Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1310: Ánh mắt các công tử khác khá phức tạp.  

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cuộc chiến này đã mang đến quá nhiều sự rung động cho tất cả mọi người, mà có lẽ còn nhiều hơn thế.Ai nói Lâm Nhất tham gia Long Môn tranh tài lần này chính là đến chịu chết, chỉ có thể trở thành viên đã lót đường cho người khác dẫm lên?Ba năm là quá dài, hắn dùng một kiếm để nói cho mọi người biết.AdvertisementTrong Long Môn tranh tài năm nay, Lâm Nhất hắn vẫn có thể tỏa sáng.Trên ghế khách quý, từng ánh mắt đều đổ dồn vào Lâm Nhất với những biểu cảm khác nhau.Trên mặt đại hoàng tử Tần Vũ thoáng qua sát ý khó nắm bắt, trong mắt là ánh sáng lạnh như băng.AdvertisementSắc mặt các trưởng lão của Hỗn Nguyên Môn đều không được tốt lắm, bọn họ đều hận Lâm Nhất thấu xương.Văn Ngạn Bác nghiêm mặt: “May mắn thôi, ta không tin tiểu tử này thật sự có thể thành công vượt qua vòng loại. Dưới tình huống tu vi Huyền Võ tầng thứ chín, tất cả quân bài đều đã để lộ hết, lẽ nào hắn vẫn có thể nghịch thiên?”Ánh mắt các công tử khác khá phức tạp.Hiển nhiên không ai ngờ Lâm Nhất có thể dựa vào ưu thế thân pháp để lật ngược tình thế, một kiếm chém chết Lạc Dư Hàng – kẻ có tu vi hơn hắn cả một tầng.Người của Kiếm Các đương nhiên rất vui mừng, phấn khởi.“Sư đệ!”Dưới chiến đài, công tử Dạ ôm lấy Lạc Dư Hàng, vẻ mặt âm trầm đến cực điểm.Hắn ta chỉ nhìn thoáng qua là biết không thể cứu được Lạc Dư Hàng nữa.Nhát kiếm đó không chỉ chém đứt xương sườn Lạc Dư Hàng mà đến tim của hắn ta cũng bị chém làm đôi.“Lâm Nhất, ngươi đánh bại thôi là được rồi, sao phải giết sư đệ ta chứ?”Công tử Dạ đảo mắt, nhìn thẳng vào Lâm Nhất trên chiến đài, trong mắt bắn ra tia lạnh lẽo cực độ.Ánh mắt lạnh băng như kiếm, tựa như muốn xuyên thủng tim người.Ào!Trên người hắn ta tản ra khí tức vô cùng đáng sợ, bộc phát thực lực kinh người của một công tử.Nếu là người thường chắc chắn sẽ sợ chết khiếp trước ánh mắt sắc bén này của hắn ta.Lâm Nhất đang chuẩn bị xuống khỏi chiến đài vẫn không thay đổi sắc mặt, hắn nhìn lại rồi thờ ơ nói: “Long Môn tranh tài có vô số người chết, người khác chết được, chẳng lẽ sư đệ ngươi không chết được? Cho dù ngươi là một trong tám công tử thì yêu cầu này cũng hơi quá đáng đấy”.Nếu đã có ý định giết người thì đừng mong chờ đối phương sẽ thương hại ngươi.Không có chuyện vì hắn là sư đệ của công tử Dạ ngươi mà ta phải nương tay đâu.Công tử?Công tử thì sao? Muốn giành hạng nhất thì sớm muộn gì cũng phải đấu với công tử.

Cuộc chiến này đã mang đến quá nhiều sự rung động cho tất cả mọi người, mà có lẽ còn nhiều hơn thế.

Ai nói Lâm Nhất tham gia Long Môn tranh tài lần này chính là đến chịu chết, chỉ có thể trở thành viên đã lót đường cho người khác dẫm lên?

Ba năm là quá dài, hắn dùng một kiếm để nói cho mọi người biết.

Advertisement

Trong Long Môn tranh tài năm nay, Lâm Nhất hắn vẫn có thể tỏa sáng.

Trên ghế khách quý, từng ánh mắt đều đổ dồn vào Lâm Nhất với những biểu cảm khác nhau.

Trên mặt đại hoàng tử Tần Vũ thoáng qua sát ý khó nắm bắt, trong mắt là ánh sáng lạnh như băng.

Advertisement

Sắc mặt các trưởng lão của Hỗn Nguyên Môn đều không được tốt lắm, bọn họ đều hận Lâm Nhất thấu xương.

Văn Ngạn Bác nghiêm mặt: “May mắn thôi, ta không tin tiểu tử này thật sự có thể thành công vượt qua vòng loại. Dưới tình huống tu vi Huyền Võ tầng thứ chín, tất cả quân bài đều đã để lộ hết, lẽ nào hắn vẫn có thể nghịch thiên?”

Ánh mắt các công tử khác khá phức tạp.

Hiển nhiên không ai ngờ Lâm Nhất có thể dựa vào ưu thế thân pháp để lật ngược tình thế, một kiếm chém chết Lạc Dư Hàng – kẻ có tu vi hơn hắn cả một tầng.

Người của Kiếm Các đương nhiên rất vui mừng, phấn khởi.

“Sư đệ!”

