Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 1993: “Sư tỷ, vết thương của sư tỷ thế nào?”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nếu hắn chưa tăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, muốn lấy một chọi hai e rằng sẽ khá khó khăn.Nhưng so với Quách Húc và Dương Phàm, hai người này vẫn chênh lệch quá rõ ràng, dù sao hạng của bọn họ cũng tận chín mươi mấy. Sau khi hắn lấy được nước Huyền Âm, thăng lên cảnh giới Dương Huyền thì hoàn toàn không cần xem trọng nữa.Lúc kiếm ý Tiên Thiên của hắn thăng lên viên mãn đỉnh phong, đã định sẵn là tầm nhìn của người bình thường hoàn toàn không thể so với hắn rồi.Đặc biệt là sau khi đánh nhau với hai người Quách Húc, Lâm Nhất lại càng tự tin hơn.AdvertisementDựa vào kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, sớm muộn gì cũng có ngày hắn vang danh Nam Vực, công tử Táng Hoa chắc chắn không thua kém bất cứ một thiên tài nào trên bảng Long Vân.Mấy người quan sát một lúc, sâu trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, bọn họ cảm thấy Lâm Nhất có gì đó khác.AdvertisementNhưng cụ thể là ở đâu thì lại không nói được.Khí thế và sự sắc bén đó khiến người ta cảm thấy như ánh mặt trời chói chang, phong thái vô biên.Liễu Vân Yên chợt ngạc nhiên nói: “Lâm Nhất, hình như ngươi cao hơn rồi”.“Dường như là thế”.“Đúng là cao hơn, không nói thật sự không phát hiện ra”.Trong nháy mắt, mọi người ngạc nhiên phát hiện chỉ mấy ngày ngắn ngủi, Lâm Nhất thật sự cao hơn một chút, đường nét thân thể cũng hoàn mỹ hơn nhiều.“Ngươi…”Mặc Linh nghĩ đến điều gì, mắt nàng ta sáng lên, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất.Lâm Nhất gật đầu.Mặc Linh cười khẽ, trong lòng sáng tỏ, xem ra Lâm Nhất thật sự lấy được nước Huyền Âm rồi.“Sư tỷ, vết thương của sư tỷ thế nào?”Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ của Mặc Linh bị đối phương làm vỡ tan, bị nó cắn trả chắc chắn khá là khó chịu.“Không nghiêm trọng, ta nghỉ ngơi một lát là được, vừa khéo ta thấy trong khoảng thời gian ngắn phong ấn của cổ mộ Tinh Quân này cũng khó mà biến mất”.Mặc Linh nhìn về phía trước, cuối tầm mắt, cổ mộ Tinh Quân được tinh không chiếu rọi, vô cùng rộng lớn và tràn đầy thần bí.“Vậy cô nghỉ ngơi đi, chúng ta bảo vệ cô”.Chương Viễn ở bên cạnh nói.“Được”.

Nếu hắn chưa tăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, muốn lấy một chọi hai e rằng sẽ khá khó khăn.

Nhưng so với Quách Húc và Dương Phàm, hai người này vẫn chênh lệch quá rõ ràng, dù sao hạng của bọn họ cũng tận chín mươi mấy. Sau khi hắn lấy được nước Huyền Âm, thăng lên cảnh giới Dương Huyền thì hoàn toàn không cần xem trọng nữa.

Lúc kiếm ý Tiên Thiên của hắn thăng lên viên mãn đỉnh phong, đã định sẵn là tầm nhìn của người bình thường hoàn toàn không thể so với hắn rồi.

Đặc biệt là sau khi đánh nhau với hai người Quách Húc, Lâm Nhất lại càng tự tin hơn.

Advertisement

Dựa vào kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, sớm muộn gì cũng có ngày hắn vang danh Nam Vực, công tử Táng Hoa chắc chắn không thua kém bất cứ một thiên tài nào trên bảng Long Vân.

Mấy người quan sát một lúc, sâu trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, bọn họ cảm thấy Lâm Nhất có gì đó khác.

Advertisement

Nhưng cụ thể là ở đâu thì lại không nói được.

Khí thế và sự sắc bén đó khiến người ta cảm thấy như ánh mặt trời chói chang, phong thái vô biên.

Liễu Vân Yên chợt ngạc nhiên nói: “Lâm Nhất, hình như ngươi cao hơn rồi”.

“Dường như là thế”.

