn lờ yêu kiều!"Diệp Nam Hiên nhìn cặp đồng tử màu máu của cô gái, chợt cảm thấy toàn thân phát lạnh."Sư phụ!"Diệp Nam Hiên quay lại nhìn Tần Ninh, căm giận bất bình nói: "Đây là thi khôi lỗi của người sao?""Thế nào lại có được ý thức vậy?"Tần Ninh liếc nhìn Diệp Nam Hiên, đáp lại: "Đây mới là chỗ tài giỏi của khôi lỗi sư"."Hắn ta luyện chế cô nàng này thành thi khôi lỗi, nhưng lại không hoàn toàn xóa đi hết ý thức, làm cô ta giữ lại một chút ý thức, không nhiều, đủ khiến cô ta sống như một con rối... Không biết sống không biết chết, chẳng khác gì đồ đần độn...", Diệp Nam Hiên ngẩn người nói: "Trời ạ, đây là thù hận lớn cỡ nào?""Cũng không biết ai luyện chế cô ta thành thành cái dạng này!""Liễu..." "Cái gì?"Diệp Nam Hiên hiếu kỳ nhìn thi khôi lỗi vừa mở miệng."Liễu Hoa Thanh!"Cô gái rõ ràng nói.Liễu Hoa Thanh?Lông mày Tần Ninh nhíu lại: "Một trong những phụ tá đắc lực của Tề Hồng Thiên, là một vị Tiên Đế của trăm vạn năm trước, Liễu Hoa Thanh. Ta đã thấy ghi chép trong sách cổ, người này tinh thông thuật con rối".Ồ! Diệp Nam Hiên kinh ngạc hỏi lại: "Một vị Tiên Đế lại vất vả luyện chế ra một con rối cấp bậc Tiên Vương như vậy?"Cô gái con rối kia nói tiếp: "Bởi vì... Ta... Giết... Liễu Nham Động..."Diệp Nam Hiên nhíu mày, chầm chậm nói: "Liễu Nham Động hẳn là con trai của Liễu Hoa Thanh, khó trách Liễu Hoa Thanh phẫn nộ như thế?""Cháu trai".Thanh Niểu sửa đúng."Được được được, cháu trai cháu trai".Diệp Nam Hiên khoát khoát tay, không thèm để ý.Con rối nữ này nói chuyện khá rõ ràng, nhưng mang đến cảm giác quá cứng nhắc.Mặc quần áo vào tất nhiên cũng có điểm làm người khác chú ý.

Chương 10380: "Đúng là như vậy".