Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 579: Hoàn toàn không để ý...  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ầm!Tà khí cuồng bạo kèm theo uy áp khủng khiếp khiến đám người Chương Bình chỉ mới Huyền Võ tầng ba không thể chịu nổi, khoé miệng chảy máu, ngã gục xuống ngay tại chỗ.Luồng tà khí vô hình kia tựa như một ngọn núi đè lên người họ, khiến họ không thể thi triển tu vi của mình, nằm sấp dưới đất, không động đậy nổi.AdvertisementVẻ khinh thường loé qua trong mắt đại hán trung niên, ông ta mắng: “Rác rưởi! Tông môn thật lãng phí khi dùng tài nguyên cho các ngươi!”“Vậy sao?”Nhưng lúc này có một tiếng cười khẩy vang lên, nghe vô cùng chói tai.AdvertisementĐại hán trung niên sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn.Nhưng thứ ông ta nhìn thấy lại là một tia quyền mang từ xa đến gần, nó như một lưỡi kiếm sắc bén, liên tục phóng to trong tầm mắt của ông ta.Đợi đến khi hoàn hồn lại, ông ta đã không thể né tránh tia quyền mang ẩn chứa kiếm ý vô cùng mạnh mẽ kia.Quyền hệt như kiếm, kiếm hệt như quyền, nhân đa lưu ảnh, nhất bộ thất quyền!Trong tiếng động lớn, tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên, bảy cái bóng mờ chồng chất lên nhau. Trong nháy mắt, tia quyền mang chất chồng bắn vào ngực gã đại hán trung niên.Phụt!Đại hán trung niên bị đánh bay ngay tại chỗ, hộc ra một búng máu rồi ngã xuống đất.Khi đại hán trung niên định đứng lên, tiếng xương sườn gãy liên tục vang lên trước ngực ông ta, làm ông ta đau đến mức ngã gục xuống.Luồng kiếm kình chồng chất bảy tia quyền mang điên cuồng tàn phá trong cơ thể ông ta, nhất thời ông ta không thể đứng dậy.Trong mắt ông ta lập tức loé qua vẻ hoảng sợ: “Chuyện này sao có thể... Một cú đấm, chỉ một cú đấm đã làm ta tàn phế ư?”Thiếu niên trước mặt chỉ có tu vi Huyền Võ tầng hai, vừa rồi ông ta cũng không coi trọng hắn.Hoàn toàn không để ý...Vèo!Trong không gian mờ tối, một bóng đen lặng lẽ nhào về phía cổ Lâm Nhất.Nhưng Lâm Nhất không thèm nhìn, vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, lạnh lùng bước về phía đại hán trung niên.Trong bóng tối, người trung niên áo đen cười nhếch mép, suy cho cùng cũng chỉ là một tên vô dụng, lát nữa ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!Ầm!

Ầm!

Tà khí cuồng bạo kèm theo uy áp khủng khiếp khiến đám người Chương Bình chỉ mới Huyền Võ tầng ba không thể chịu nổi, khoé miệng chảy máu, ngã gục xuống ngay tại chỗ.

Luồng tà khí vô hình kia tựa như một ngọn núi đè lên người họ, khiến họ không thể thi triển tu vi của mình, nằm sấp dưới đất, không động đậy nổi.

Advertisement

Vẻ khinh thường loé qua trong mắt đại hán trung niên, ông ta mắng: “Rác rưởi! Tông môn thật lãng phí khi dùng tài nguyên cho các ngươi!”

“Vậy sao?”

Nhưng lúc này có một tiếng cười khẩy vang lên, nghe vô cùng chói tai.

Advertisement

Đại hán trung niên sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn.

Nhưng thứ ông ta nhìn thấy lại là một tia quyền mang từ xa đến gần, nó như một lưỡi kiếm sắc bén, liên tục phóng to trong tầm mắt của ông ta.

Đợi đến khi hoàn hồn lại, ông ta đã không thể né tránh tia quyền mang ẩn chứa kiếm ý vô cùng mạnh mẽ kia.

Quyền hệt như kiếm, kiếm hệt như quyền, nhân đa lưu ảnh, nhất bộ thất quyền!

Trong tiếng động lớn, tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên, bảy cái bóng mờ chồng chất lên nhau. Trong nháy mắt, tia quyền mang chất chồng bắn vào ngực gã đại hán trung niên.

