Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 580: “Chạy thoát được à?”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Khí yêu sát khủng khiếp từ trên người Huyết Long Mã bùng nổ, tứ chi của nó nhanh chóng lao đi, trong chớp mắt đã chắn trước mặt Lâm Nhất, há miệng nuốt con rắn độc kia vào bụng.Rột roạt!Huyết Long Mã nhe răng cười với người trung niên áo đen, lộ ra hai hàm răng cửa, nó nhai thật kĩ rồi nuốt con rắn độc này xuống bụng ngay trước mặt ông ta.Advertisement“Rắn cạp nia của ta!”Người trung niên áo đen trợn to mắt, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài, con rắn cạp nia mà ông ta nuôi gần mười năm đã giúp ông ta giết rất nhiều người.AdvertisementNgày hôm nay, ở ngay trước mặt ông ta, nó đã bị một con ngựa ăn... ăn sống mất...Lôi Long Giáng Thế, Thiểm Điện Trùng Thứ!Chiếc sừng cổ xưa lập loè ánh sáng lạnh, vừa cứng rắn vừa sắc bén, đột nhiên toé ra tia chớp loá mắt, chiếu sáng cả khu vực này còn hơn cả ban ngày.Cơ thể đỏ như máu toát lên một tia long uy, nó lao qua như cuồng long giáng thế, để lại ở phía sau lưng một tia chớp loá mắt.Người trung niên áo đen chưa kịp phản ứng lại sau hình ảnh hai hàm răng cửa của Huyết Long Mã, đã bị nó đâm văng ra.Bốp!Ngực bị chiếc sừng đâm thành một cái lỗ máu to bằng miệng bát, máu phun ra như suối.Thiểm Điện Trùng Thứ do Huyết Long Mã thi triển ngày hôm nay mạnh hơn nhiều so với lúc đối phó Lâm Nhất.Nếu như thi triển phải dùng gần như hết sức lực.Vừa đâm bay người áo đen xong, nó thở gấp, vô lực đuổi theo.Sau khi bị đâm văng ra rồi ngã xuống đất, người trung niên áo đen lập tức đứng dậy bỏ chạy, không dám ở lại.Bộ dạng của ông ta thảm hại, không còn vẻ kiêu ngạo và ngông cuồng như trước đó.“Chạy thoát được à?”Sau khi giết chết đại hán trung niên, Lâm Nhất “hừ” một tiếng, vẻ mặt không chút cảm xúc.Hắn vung tay lên, hộp đựng kiếm mở ra, sau đó giơ tay cầm lấy Táng Hoa kiếm giữa cơn mưa hoa tường vi đầy trời.Khi tay phải hắn cầm chặt lấy chuôi kiếm, một luồng bá khí vô tận từ trên người Lâm Nhất điên cuồng phóng ra.Một kiếm quét ngang bốn phương! Một kiếm chém dọc tám hướng! Một kiếm xuyên chín tầng mây! Một kiếm chặt đứt mây trôi!
Khí yêu sát khủng khiếp từ trên người Huyết Long Mã bùng nổ, tứ chi của nó nhanh chóng lao đi, trong chớp mắt đã chắn trước mặt Lâm Nhất, há miệng nuốt con rắn độc kia vào bụng.
Rột roạt!
Huyết Long Mã nhe răng cười với người trung niên áo đen, lộ ra hai hàm răng cửa, nó nhai thật kĩ rồi nuốt con rắn độc này xuống bụng ngay trước mặt ông ta.
Advertisement
“Rắn cạp nia của ta!”
Người trung niên áo đen trợn to mắt, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài, con rắn cạp nia mà ông ta nuôi gần mười năm đã giúp ông ta giết rất nhiều người.
Advertisement
Ngày hôm nay, ở ngay trước mặt ông ta, nó đã bị một con ngựa ăn... ăn sống mất...
Lôi Long Giáng Thế, Thiểm Điện Trùng Thứ!
Chiếc sừng cổ xưa lập loè ánh sáng lạnh, vừa cứng rắn vừa sắc bén, đột nhiên toé ra tia chớp loá mắt, chiếu sáng cả khu vực này còn hơn cả ban ngày.
Cơ thể đỏ như máu toát lên một tia long uy, nó lao qua như cuồng long giáng thế, để lại ở phía sau lưng một tia chớp loá mắt.
Người trung niên áo đen chưa kịp phản ứng lại sau hình ảnh hai hàm răng cửa của Huyết Long Mã, đã bị nó đâm văng ra.