Dưới chiến đài, công tử Dạ ôm lấy Lạc Dư Hàng, vẻ mặt âm trầm đến cực điểm.

Hắn ta chỉ nhìn thoáng qua là biết không thể cứu được Lạc Dư Hàng nữa.

Nhát kiếm đó không chỉ chém đứt xương sườn Lạc Dư Hàng mà đến tim của hắn ta cũng bị chém làm đôi.

“Lâm Nhất, ngươi đánh bại thôi là được rồi, sao phải giết sư đệ ta chứ?”

Công tử Dạ đảo mắt, nhìn thẳng vào Lâm Nhất trên chiến đài, trong mắt bắn ra tia lạnh lẽo cực độ.

Ánh mắt lạnh băng như kiếm, tựa như muốn xuyên thủng tim người.

Ào!

Trên người hắn ta tản ra khí tức vô cùng đáng sợ, bộc phát thực lực kinh người của một công tử.

Nếu là người thường chắc chắn sẽ sợ chết khiếp trước ánh mắt sắc bén này của hắn ta.

Lâm Nhất đang chuẩn bị xuống khỏi chiến đài vẫn không thay đổi sắc mặt, hắn nhìn lại rồi thờ ơ nói: “Long Môn tranh tài có vô số người chết, người khác chết được, chẳng lẽ sư đệ ngươi không chết được? Cho dù ngươi là một trong tám công tử thì yêu cầu này cũng hơi quá đáng đấy”.

Nếu đã có ý định giết người thì đừng mong chờ đối phương sẽ thương hại ngươi.

Không có chuyện vì hắn là sư đệ của công tử Dạ ngươi mà ta phải nương tay đâu.

Công tử?

Công tử thì sao? Muốn giành hạng nhất thì sớm muộn gì cũng phải đấu với công tử.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Cuộc chiến này đã mang đến quá nhiều sự rung động cho tất cả mọi người, mà có lẽ còn nhiều hơn thế.Ai nói Lâm Nhất tham gia Long Môn tranh tài lần này chính là đến chịu chết, chỉ có thể trở thành viên đã lót đường cho người khác dẫm lên?Ba năm là quá dài, hắn dùng một kiếm để nói cho mọi người biết.AdvertisementTrong Long Môn tranh tài năm nay, Lâm Nhất hắn vẫn có thể tỏa sáng.Trên ghế khách quý, từng ánh mắt đều đổ dồn vào Lâm Nhất với những biểu cảm khác nhau.Trên mặt đại hoàng tử Tần Vũ thoáng qua sát ý khó nắm bắt, trong mắt là ánh sáng lạnh như băng.AdvertisementSắc mặt các trưởng lão của Hỗn Nguyên Môn đều không được tốt lắm, bọn họ đều hận Lâm Nhất thấu xương.Văn Ngạn Bác nghiêm mặt: “May mắn thôi, ta không tin tiểu tử này thật sự có thể thành công vượt qua vòng loại. Dưới tình huống tu vi Huyền Võ tầng thứ chín, tất cả quân bài đều đã để lộ hết, lẽ nào hắn vẫn có thể nghịch thiên?”Ánh mắt các công tử khác khá phức tạp.Hiển nhiên không ai ngờ Lâm Nhất có thể dựa vào ưu thế thân pháp để lật ngược tình thế, một kiếm chém chết Lạc Dư Hàng – kẻ có tu vi hơn hắn cả một tầng.Người của Kiếm Các đương nhiên rất vui mừng, phấn khởi.“Sư đệ!”Dưới chiến đài, công tử Dạ ôm lấy Lạc Dư Hàng, vẻ mặt âm trầm đến cực điểm.Hắn ta chỉ nhìn thoáng qua là biết không thể cứu được Lạc Dư Hàng nữa.Nhát kiếm đó không chỉ chém đứt xương sườn Lạc Dư Hàng mà đến tim của hắn ta cũng bị chém làm đôi.“Lâm Nhất, ngươi đánh bại thôi là được rồi, sao phải giết sư đệ ta chứ?”Công tử Dạ đảo mắt, nhìn thẳng vào Lâm Nhất trên chiến đài, trong mắt bắn ra tia lạnh lẽo cực độ.Ánh mắt lạnh băng như kiếm, tựa như muốn xuyên thủng tim người.Ào!Trên người hắn ta tản ra khí tức vô cùng đáng sợ, bộc phát thực lực kinh người của một công tử.Nếu là người thường chắc chắn sẽ sợ chết khiếp trước ánh mắt sắc bén này của hắn ta.Lâm Nhất đang chuẩn bị xuống khỏi chiến đài vẫn không thay đổi sắc mặt, hắn nhìn lại rồi thờ ơ nói: “Long Môn tranh tài có vô số người chết, người khác chết được, chẳng lẽ sư đệ ngươi không chết được? Cho dù ngươi là một trong tám công tử thì yêu cầu này cũng hơi quá đáng đấy”.Nếu đã có ý định giết người thì đừng mong chờ đối phương sẽ thương hại ngươi.Không có chuyện vì hắn là sư đệ của công tử Dạ ngươi mà ta phải nương tay đâu.Công tử?Công tử thì sao? Muốn giành hạng nhất thì sớm muộn gì cũng phải đấu với công tử.

Chương 1310: Ánh mắt các công tử khác khá phức tạp.