Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 1309: Còn về Hoá Cảnh, chưa từng có một ai!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy kiếm mang màu tím tựa như vầng Hạo Nguyệt đang thầm lặng chém tới.Rắc!Máu tươi văng tung toé, bức tranh tan nát người cũng tắt thở.Giữa không trung, kèm theo bức tranh vỡ nát, Lạc Dư Hàng bị đánh văng ra ngoài, phần ngực cùng với xương sườn bị kiếm mang đồng thời chém đứt.AdvertisementBa năm quả thực quá lâu…Một kiếm này chỉ tranh trong thoáng chốc.AdvertisementMột kiếm, chỉ tranh hạng nhất!Táng Hoa tra lại vào vỏ, trên chiến đài thứ tám, duy chỉ có thiếu niên áo xanh với sống lưng thẳng tắp đứng đó.Lâm Nhất ra tay dù muộn nhưng lại giành chiến thắng rất nhanh.Đợi khi hắn thực sự rút kiếm, chỉ với một kiếm, một kiếm mà thôi đã dứt khoát, gọn gàng giết chết Lạc Dư Hàng.Võ giả của Đế Quốc bốn phương ngồi xem trận chiến đều ngây ra hoảng hốt.Chỉ dùng một kiếm đã giết chết Lạc Dư Hàng hạng năm trong bảng Tân Tú, cái này… rốt cuộc là làm thế nào được vậy?Đợi khi ta rút kiếm, thì ngươi không còn cơ hội để nhận thua nữa.Lời của Lạc Dư Hàng ngông cuồng hống hách, không coi ai ra gì như vẫn còn vang lên bên tai.Nhưng đợi đến khi Lâm Nhất rút kiếm thì hắn ta đã trở thành người chết.Không thể không nói, thực sự là một sự châm chọc quá lớn.Trong đôi mắt của trọng tài trên chiến đài thứ tám thoáng vẻ bàng hoàng, trầm giọng nói: “Lâm Nhất, Thất Huyền Bộ của ngươi đã tu luyện đến Hoá Cảnh rồi sao?”“Coi như là vậy đi”.Lâm Nhất không hề né tránh mà nói ra sự thật.Trong lòng trọng tài bỗng cực kỳ chấn động, một bước thành tranh, Thất Huyền Bộ của Lăng Tiêu Kiếm Các thực sự đã được hắn tu luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hoá.Trong thời kỳ võ đạo Thịnh thế hoàng kim thượng cổ, có thánh nhân đuổi theo mặt trời, học hỏi dấu chân Kim Ô sau đó diễn hoá thành Trục Nhật Thần Quyết. Thời gian dần trôi, thần quyết bị thất truyền, chỉ còn lưu lại thần quyết dở dang.Nhưng chỉ dở dang như vậy mà người đời sau đã tiến hoá nó trở thành rất nhiều thân pháp khác nhau, Thất Huyền Bộ chính là một phần trong đó.Phẩm cấp thân pháp mặc dù chỉ là Huyền cấp siêu phẩm, nhưng lại có thể so sánh thậm chí là vượt xa so với thân pháp Linh cấp, yêu cầu ngộ tính cực cao.Đừng nói đại thành, có thể đạt đến tiểu thành đã rất ít.
Hắn ta vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy kiếm mang màu tím tựa như vầng Hạo Nguyệt đang thầm lặng chém tới.
Rắc!
Máu tươi văng tung toé, bức tranh tan nát người cũng tắt thở.
Giữa không trung, kèm theo bức tranh vỡ nát, Lạc Dư Hàng bị đánh văng ra ngoài, phần ngực cùng với xương sườn bị kiếm mang đồng thời chém đứt.
Advertisement
Ba năm quả thực quá lâu…
Một kiếm này chỉ tranh trong thoáng chốc.
Advertisement
Một kiếm, chỉ tranh hạng nhất!
Táng Hoa tra lại vào vỏ, trên chiến đài thứ tám, duy chỉ có thiếu niên áo xanh với sống lưng thẳng tắp đứng đó.
Lâm Nhất ra tay dù muộn nhưng lại giành chiến thắng rất nhanh.
Đợi khi hắn thực sự rút kiếm, chỉ với một kiếm, một kiếm mà thôi đã dứt khoát, gọn gàng giết chết Lạc Dư Hàng.
Võ giả của Đế Quốc bốn phương ngồi xem trận chiến đều ngây ra hoảng hốt.
Chỉ dùng một kiếm đã giết chết Lạc Dư Hàng hạng năm trong bảng Tân Tú, cái này… rốt cuộc là làm thế nào được vậy?
Đợi khi ta rút kiếm, thì ngươi không còn cơ hội để nhận thua nữa.
Lời của Lạc Dư Hàng ngông cuồng hống hách, không coi ai ra gì như vẫn còn vang lên bên tai.
