Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1129: Kính Hoa Thuỷ Nguyệt!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng Kinh Lôi Kiếm Thế của Hân Tuyệt rõ ràng đã nằm ngoài tầm dự đoán của ông ta, nó còn mạnh hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng.Uy lực một kiếm này đã khiến ông ta phải bật lui lại mấy bước.“Muốn giết Lâm Nhất, phải qua cửa này của ta đã”.Tia điện bao trùm khắp người từ trên xuống dưới nổ lách tách không ngừng, kiếm thế mạnh mẽ phát ra từ trên người Hân Tuyệt, ánh mắt y lạnh lùng nhìn đối phương, không hề mang chút e sợ nào.Advertisement“Bán Bộ Tử Phủ?”Lão giả áo xám nhạy bén cảm nhận được khí tức trên người Hân Tuyệt, thoáng ngây ra, ngay sau đó cười nói: “Lăng Tiêu Kiếm Các thật là nhiều nhân tài, nếu như là cảnh giới Tử Phủ bình thường thì e là sẽ chẳng làm gì được ngươi. Nhưng đáng tiếc, ngươi lại gặp phải ta, chết đi!”Lời vừa dứt, ông ta liền bật người bay lên không trung sau đó hung hăng chém một đao xuống.AdvertisementTrong một thoáng, sấm sét vang lên ầm ầm, đến khi đao mang chém xuống thì lại giống như một con giao long dữ tợn và đáng sợ.Rắc!Hân Tuyệt chặn lại một đao này bật lui lại ba bước, thanh trường kiếm trong tay bị đánh cho gãy nát. Lòng bàn tay tứa máu, dòng máu chảy dọc theo đốc kiếm, từng giọt từng giọt nhỏ xuống nền đất phủ tuyết trắng xoá.“Sư huynh, đón kiếm!”Ở chỗ không xa, Lâm Nhất bị thương nặng nằm trên mặt đất, một tay ôm miệng vết thương trên ngực, một tay quăng thanh kiếm từ trong túi trữ vật ra.Đó chính là một thanh bảo binh thượng cổ mà hắn lấy được trong tầng thứ chín.Đáy mắt Hân Tuyệt thoáng qua tia sáng kỳ lạ, không đợi bảo binh rơi xuống, người đã xoay một vòng trong không trung bắt lấy thanh kiếm này.Nhưng đao mang tựa giao long phía sau lưng bám riết như hình với bóng chém qua.Không kịp nghĩ nhiều, Hân Tuyệt bất thình lình quay người lại rút kiếm khỏi vỏ.Uỳnh!Quang mang nơi kiếm thân sáng bùng lên, bảo binh thượng cổ bao hàm luồng kiếm thế lạnh lẽo, chói mắt giống như một vầng mặt trời cực lớn.Lại là bảo khí?Lão giả áo xám đang tập kích bất ngờ thấy vậy mặt thoáng biến sắc, trong lòng thì lại chửi ầm lên.Mãi không hết sao…“Hảo kiếm!”Tay cầm bảo binh thượng cổ, Hân Tuyệt lơ lửng giữa không trung bật cười ha hả, dùng kiếm chém nát vụn thế đao tàn nhẫn tuyệt tình của đối phương, sau đó được thế lấn tới, lấy uy lực của bảo binh, thi triển uy lực Kinh Lôi Kiếm Pháp đến mức cực hạn.Keng keng keng keng keng keng!
Nhưng Kinh Lôi Kiếm Thế của Hân Tuyệt rõ ràng đã nằm ngoài tầm dự đoán của ông ta, nó còn mạnh hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng.
Uy lực một kiếm này đã khiến ông ta phải bật lui lại mấy bước.
“Muốn giết Lâm Nhất, phải qua cửa này của ta đã”.
Tia điện bao trùm khắp người từ trên xuống dưới nổ lách tách không ngừng, kiếm thế mạnh mẽ phát ra từ trên người Hân Tuyệt, ánh mắt y lạnh lùng nhìn đối phương, không hề mang chút e sợ nào.
Advertisement
“Bán Bộ Tử Phủ?”
Lão giả áo xám nhạy bén cảm nhận được khí tức trên người Hân Tuyệt, thoáng ngây ra, ngay sau đó cười nói: “Lăng Tiêu Kiếm Các thật là nhiều nhân tài, nếu như là cảnh giới Tử Phủ bình thường thì e là sẽ chẳng làm gì được ngươi. Nhưng đáng tiếc, ngươi lại gặp phải ta, chết đi!”
Lời vừa dứt, ông ta liền bật người bay lên không trung sau đó hung hăng chém một đao xuống.
Advertisement
Trong một thoáng, sấm sét vang lên ầm ầm, đến khi đao mang chém xuống thì lại giống như một con giao long dữ tợn và đáng sợ.
Rắc!
Hân Tuyệt chặn lại một đao này bật lui lại ba bước, thanh trường kiếm trong tay bị đánh cho gãy nát. Lòng bàn tay tứa máu, dòng máu chảy dọc theo đốc kiếm, từng giọt từng giọt nhỏ xuống nền đất phủ tuyết trắng xoá.