Bốp!
Ngực bị chiếc sừng đâm thành một cái lỗ máu to bằng miệng bát, máu phun ra như suối.
Thiểm Điện Trùng Thứ do Huyết Long Mã thi triển ngày hôm nay mạnh hơn nhiều so với lúc đối phó Lâm Nhất.
Nếu như thi triển phải dùng gần như hết sức lực.
Vừa đâm bay người áo đen xong, nó thở gấp, vô lực đuổi theo.
Sau khi bị đâm văng ra rồi ngã xuống đất, người trung niên áo đen lập tức đứng dậy bỏ chạy, không dám ở lại.
Bộ dạng của ông ta thảm hại, không còn vẻ kiêu ngạo và ngông cuồng như trước đó.
“Chạy thoát được à?”
Sau khi giết chết đại hán trung niên, Lâm Nhất “hừ” một tiếng, vẻ mặt không chút cảm xúc.
Hắn vung tay lên, hộp đựng kiếm mở ra, sau đó giơ tay cầm lấy Táng Hoa kiếm giữa cơn mưa hoa tường vi đầy trời.
Khi tay phải hắn cầm chặt lấy chuôi kiếm, một luồng bá khí vô tận từ trên người Lâm Nhất điên cuồng phóng ra.
Một kiếm quét ngang bốn phương! Một kiếm chém dọc tám hướng! Một kiếm xuyên chín tầng mây! Một kiếm chặt đứt mây trôi!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Khí yêu sát khủng khiếp từ trên người Huyết Long Mã bùng nổ, tứ chi của nó nhanh chóng lao đi, trong chớp mắt đã chắn trước mặt Lâm Nhất, há miệng nuốt con rắn độc kia vào bụng.Rột roạt!Huyết Long Mã nhe răng cười với người trung niên áo đen, lộ ra hai hàm răng cửa, nó nhai thật kĩ rồi nuốt con rắn độc này xuống bụng ngay trước mặt ông ta.Advertisement“Rắn cạp nia của ta!”Người trung niên áo đen trợn to mắt, tròng mắt như sắp rơi ra ngoài, con rắn cạp nia mà ông ta nuôi gần mười năm đã giúp ông ta giết rất nhiều người.AdvertisementNgày hôm nay, ở ngay trước mặt ông ta, nó đã bị một con ngựa ăn... ăn sống mất...Lôi Long Giáng Thế, Thiểm Điện Trùng Thứ!Chiếc sừng cổ xưa lập loè ánh sáng lạnh, vừa cứng rắn vừa sắc bén, đột nhiên toé ra tia chớp loá mắt, chiếu sáng cả khu vực này còn hơn cả ban ngày.Cơ thể đỏ như máu toát lên một tia long uy, nó lao qua như cuồng long giáng thế, để lại ở phía sau lưng một tia chớp loá mắt.Người trung niên áo đen chưa kịp phản ứng lại sau hình ảnh hai hàm răng cửa của Huyết Long Mã, đã bị nó đâm văng ra.Bốp!Ngực bị chiếc sừng đâm thành một cái lỗ máu to bằng miệng bát, máu phun ra như suối.Thiểm Điện Trùng Thứ do Huyết Long Mã thi triển ngày hôm nay mạnh hơn nhiều so với lúc đối phó Lâm Nhất.Nếu như thi triển phải dùng gần như hết sức lực.Vừa đâm bay người áo đen xong, nó thở gấp, vô lực đuổi theo.Sau khi bị đâm văng ra rồi ngã xuống đất, người trung niên áo đen lập tức đứng dậy bỏ chạy, không dám ở lại.Bộ dạng của ông ta thảm hại, không còn vẻ kiêu ngạo và ngông cuồng như trước đó.“Chạy thoát được à?”Sau khi giết chết đại hán trung niên, Lâm Nhất “hừ” một tiếng, vẻ mặt không chút cảm xúc.Hắn vung tay lên, hộp đựng kiếm mở ra, sau đó giơ tay cầm lấy Táng Hoa kiếm giữa cơn mưa hoa tường vi đầy trời.Khi tay phải hắn cầm chặt lấy chuôi kiếm, một luồng bá khí vô tận từ trên người Lâm Nhất điên cuồng phóng ra.Một kiếm quét ngang bốn phương! Một kiếm chém dọc tám hướng! Một kiếm xuyên chín tầng mây! Một kiếm chặt đứt mây trôi!