Nhưng đợi đến khi Lâm Nhất rút kiếm thì hắn ta đã trở thành người chết.
Không thể không nói, thực sự là một sự châm chọc quá lớn.
Trong đôi mắt của trọng tài trên chiến đài thứ tám thoáng vẻ bàng hoàng, trầm giọng nói: “Lâm Nhất, Thất Huyền Bộ của ngươi đã tu luyện đến Hoá Cảnh rồi sao?”
“Coi như là vậy đi”.
Lâm Nhất không hề né tránh mà nói ra sự thật.
Trong lòng trọng tài bỗng cực kỳ chấn động, một bước thành tranh, Thất Huyền Bộ của Lăng Tiêu Kiếm Các thực sự đã được hắn tu luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hoá.
Trong thời kỳ võ đạo Thịnh thế hoàng kim thượng cổ, có thánh nhân đuổi theo mặt trời, học hỏi dấu chân Kim Ô sau đó diễn hoá thành Trục Nhật Thần Quyết. Thời gian dần trôi, thần quyết bị thất truyền, chỉ còn lưu lại thần quyết dở dang.
Nhưng chỉ dở dang như vậy mà người đời sau đã tiến hoá nó trở thành rất nhiều thân pháp khác nhau, Thất Huyền Bộ chính là một phần trong đó.
Phẩm cấp thân pháp mặc dù chỉ là Huyền cấp siêu phẩm, nhưng lại có thể so sánh thậm chí là vượt xa so với thân pháp Linh cấp, yêu cầu ngộ tính cực cao.
Đừng nói đại thành, có thể đạt đến tiểu thành đã rất ít.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy kiếm mang màu tím tựa như vầng Hạo Nguyệt đang thầm lặng chém tới.Rắc!Máu tươi văng tung toé, bức tranh tan nát người cũng tắt thở.Giữa không trung, kèm theo bức tranh vỡ nát, Lạc Dư Hàng bị đánh văng ra ngoài, phần ngực cùng với xương sườn bị kiếm mang đồng thời chém đứt.AdvertisementBa năm quả thực quá lâu…Một kiếm này chỉ tranh trong thoáng chốc.AdvertisementMột kiếm, chỉ tranh hạng nhất!Táng Hoa tra lại vào vỏ, trên chiến đài thứ tám, duy chỉ có thiếu niên áo xanh với sống lưng thẳng tắp đứng đó.Lâm Nhất ra tay dù muộn nhưng lại giành chiến thắng rất nhanh.Đợi khi hắn thực sự rút kiếm, chỉ với một kiếm, một kiếm mà thôi đã dứt khoát, gọn gàng giết chết Lạc Dư Hàng.Võ giả của Đế Quốc bốn phương ngồi xem trận chiến đều ngây ra hoảng hốt.Chỉ dùng một kiếm đã giết chết Lạc Dư Hàng hạng năm trong bảng Tân Tú, cái này… rốt cuộc là làm thế nào được vậy?Đợi khi ta rút kiếm, thì ngươi không còn cơ hội để nhận thua nữa.Lời của Lạc Dư Hàng ngông cuồng hống hách, không coi ai ra gì như vẫn còn vang lên bên tai.Nhưng đợi đến khi Lâm Nhất rút kiếm thì hắn ta đã trở thành người chết.Không thể không nói, thực sự là một sự châm chọc quá lớn.Trong đôi mắt của trọng tài trên chiến đài thứ tám thoáng vẻ bàng hoàng, trầm giọng nói: “Lâm Nhất, Thất Huyền Bộ của ngươi đã tu luyện đến Hoá Cảnh rồi sao?”“Coi như là vậy đi”.Lâm Nhất không hề né tránh mà nói ra sự thật.Trong lòng trọng tài bỗng cực kỳ chấn động, một bước thành tranh, Thất Huyền Bộ của Lăng Tiêu Kiếm Các thực sự đã được hắn tu luyện đến cảnh giới xuất thần nhập hoá.Trong thời kỳ võ đạo Thịnh thế hoàng kim thượng cổ, có thánh nhân đuổi theo mặt trời, học hỏi dấu chân Kim Ô sau đó diễn hoá thành Trục Nhật Thần Quyết. Thời gian dần trôi, thần quyết bị thất truyền, chỉ còn lưu lại thần quyết dở dang.Nhưng chỉ dở dang như vậy mà người đời sau đã tiến hoá nó trở thành rất nhiều thân pháp khác nhau, Thất Huyền Bộ chính là một phần trong đó.Phẩm cấp thân pháp mặc dù chỉ là Huyền cấp siêu phẩm, nhưng lại có thể so sánh thậm chí là vượt xa so với thân pháp Linh cấp, yêu cầu ngộ tính cực cao.Đừng nói đại thành, có thể đạt đến tiểu thành đã rất ít.