Phụt!

Đại hán trung niên bị đánh bay ngay tại chỗ, hộc ra một búng máu rồi ngã xuống đất.

Khi đại hán trung niên định đứng lên, tiếng xương sườn gãy liên tục vang lên trước ngực ông ta, làm ông ta đau đến mức ngã gục xuống.

Luồng kiếm kình chồng chất bảy tia quyền mang điên cuồng tàn phá trong cơ thể ông ta, nhất thời ông ta không thể đứng dậy.

Trong mắt ông ta lập tức loé qua vẻ hoảng sợ: “Chuyện này sao có thể... Một cú đấm, chỉ một cú đấm đã làm ta tàn phế ư?”

Thiếu niên trước mặt chỉ có tu vi Huyền Võ tầng hai, vừa rồi ông ta cũng không coi trọng hắn.

Hoàn toàn không để ý...

Vèo!

Trong không gian mờ tối, một bóng đen lặng lẽ nhào về phía cổ Lâm Nhất.

Nhưng Lâm Nhất không thèm nhìn, vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, lạnh lùng bước về phía đại hán trung niên.

Trong bóng tối, người trung niên áo đen cười nhếch mép, suy cho cùng cũng chỉ là một tên vô dụng, lát nữa ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

Ầm!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ầm!Tà khí cuồng bạo kèm theo uy áp khủng khiếp khiến đám người Chương Bình chỉ mới Huyền Võ tầng ba không thể chịu nổi, khoé miệng chảy máu, ngã gục xuống ngay tại chỗ.Luồng tà khí vô hình kia tựa như một ngọn núi đè lên người họ, khiến họ không thể thi triển tu vi của mình, nằm sấp dưới đất, không động đậy nổi.AdvertisementVẻ khinh thường loé qua trong mắt đại hán trung niên, ông ta mắng: “Rác rưởi! Tông môn thật lãng phí khi dùng tài nguyên cho các ngươi!”“Vậy sao?”Nhưng lúc này có một tiếng cười khẩy vang lên, nghe vô cùng chói tai.AdvertisementĐại hán trung niên sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn.Nhưng thứ ông ta nhìn thấy lại là một tia quyền mang từ xa đến gần, nó như một lưỡi kiếm sắc bén, liên tục phóng to trong tầm mắt của ông ta.Đợi đến khi hoàn hồn lại, ông ta đã không thể né tránh tia quyền mang ẩn chứa kiếm ý vô cùng mạnh mẽ kia.Quyền hệt như kiếm, kiếm hệt như quyền, nhân đa lưu ảnh, nhất bộ thất quyền!Trong tiếng động lớn, tiếng rồng ngâm hổ gầm vang lên, bảy cái bóng mờ chồng chất lên nhau. Trong nháy mắt, tia quyền mang chất chồng bắn vào ngực gã đại hán trung niên.Phụt!Đại hán trung niên bị đánh bay ngay tại chỗ, hộc ra một búng máu rồi ngã xuống đất.Khi đại hán trung niên định đứng lên, tiếng xương sườn gãy liên tục vang lên trước ngực ông ta, làm ông ta đau đến mức ngã gục xuống.Luồng kiếm kình chồng chất bảy tia quyền mang điên cuồng tàn phá trong cơ thể ông ta, nhất thời ông ta không thể đứng dậy.Trong mắt ông ta lập tức loé qua vẻ hoảng sợ: “Chuyện này sao có thể... Một cú đấm, chỉ một cú đấm đã làm ta tàn phế ư?”Thiếu niên trước mặt chỉ có tu vi Huyền Võ tầng hai, vừa rồi ông ta cũng không coi trọng hắn.Hoàn toàn không để ý...Vèo!Trong không gian mờ tối, một bóng đen lặng lẽ nhào về phía cổ Lâm Nhất.Nhưng Lâm Nhất không thèm nhìn, vẫn giữ vẻ mặt không cảm xúc, lạnh lùng bước về phía đại hán trung niên.Trong bóng tối, người trung niên áo đen cười nhếch mép, suy cho cùng cũng chỉ là một tên vô dụng, lát nữa ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!Ầm!

Chương 579: Hoàn toàn không để ý...