“Đúng là cao hơn, không nói thật sự không phát hiện ra”.

Trong nháy mắt, mọi người ngạc nhiên phát hiện chỉ mấy ngày ngắn ngủi, Lâm Nhất thật sự cao hơn một chút, đường nét thân thể cũng hoàn mỹ hơn nhiều.

“Ngươi…”

Mặc Linh nghĩ đến điều gì, mắt nàng ta sáng lên, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất.

Lâm Nhất gật đầu.

Mặc Linh cười khẽ, trong lòng sáng tỏ, xem ra Lâm Nhất thật sự lấy được nước Huyền Âm rồi.

“Sư tỷ, vết thương của sư tỷ thế nào?”

Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ của Mặc Linh bị đối phương làm vỡ tan, bị nó cắn trả chắc chắn khá là khó chịu.

“Không nghiêm trọng, ta nghỉ ngơi một lát là được, vừa khéo ta thấy trong khoảng thời gian ngắn phong ấn của cổ mộ Tinh Quân này cũng khó mà biến mất”.

Mặc Linh nhìn về phía trước, cuối tầm mắt, cổ mộ Tinh Quân được tinh không chiếu rọi, vô cùng rộng lớn và tràn đầy thần bí.

“Vậy cô nghỉ ngơi đi, chúng ta bảo vệ cô”.

Chương Viễn ở bên cạnh nói.

“Được”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Nếu hắn chưa tăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, muốn lấy một chọi hai e rằng sẽ khá khó khăn.Nhưng so với Quách Húc và Dương Phàm, hai người này vẫn chênh lệch quá rõ ràng, dù sao hạng của bọn họ cũng tận chín mươi mấy. Sau khi hắn lấy được nước Huyền Âm, thăng lên cảnh giới Dương Huyền thì hoàn toàn không cần xem trọng nữa.Lúc kiếm ý Tiên Thiên của hắn thăng lên viên mãn đỉnh phong, đã định sẵn là tầm nhìn của người bình thường hoàn toàn không thể so với hắn rồi.Đặc biệt là sau khi đánh nhau với hai người Quách Húc, Lâm Nhất lại càng tự tin hơn.AdvertisementDựa vào kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, sớm muộn gì cũng có ngày hắn vang danh Nam Vực, công tử Táng Hoa chắc chắn không thua kém bất cứ một thiên tài nào trên bảng Long Vân.Mấy người quan sát một lúc, sâu trong mắt có ánh sáng kỳ lạ loé lên, bọn họ cảm thấy Lâm Nhất có gì đó khác.AdvertisementNhưng cụ thể là ở đâu thì lại không nói được.Khí thế và sự sắc bén đó khiến người ta cảm thấy như ánh mặt trời chói chang, phong thái vô biên.Liễu Vân Yên chợt ngạc nhiên nói: “Lâm Nhất, hình như ngươi cao hơn rồi”.“Dường như là thế”.“Đúng là cao hơn, không nói thật sự không phát hiện ra”.Trong nháy mắt, mọi người ngạc nhiên phát hiện chỉ mấy ngày ngắn ngủi, Lâm Nhất thật sự cao hơn một chút, đường nét thân thể cũng hoàn mỹ hơn nhiều.“Ngươi…”Mặc Linh nghĩ đến điều gì, mắt nàng ta sáng lên, nàng ta ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất.Lâm Nhất gật đầu.Mặc Linh cười khẽ, trong lòng sáng tỏ, xem ra Lâm Nhất thật sự lấy được nước Huyền Âm rồi.“Sư tỷ, vết thương của sư tỷ thế nào?”Hoả Phượng Liệu Nguyên Đồ của Mặc Linh bị đối phương làm vỡ tan, bị nó cắn trả chắc chắn khá là khó chịu.“Không nghiêm trọng, ta nghỉ ngơi một lát là được, vừa khéo ta thấy trong khoảng thời gian ngắn phong ấn của cổ mộ Tinh Quân này cũng khó mà biến mất”.Mặc Linh nhìn về phía trước, cuối tầm mắt, cổ mộ Tinh Quân được tinh không chiếu rọi, vô cùng rộng lớn và tràn đầy thần bí.“Vậy cô nghỉ ngơi đi, chúng ta bảo vệ cô”.Chương Viễn ở bên cạnh nói.“Được”.

Chương 1993: “Sư tỷ, vết thương của sư tỷ thế nào?”