Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2121: “Không xong rồi Cố chủ sự!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất nói hết lời thay ông ta.“Xin lỗi, đã đắc tội rồi. Ngoài chuyện này, gần đây quận Kỳ Liêm thật sự không được yên bình lắm, tinh nhuệ của bang Huyết Lang – kẻ thù lớn nhất của Tam Ưng Bảo ta đã xuất hiện, không biết vì sao mà đột nhiên tấn công Tam Ưng Bảo. Mấy ngày liên tiếp, ba vị bảo chủ đều thay phiên nhau đi dò la tin tức, hôm nay còn đồng thời đi ra ngoài. Nhưng trước khi mặt trời lặn, chắc chắn họ sẽ trở về”.Người trung niên áo tím tỏ vẻ lúng túng, vừa nói vừa âm thầm quan sát Lâm Nhất.AdvertisementTrong lúc nói chuyện, giải thích với Lâm Nhất, ông ta còn đồng thời ám chỉ trong Tam Ưng Bảo vẫn còn cao thủ chân chính chưa xuất hiện, tránh hắn làm to chuyện.Nếu Tam Ưng Bảo có thể xưng bá ở quận Kỳ Liêm này, thì chắc ba vị bảo chủ đều có thực lực cảnh giới Âm Dương.AdvertisementNét mặt Lâm Nhất không chút cảm xúc, không nhìn ra chút dao động nào.Trải qua trận chiến ở biển Trăng Khô, kiến thức và thực lực của hắn đều tăng lên rất nhiều, tình huống này hoàn toàn không thể khiến cảm xúc của hắn bị dao động.Nhưng chuyện này vẫn hơi kỳ lạ.Tuy bang Huyết Lang và Tam Ưng Bảo tranh đấu với nhau, nhưng cũng đâu đến mức liều mạng. Bình thường đang yên đang lành, chắc chắn bang Huyết Lang sẽ không vô duyên vô cớ điều động toàn bộ tinh nhuệ đến.Ba bảo chủ mặc kệ trong bảo không có ai vẫn muốn đi thám thính tin tức, e rằng cũng cảm nhận được sự kỳ lạ này.Trong lúc nói chuyện, người trung niên áo tím luôn muốn dò hỏi lai lịch của Lâm Nhất.Lâm Nhất thành thật nói với ông ta mình đến từ Đại Tần đế quốc, nhưng ông ta vẫn tỏ vẻ nghi ngờ, rõ ràng là không tin.Ông ta không tin, đương nhiên Lâm Nhất cũng sẽ không giải thích thêm.Chẳng mấy chốc trời đã tối.Rất nhiều cấp cao của Tam Ưng Bảo trong đại sảnh đều tỏ vẻ hơi lo lắng, người trung niên áo tím cũng tỏ vẻ mất tự nhiên.Trước đây, dù lần lượt đi ra ngoài, ba vị bảo chủ muộn nhất cũng sẽ trở về trước khi mặt trời lặn. Hôm nay, cả ba vị đồng thời ra ngoài, nhưng muộn như thế vẫn chưa trở về.“Không xong rồi Cố chủ sự!”Vào lúc mọi người đang nghi ngờ, một người do thám vội vã xông vào, căng thẳng nói: “Cố chủ sự, người của bang Huyết Lang kéo tới, đã cách Tam Ưng Bảo chưa đến trăm dặm”.Đối với võ giả, khoảng cách trăm dặm không phải là quá xa.Dù là võ giả cảnh giới Huyền Võ cũng chỉ cần hai canh giờ là đến nơi, cường giả cảnh giới Tử Phủ chắc chắn sẽ nhanh hơn.“Làm sao đây…”

Lâm Nhất nói hết lời thay ông ta.

“Xin lỗi, đã đắc tội rồi. Ngoài chuyện này, gần đây quận Kỳ Liêm thật sự không được yên bình lắm, tinh nhuệ của bang Huyết Lang – kẻ thù lớn nhất của Tam Ưng Bảo ta đã xuất hiện, không biết vì sao mà đột nhiên tấn công Tam Ưng Bảo. Mấy ngày liên tiếp, ba vị bảo chủ đều thay phiên nhau đi dò la tin tức, hôm nay còn đồng thời đi ra ngoài. Nhưng trước khi mặt trời lặn, chắc chắn họ sẽ trở về”.

Người trung niên áo tím tỏ vẻ lúng túng, vừa nói vừa âm thầm quan sát Lâm Nhất.

Advertisement

Trong lúc nói chuyện, giải thích với Lâm Nhất, ông ta còn đồng thời ám chỉ trong Tam Ưng Bảo vẫn còn cao thủ chân chính chưa xuất hiện, tránh hắn làm to chuyện.

Nếu Tam Ưng Bảo có thể xưng bá ở quận Kỳ Liêm này, thì chắc ba vị bảo chủ đều có thực lực cảnh giới Âm Dương.

Advertisement

Nét mặt Lâm Nhất không chút cảm xúc, không nhìn ra chút dao động nào.

Trải qua trận chiến ở biển Trăng Khô, kiến thức và thực lực của hắn đều tăng lên rất nhiều, tình huống này hoàn toàn không thể khiến cảm xúc của hắn bị dao động.

Nhưng chuyện này vẫn hơi kỳ lạ.

Tuy bang Huyết Lang và Tam Ưng Bảo tranh đấu với nhau, nhưng cũng đâu đến mức liều mạng. Bình thường đang yên đang lành, chắc chắn bang Huyết Lang sẽ không vô duyên vô cớ điều động toàn bộ tinh nhuệ đến.