“Sư huynh, đón kiếm!”
Ở chỗ không xa, Lâm Nhất bị thương nặng nằm trên mặt đất, một tay ôm miệng vết thương trên ngực, một tay quăng thanh kiếm từ trong túi trữ vật ra.
Đó chính là một thanh bảo binh thượng cổ mà hắn lấy được trong tầng thứ chín.
Đáy mắt Hân Tuyệt thoáng qua tia sáng kỳ lạ, không đợi bảo binh rơi xuống, người đã xoay một vòng trong không trung bắt lấy thanh kiếm này.
Nhưng đao mang tựa giao long phía sau lưng bám riết như hình với bóng chém qua.
Không kịp nghĩ nhiều, Hân Tuyệt bất thình lình quay người lại rút kiếm khỏi vỏ.
Uỳnh!
Quang mang nơi kiếm thân sáng bùng lên, bảo binh thượng cổ bao hàm luồng kiếm thế lạnh lẽo, chói mắt giống như một vầng mặt trời cực lớn.
Lại là bảo khí?
Lão giả áo xám đang tập kích bất ngờ thấy vậy mặt thoáng biến sắc, trong lòng thì lại chửi ầm lên.
Mãi không hết sao…
“Hảo kiếm!”
Tay cầm bảo binh thượng cổ, Hân Tuyệt lơ lửng giữa không trung bật cười ha hả, dùng kiếm chém nát vụn thế đao tàn nhẫn tuyệt tình của đối phương, sau đó được thế lấn tới, lấy uy lực của bảo binh, thi triển uy lực Kinh Lôi Kiếm Pháp đến mức cực hạn.
Keng keng keng keng keng keng!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nhưng Kinh Lôi Kiếm Thế của Hân Tuyệt rõ ràng đã nằm ngoài tầm dự đoán của ông ta, nó còn mạnh hơn rất nhiều lần so với tưởng tượng.Uy lực một kiếm này đã khiến ông ta phải bật lui lại mấy bước.“Muốn giết Lâm Nhất, phải qua cửa này của ta đã”.Tia điện bao trùm khắp người từ trên xuống dưới nổ lách tách không ngừng, kiếm thế mạnh mẽ phát ra từ trên người Hân Tuyệt, ánh mắt y lạnh lùng nhìn đối phương, không hề mang chút e sợ nào.Advertisement“Bán Bộ Tử Phủ?”Lão giả áo xám nhạy bén cảm nhận được khí tức trên người Hân Tuyệt, thoáng ngây ra, ngay sau đó cười nói: “Lăng Tiêu Kiếm Các thật là nhiều nhân tài, nếu như là cảnh giới Tử Phủ bình thường thì e là sẽ chẳng làm gì được ngươi. Nhưng đáng tiếc, ngươi lại gặp phải ta, chết đi!”Lời vừa dứt, ông ta liền bật người bay lên không trung sau đó hung hăng chém một đao xuống.AdvertisementTrong một thoáng, sấm sét vang lên ầm ầm, đến khi đao mang chém xuống thì lại giống như một con giao long dữ tợn và đáng sợ.Rắc!Hân Tuyệt chặn lại một đao này bật lui lại ba bước, thanh trường kiếm trong tay bị đánh cho gãy nát. Lòng bàn tay tứa máu, dòng máu chảy dọc theo đốc kiếm, từng giọt từng giọt nhỏ xuống nền đất phủ tuyết trắng xoá.“Sư huynh, đón kiếm!”Ở chỗ không xa, Lâm Nhất bị thương nặng nằm trên mặt đất, một tay ôm miệng vết thương trên ngực, một tay quăng thanh kiếm từ trong túi trữ vật ra.Đó chính là một thanh bảo binh thượng cổ mà hắn lấy được trong tầng thứ chín.Đáy mắt Hân Tuyệt thoáng qua tia sáng kỳ lạ, không đợi bảo binh rơi xuống, người đã xoay một vòng trong không trung bắt lấy thanh kiếm này.Nhưng đao mang tựa giao long phía sau lưng bám riết như hình với bóng chém qua.Không kịp nghĩ nhiều, Hân Tuyệt bất thình lình quay người lại rút kiếm khỏi vỏ.Uỳnh!Quang mang nơi kiếm thân sáng bùng lên, bảo binh thượng cổ bao hàm luồng kiếm thế lạnh lẽo, chói mắt giống như một vầng mặt trời cực lớn.Lại là bảo khí?Lão giả áo xám đang tập kích bất ngờ thấy vậy mặt thoáng biến sắc, trong lòng thì lại chửi ầm lên.Mãi không hết sao…“Hảo kiếm!”Tay cầm bảo binh thượng cổ, Hân Tuyệt lơ lửng giữa không trung bật cười ha hả, dùng kiếm chém nát vụn thế đao tàn nhẫn tuyệt tình của đối phương, sau đó được thế lấn tới, lấy uy lực của bảo binh, thi triển uy lực Kinh Lôi Kiếm Pháp đến mức cực hạn.Keng keng keng keng keng keng!