Ba bảo chủ mặc kệ trong bảo không có ai vẫn muốn đi thám thính tin tức, e rằng cũng cảm nhận được sự kỳ lạ này.

Trong lúc nói chuyện, người trung niên áo tím luôn muốn dò hỏi lai lịch của Lâm Nhất.

Lâm Nhất thành thật nói với ông ta mình đến từ Đại Tần đế quốc, nhưng ông ta vẫn tỏ vẻ nghi ngờ, rõ ràng là không tin.

Ông ta không tin, đương nhiên Lâm Nhất cũng sẽ không giải thích thêm.

Chẳng mấy chốc trời đã tối.

Rất nhiều cấp cao của Tam Ưng Bảo trong đại sảnh đều tỏ vẻ hơi lo lắng, người trung niên áo tím cũng tỏ vẻ mất tự nhiên.

Trước đây, dù lần lượt đi ra ngoài, ba vị bảo chủ muộn nhất cũng sẽ trở về trước khi mặt trời lặn. Hôm nay, cả ba vị đồng thời ra ngoài, nhưng muộn như thế vẫn chưa trở về.

“Không xong rồi Cố chủ sự!”

Vào lúc mọi người đang nghi ngờ, một người do thám vội vã xông vào, căng thẳng nói: “Cố chủ sự, người của bang Huyết Lang kéo tới, đã cách Tam Ưng Bảo chưa đến trăm dặm”.

Đối với võ giả, khoảng cách trăm dặm không phải là quá xa.

Dù là võ giả cảnh giới Huyền Võ cũng chỉ cần hai canh giờ là đến nơi, cường giả cảnh giới Tử Phủ chắc chắn sẽ nhanh hơn.

“Làm sao đây…”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Lâm Nhất nói hết lời thay ông ta.“Xin lỗi, đã đắc tội rồi. Ngoài chuyện này, gần đây quận Kỳ Liêm thật sự không được yên bình lắm, tinh nhuệ của bang Huyết Lang – kẻ thù lớn nhất của Tam Ưng Bảo ta đã xuất hiện, không biết vì sao mà đột nhiên tấn công Tam Ưng Bảo. Mấy ngày liên tiếp, ba vị bảo chủ đều thay phiên nhau đi dò la tin tức, hôm nay còn đồng thời đi ra ngoài. Nhưng trước khi mặt trời lặn, chắc chắn họ sẽ trở về”.Người trung niên áo tím tỏ vẻ lúng túng, vừa nói vừa âm thầm quan sát Lâm Nhất.AdvertisementTrong lúc nói chuyện, giải thích với Lâm Nhất, ông ta còn đồng thời ám chỉ trong Tam Ưng Bảo vẫn còn cao thủ chân chính chưa xuất hiện, tránh hắn làm to chuyện.Nếu Tam Ưng Bảo có thể xưng bá ở quận Kỳ Liêm này, thì chắc ba vị bảo chủ đều có thực lực cảnh giới Âm Dương.AdvertisementNét mặt Lâm Nhất không chút cảm xúc, không nhìn ra chút dao động nào.Trải qua trận chiến ở biển Trăng Khô, kiến thức và thực lực của hắn đều tăng lên rất nhiều, tình huống này hoàn toàn không thể khiến cảm xúc của hắn bị dao động.Nhưng chuyện này vẫn hơi kỳ lạ.Tuy bang Huyết Lang và Tam Ưng Bảo tranh đấu với nhau, nhưng cũng đâu đến mức liều mạng. Bình thường đang yên đang lành, chắc chắn bang Huyết Lang sẽ không vô duyên vô cớ điều động toàn bộ tinh nhuệ đến.Ba bảo chủ mặc kệ trong bảo không có ai vẫn muốn đi thám thính tin tức, e rằng cũng cảm nhận được sự kỳ lạ này.Trong lúc nói chuyện, người trung niên áo tím luôn muốn dò hỏi lai lịch của Lâm Nhất.Lâm Nhất thành thật nói với ông ta mình đến từ Đại Tần đế quốc, nhưng ông ta vẫn tỏ vẻ nghi ngờ, rõ ràng là không tin.Ông ta không tin, đương nhiên Lâm Nhất cũng sẽ không giải thích thêm.Chẳng mấy chốc trời đã tối.Rất nhiều cấp cao của Tam Ưng Bảo trong đại sảnh đều tỏ vẻ hơi lo lắng, người trung niên áo tím cũng tỏ vẻ mất tự nhiên.Trước đây, dù lần lượt đi ra ngoài, ba vị bảo chủ muộn nhất cũng sẽ trở về trước khi mặt trời lặn. Hôm nay, cả ba vị đồng thời ra ngoài, nhưng muộn như thế vẫn chưa trở về.“Không xong rồi Cố chủ sự!”Vào lúc mọi người đang nghi ngờ, một người do thám vội vã xông vào, căng thẳng nói: “Cố chủ sự, người của bang Huyết Lang kéo tới, đã cách Tam Ưng Bảo chưa đến trăm dặm”.Đối với võ giả, khoảng cách trăm dặm không phải là quá xa.Dù là võ giả cảnh giới Huyền Võ cũng chỉ cần hai canh giờ là đến nơi, cường giả cảnh giới Tử Phủ chắc chắn sẽ nhanh hơn.“Làm sao đây…”

Chương 2121: “Không xong rồi Cố chủ sự!”